Cho nên, bọn họ làm sao dám không tôn trọng Liễu Yên Nhi.
Điều này cũng giải thích, vì sao một bộ mặt xa lạ như Liễu Yên Nhi, lại có tư cách ngồi ở ghế khách quý.
Hóa ra hết thảy đều là Vân Lộc đại sư an bài.
Giờ phút này, Liễu Yên Nhi đứng ở trên đài đấu giá, hai tay cầm tranh Vân Lộc đại sư tặng, thân thể mềm mại khẽ run rẩy.
Cô khó có thể tin, Vân Lộc đại lại vì mình mà vẽ một bức tranh độc đáo như vậy.
Cô có tài đức gì chứ!
Giờ khắc này Liễu Yên Nhi, không còn là nữ vương Tường Vi quyến rũ động lòng người, cũng không phải sát thủ mặt lạnh Dạ Tường Vi, nàng chỉ là một cô gái theo đuổi ngôi sao bình thường, được thần tượng trả lời mà thôi.
Đồng thời, cô cũng là chị ba mà Lục Vân kính trọng nhất, Liễu Yên Nhi.
Tất cả những điều này đương nhiên là do Lục Vân an bài.
Tối hôm trước, chị Yên Nhi bị chọc giận ở nhà Hàn Lão, những người cổ hủ kia cho rằng, chị Yên Nhi không có tư cách tham gia với bọn họ.
Vậy thì….
Vậy thì cho các ngươi không thể bước vào thế giới hội họa được nữa.
Tôi sẽ đích thân chế tạo một bữa tiệc thịnh soạn, để các ngươi mở to mắt chó nhìn xem, ai mới thật sự là đỉnh lưu.
Trong lúc nhất thời, vô số nhà sưu tầm nổi tiếng chủ động lấy lòng Liễu Yên Nhi, nhao nhao mời nàng đi tham quan hiện vật thư họa của mình.
Thậm chí có một vị phú thương ra giá hàng tỉ, muốn mua bức Tường Vi Thịnh Thế trong tay Liễu Yên Nhi, nhưng bị Liễu Yên Nhi cự tuyệt.
Vị phú thương kia cũng không tức giận, chỉ là có chút tiếc nuối đưa ra danh thiếp của mình, hy vọng có thể cùng Liễu Yên Nhi kết giao bằng hữu.
Mục đích bọn họ làm như vậy, đơn giản là muốn thông qua Liễu Yên Nhi, kết bạn Vân Lộc đại sư.
Bởi vì theo bọn hắn nghĩ, Liễu Yên Nhi nhất định quen biết với Vân Lộc đại sư, hơn nữa còn rất quen thuộc, nếu không Vân Lộc đại sư sẽ không ẽ tranh tặng cô.
Sau hôm nay, chỉ sợ tất cả những người yêu thích thư họa đều sẽ nhớ kỹ cái tên Liễu Yên Nhi này, nhớ kỹ cô là người vô cùng quan trọng của Vân Lộc đại sư.
Cha con Hàn lão, Hồ Vĩ Bình, Chu Hồng Viễn, chỉ có thể đứng xa xa ngoài đám người, nhìn Liễu Yên Nhi bị vô số danh gia sưu tầm vây quanh, tâm tình vô cùng chua xót.
Vốn bọn họ là có cơ hội kết giao với Vân Lộc đại sư nhất, kết quả, kết quả tự mình đã đánh mất.
Nghĩ tới đây, mấy người bọn họ ném tới ánh mắt phẫn nộ về phía Chu Vinh.
Đều tại cái tên chó này, nếu đêm hôm đó không phải hắn nhằm vào Liễu cô nương, chúng ta sớm đã làm quen được với Vân Lộc đại sư rồi.
Còn giun đũa trong bụng Vân Lộc đại sư, con mẹ nó ngươi chính là giòi bọ trong hố phân.
Phù phù!
Chu Hồng Viễn hối hận không kịp, đột nhiên thân thể co quắp một trận, ngã xuống đất, toàn bộ khuôn mặt lại đỏ thẫm.