Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Chương 462: Chương 462: Chương 463




“Nói tiếp.” Vẻ mặt Âu Dương Túc trở nên hơi nghiêm túc.

Diệp Hướng Vinh dừng một chút rồi nói: “Lục Vân chính là Vân Lộc đại sư, mà công thức của ‘ Khuynh Thế Dung Nhan ’ cũng là Lục Vân lấy ra.”

“Cái gì?!”

Lời này vừa nói ra, thân thể Âu Dương Túc lập tức chấn động, mặt đầy kinh ngạc mà nói: “Anh xác định không phải đang nói giỡn với tôi chứ?”

“Là thật 100%!”

Vẻ mặt của vợ chồng Diệp Hướng Vinh cũng có chút phức tạp.

Chuyện công thức là sau đó Diệp Khuynh Thành nói cho bọn họ, mà nói ra cũng hổ thẹn, chuyện Lục Vân là Vân Lộc đại sư do chính hắn cố ý lộ ra để vả mặt hai vợ chồng bọn họ.

Cũng từ sau buổi đấu giá đó, vợ chồng Diệp Hướng Vinh mới bắt đầu ý thức được trước kia bọn họ thật sự coi thường Lục Vân.

Âu Dương Túc hít sâu một hơi rồi nói: “Chuyện này nằm ngoài dự đoán của tôi.”

“Vậy còn chưa xong.” Diệp Hướng Vinh tiếp tục nói: “Lão Túc, tôi không sợ nói cho anh biết, thật ra mười mấy năm qua tôi vẫn luôn mắc chứng bệnh khó nói, việc này chúng tôi chưa bao giờ nói ra ngoài, nhưng Lục Vân liếc một cái đã nhìn ra vấn đề, còn giúp tôi trị hết bệnh này.”

Hiện tại đã hết bệnh nên ông ta có thể thoải mái nói ra, trước kia vẫn luôn giấu diếm.

Làm như vậy chỉ vì muốn nói cho Âu Dương Túc, Lục Vân không chỉ có thân phận Vân Lộc đại sư, không chỉ lấy ra công thức mặt nạ Thần cấp, đồng thời còn là một vị thần y có y thuật cao siêu.

Âu Dương Túc lại hít sâu một hơi.

Nhưng lúc này, Khương Lam lại mở miệng nói: “Còn chưa xong.”

Còn chưa xong?

Âu Dương Túc đã không biết nên hình dung tâm tình của mình như thế nào.

“Lục Vân là một tu võ giả, hơn nữa còn là một tông sư Hoá Cảnh.” Khương Lam chậm rãi phun ra một hơi rồi nói.

Tu võ giả?

Tông sư Hoá Cảnh?

Lúc này không chỉ Âu Dương Túc, ngay cả Diệp Hướng Vinh cũng bị câu này doạ nhảy dựng lên, đôi mắt trừng thật lớn.

Ông ta cũng mới biết tin này vào hôm nay, nhiều ngày qua Khương Lam chưa từng nói với ông ta.

“Không sai, cậu ta là một tông sư Hoá Cảnh.” Khương Lam giải thích: “Lần trước khi tôi nói chuyện với Tề Thương Lan thì ông ta không cẩn thận nói lỡ miệng, cho nên tôi có đi thăm dò Lục Vân, phát hiện cậu ta thật sự không đơn giản, có thể bước đi trên mặt sông chảy xiết, như giẫm trên đất bằng, đây là năng lực chỉ có tông sư Hoá Cảnh mới có.”

“Ồ… ” Lúc này Âu Dương Túc hoàn toàn kinh sợ.

Trước đó ông ta còn buồn bực, rốt cuộc Lục Vân ưu tú đến mức nào mới làm vợ chồng Diệp Hướng Vinh lau mắt mà nhìn, đặc biệt là Khương Lam tầm mắt cực cao cũng không phản đối Lục Vân và con gái ở bên nhau.

Vừa rồi nghe bọn họ nói như vậy, Âu Dương Túc đã hiểu con của mình – Âu Dương Minh Hạo căn bản không là cái rắm gì trước mặt Lục Vân!

Đồng thời ông ta cũng lý giải sự ngông cuồng của Lục Vân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.