Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Chương 423: Chương 423




???

Tình huống gì vậy?

Mấy sinh viên ngồi gần phía sau sôi nổi đứng dậy, tò mò đến gần nhìn thoáng qua, đồng tử của họ cũng lập tức phóng to, kinh hô lên tiếng.

Chỉ thấy trên vách tường kia có mấy cây kim châm đâm thật sâu, khủng bố nhất chính là trên mỗi một cây kim đều cắm một con ruồi.

Ruồi đó!

Từ vị tí bục giảng của phòng học chữ T đến hàng sau cùng có khoảng cách bao xa? Nhìn thế nào cũng đến hai ba mươi mét đúng không?

Ở khoảng cách hai ba mươi mét mà dùng kim châm cứu đâm trúng ruồi bọ, hơn nữa còn cùng lúc trúng vài con, con mẹ nó, bộ đang quay phim à?

Toàn bộ phòng học lại trở nên rúng động.

“Thầy, sao thầy làm được vậy? Thể hiện lại cho chúng em xem đi, vừa rồi tụi em không thấy rõ là như thế nào.”

“Đúng rồi đúng rồi, thầy, thầy bắn một cây châm cho tụi em xem đi, đúng lúc chỗ em vừa rớt một sợi tóc này.”

Một nữ sinh xinh xắn nhổ một sợi tóc dài của mình rồi ấn lên vách tường, tùy ý cho tóc rơi xuống, giây tiếp theo đột nhiên thấy một cây kim bay vụt qua, chẻ sợi tóc đứt thành hai đoạn.

“…”

“Cái đệt ——”

“Rõ ràng đều là sinh viên, sao lại không có văn hóa như vậy, mọi người trừ ‘ Cái đệt ’ ra thì không thể dùng từ ngữ nào khác để khen thầy sao?” Lục Vân tỏ vẻ buồn bực mà nói một câu, lập tức khiến cả phòng vang lên từng tràng cười, người thầy này thật quá đáng yêu.

Không thể không nói, Lục Vân đã cân nhắc rất rõ tâm lý của những người này, biết họ lòng có oán trách, cho dù mình giảng bài ra hoa cũng rất khó được họ tán thành, một khi đã như vậy thì cứ biểu diễn thật tráng lệ đi!

Dù sao Lục Vân cũng là người cùng tuổi, quá hiểu tâm tư của bọn họ.

Quả nhiên sau khi bắn ra mấy cây kim châm, hơn 99% sinh viên đều quên mất mình bị bắt tới đây nghe giảng bài, tâm tình kích động không thôi.

Thậm chí còn có mấy nữ sinh xinh đẹp đứng lên, học theo mà nhổ xuống một sợi tóc dài, đầy chờ mong mà nói: “Thầy thầy, mau xem nơi này, dùng châm của thầy bắn em đi!”

Các cô thật sự quá kích động, gấp không chờ nổi năn nỉ hắn.

Lục Vân lại ho nhẹ hai tiếng và nói: “Khụ khụ, mấy cô gái, tự trọng đi, thầy là người đứng đắn.”

Mấy nữ sinh đứng lên lập tức sửng sốt, sau đó mới phản ứng lại những lời nói vừa rồi của mình có ý nghĩa khác, khuôn mặt họ lập tức đỏ bừng rồi ngồi xuống.

Thầy, sao thầy lại dùng giọng điệu không đứng đắn như vậy để nói ra lời nói đứng đắn như thế?

Trong tình huống đặc thù thì phải tung chiêu mạnh để giành chiến thắng!

Lục Vân chỉ tung ta một chiêu nho nhỏ đã thành công hòa tan cảm xúc bất mãn của những sinh viên kia, làm họ cảm thấy buổi tối hôm nay thật đáng giá, oán giận trong lòng cũng biến mất.

Nhưng luôn có một hai ngoại lệ, ví dụ như tên đầu nhím do quá thích làm nổi bật, thấy mọi người lộ ra vẻ mặt sùng bái thì lập tức khó chịu, lớn tiếng hừ một cái rồi nói: “Thứ gì không biết, rốt cuộc thầy tới giảng trung y hay tới chơi tạp kỹ, nếu chơi tạp kỹ thì tôi cảm thấy thầy nên đến đoàn xiếc thú, mà không phải tới đây làm hư không khí trường học chúng tôi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.