Trưởng phòng giáo vụ còn chưa có được đáp án mà mình muốn, liền thấy Lục Vân đột nhiên biến mất trước mắt thì hơi sửng sốt, sau đó cũng nhìn thấy bóng người trên tòa dạy học kia, giật mình kêu lên một tiếng.
Có sinh viên muốn nhảy lầu!
Đây là chuyện lớn đó!
So với vấn đề nhỏ trên người ông mình, thì không là gì cả.
Vì vậy trưởng phòng giáo vụ cũng vội vàng chạy về phía tòa nhà dạy học, chạy mãi vẫn chưa tới được nửa đường. Thậm chí không có thời gian để gọi 119.
Bóng người trên tầng năm đã nhảy xuống.
Xong!
Chủ nhiệm khoa sắc mặt tái nhợt.
Chưa nói đến đó là một mạng người.
Sinh viên nhảy lầu cũng ảnh hưởng rất lớn đến thanh danh của trường học, sau này nếu gia đình người mất lại làm ầm ĩ lên thì, có lí cũng không giải thích được.
Lúc này.
Lục Vân đã đến trước tầng trệt của tòa nhà đó.
Hắn đã vào đúng vị trí trước khi sinh viên đó rơi khỏi tòa nhà.
Vừa ngẩng đầu.
Liền thấy được người từ trên trời rơi xuống.
Người nhảy lầu là một nữ sinh
Xung quanh còn có một số học sinh, ban đầu bọn họ không chú ý tới có người nhảy lầu, nhưng nhìn thấy Lục Vân lao vút qua như một cơn gió thì bọn họ mới giật mình một phát.
Rốt cuộc là đôi chân thần thánh gì mà có thể chạy với tốc độ kinh hoàng như vậy?
Có thể tham gia thế vận hội Olympic rồi đó.
Nhưng khi bọn học đưa ánh mắt nhìn theo Lục Vân, lúc nhìn mới thấy một bóng người sắp rơi xuống lầu, vẻ mặt của bọn họ lập tức trở nên kinh ngạc.
Hóa ra là ai đó định nhảy lầu!
Có phải Thầy Lục định đỡ bằng tay không hay không?
Một người từ lầu năm nhảy xuống, lực rơi xuống hưởng tuyệt đối không nhỏ, nếu Lục Vân bắt không chuẩn, hoàn toàn có thể bị đè bẹp luôn ở đó.
Phải làm sao bây giờ?
Lòng mọi người đều nóng như lửa đốt, nhưng thời gian không còn nhiều nữa, căn bản bọn họ không nghĩ ra biện pháp gì khác.
Ngay lập tức.
Nữ sinh nhảy lầu đã đâm trúng người của Lục Vân.
Nhưng cảnh tượng đẫm máu mà mọi người tưởng tượng không xuất hiện.
Chỉ thấy Lục Vân giơ tay ra và đỡ được nữ sinh một cách chính xác, sau đó hai người họ lăn trên mặt đất vài vòng, như thể đang làm vậy để giảm bớt lực rơi.