Blood X Blood

Chương 15: Chương 15: Lấy máu lần thứ mười lăm: Mũi chân của ngươi tiến tới thì ta thối lui




“Ừm…… Không xướt da, yên tâm đi.”

Lanka dùng một tay nâng mặt Cao Đại Bàn, giúp cô kiểm tra đôi môi bị người nào đó cắn sưng lên,“Vậy, cô tính sao? Ba năm sau, chờ Nosferatu từ tiền tuyến trở về, cô muốn đổi chủ nhân sao?”

“Sao có thể như thế?” Bạn học Đại Bàn buồn bực xoa bả vai bị người nào đó siết đau.

“Ồ!” Lanka kinh ngạc nhíu mày,“Tôi không ngờ cô lại thích Thân vương Ventrue đến vậy.”

“Làm sao có thể?” Bạn học Đại Bàn duỗi người hai cái, xác định cánh tay, cẳng chân, các đốt ngón tay vẫn có thể sử dụng,“Đối với ngài ấy mà nói, tôi chính là đồ ăn, đối với tôi mà nói ngài ấy là cương thi biết đi. Con người sẽ không yêu trứng ốp lết trên bàn, lại càng không yêu thi thể trong mồ.”

“Đúng là khắt khe……” Lanka cười khẽ,“Nhưng cô nói về loài người, Huyết tộc thì khác …… Đúng rồi, trứng ốp lết là cái gì?”

“Lần sau tôi chiên một cái cho cô xem.”

“Lại nói mấy lời quê mùa đó rồi, đúng là nông dân.” Tiếng hừ lạnh từ rất xa vọng đến, là hai cô búp bê xinh đẹp kia.

Khuôn mặt vẫn xinh đẹp như cũ, từ ngữ trào phúng cũng vẫn chỉ có mấy câu như vậy, nhưng vì sợ Lanka nên không dám đến quá gần.

Búp bê A nói:“Đến phiên các ngươi biểu diễn rồi kìa, hai kẻ xấu xí.”

Búp bê B lặp lại:“ Hai kẻ xấu xí!”

Búp bê A hừ lạnh:“Ta thật sự nhìn không ra mặt hàng như vậy có giá trị gì, đúng là lãng phí thời gian của mọi người.”

Búp bê B:“Lãng phí thời gian!”

Búp bê A khinh miệt:“Bộ dạng như vậy mà còn uốn éo giữa ba vị quý tộc, cấp bậc của Bán Huyết tộc đúng là càng ngày càng kém.”

Búp bê B:“ Cấp bậc đúng là càng ngày càng kém!”

Cao Đại Bàn che miệng lại, cả người run run……

Lanka:“Khụ…… Đừng cười, nói không chừng các cô nàng đã tập luyện lâu lắm rồi.”

Hai cô búp bê tức giận đến mặt đỏ bừng lên, phất tay áo bỏ đi!

Khó khắn lắm Cao Đại Bàn mới điều chỉnh được cơ bắp đau nhức trên mặt,“Nói thật tôi rất kinh ngạc, nếu không quen nhìn một nữ n nam, không phải các cô nên từ góc độ đạo nghĩa khiển trách tôi là người đàn bà dâm đãng, lăng nhăng, sáng ba chiều bốn, hồng hạnh ra tường(1), không biết xấu hổ linh tinh gì đó sao? Tại sao chẳng hề đề cập đến nhưng ý đó vậy?”

Lanka nhìn xa xăm,“Không hiểu tiếng Trung, các cô ấy thật may mắn……”

Hắng giọng một cái, người đẹp giải thích:“Chủ yếu là vì Huyết tộc không có loại đạo nghĩa một chọi một này. Có thể hấp dẫn nhiều người lên giường là bản lĩnh của cô, người bình thường chỉ ghen tỵ với kỹ thuật của cô, sẽ không dùng đạo nghĩa khiển trách cô.”

Cao Đại Bàn:“Tức là toàn dân Huyết tộc xem lạm giao như truyền thống.”

Lanka:“Gần đây hình như cô ăn nói ác độc hơn trước ……”

Cao Đại Bàn lắc đầu:“Cô xem, định nghĩa đầu tiên của người Địa Cầu về tình yêu chính là trung trinh, tập tục hai tộc chúng ta khác nhau quá xa. Cho nên cái loại tình cảm mà cô nói, căn bản là không có khả năng. Cung cấp điều kiện sinh tồn cho tôi, chính là chủ nhân của tôi, cũng chỉ là chủ nhân mà thôi.”

Lanka im lặng, liếc mắt nhìn ngài thân vương ngồi ngay ngắn một mình đằng xa, khẽ thở dài, cúi đầu vỗ vỗ đầu Cao Đại Bàn,“Đi thôi, đến phiên chúng ta biểu diễn rồi.”

…………………………

Quần chúng vây xem tự động tách ra hai bên chừa lại một con đường.

Lanka lôi kéo Đại Bàn ngẩng đầu ưỡn ngực, thần thái tự nhiên đi vào giữa đại sảnh.

Cao Đại Bàn đứng dưới những ánh mắt sáng quắc, hơi mất tự nhiên.

Màn biểu diễn của khách mời thường diễn ra giữa các điệu nhảy, giống như là các tiết mục trợ hứng trong lúc mọi người nghỉ ngơi thả lỏng. Bình thường là độc tấu nhạc cụ, hát, đọc thơ diễn cảm linh tinh, không nghiêm túc cho lắm, quần chúng có người xem có người không, cho nên bình thường cũng không có quá nhiều người vây xem.

Nhưng mà, vì sao, đến phiên của chúng ta mọi người đều trừng mắt mong chờ như vậy?! Dân thường Cao Đại Bàn không quen nổi bật, khi bị bắt buộc thành trung tâm của sự chú ý liền cúi đầu nhìn chằm chằm mũi chân của mình……

Không biết là nhờ tướng quân Brujah ôm mỹ [?] vọt vào thành tạo thế, hay là di chứng của sự kiện Nosferatu tại suối nước nóng lần trước, hoặc hai cô búp bê xinh đẹp kia cố ý rêu rao, tóm lại hiện tại người chờ xem náo nhiệt, dưới sự cổ động của lời đồn, càng ngày càng nhiều ……

Cao Đại Bàn vốn định quấy quá cho xong, rất buồn bực.

Lanka thì vẫn tự nhiên hào phóng mặc kệ đám phu nhân khe khẽ thì thầm chỉ trích hai người mặc bủn xỉn, lưu loát hành lễ cung đình theo kiểu nam, cất cao giọng nói:“Màn biểu diễn của chúng tôi hơi đặc biệt, xin mời mọi người nhường chỗ rộng một chút. Mặt khác, tôi cần tắt một nửa đèn trong đại sảnh…… Cám ơn, như vậy kế tiếp, xin đón chờ ~”

Đám người lui về phía sau càng rì rầm nghị luận lớn tiếng hơn nữa, lòng hiếu kỳ của mọi người đã hoàn toàn bị công tác chuẩn bị kỳ quái này kích động. Cao Đại Bàn càng khẩn trương hơn……

“Lanka, được không? Tôi vẫn cảm thấy không ổn cho lắm……”

“Không thành vấn đề, có chuyện gì tôi chịu trách nhiệm!”

“Ô ô, cô nói nghe dễ dàng quá, chờ xảy ra chuyện tôi đã sớm chầu trời, cô chịu trách nhiệm làm gì nữa?”

“Yên tâm đi,” Lanka vỗ vỗ lưng Cao Đại Bàn động viên,“Đây là tiết mục giải trí duy nhất của tôi trong phòng thí nghiệm, tỉ lệ trúng mục tiêu cho tới bây giờ vẫn không thấp hơn 99.874%! Đừng coi thường sở thích bán chuyên của nhà khoa học !”

“……”Cao Đại Bàn bị sự quyết đoán của nhà khoa học đánh bại, đành phải bất an chịu đựng ánh nhìn chăm chú của mọi người, từng bước một đi đến cây trụ có khắc hình thiên sứ trong đại sảnh, sau đó nhận mệnh mở hai cánh tay ra, kề sát trên cây cột đứng thành hình chữ đại*……

(*Chữ đại hình người nằm dang tay dang chân.)

Lanka mặc nam phục như cây ngọc đón gió đứng cách cô năm mươi mét, đôi mắt màu đen dưới ánh sáng mờ tối híp lại, lộ ra ý cười giảo hoạt quyến rũ, giọng nói cũng mềm đi, nhưng nhung tơ phất qua tai mỗi người ở đó,“Đầu tiên, là chân trái ~”

Tay phải tái nhợt mảnh khảnh chậm rãi nâng lên trước mắt mọi người, tạm dừng ở giữa không trung……

Một tiếng búng tay đánh tan bầu không khí yên tĩnh!

Trên bàn tay trống không bỗng nhiên xuất hiện vô số lông chim bảy màu mỏng manh như lưỡi dao xòe ra tựa phượng hoàng giương cánh!

Bàn tay thon trắng mãnh liệt vung lên! Lông vũ giống như những mảnh cầu vồng cắt ngang qua không!

Lưỡi dao nửa trong suốt dưới ánh sáng mờ mờ giống như thần khí hấp thu hào quang chói mắt mà sắc bén!

Trong một khoảnh khắc nín lặng đã hăng hái cắm vào cây trụ!

Nhẹ nhàng sắc bén, đâm sâu vào ba phân!

Mỗi một lưỡi dao đều kề sát chân trái của Cao Đại Bàn, từ xa nhìn qua giống như gai đâm vào xương thịt!

Nhưng người nghênh đón phi đao, lại thong thả nâng chân lên, đôi giày lập tức theo vết đao tách thành hai nữa, để lại bàn chân nhỏ nhắn trắng như phấn, không mất một cọng lông!

“A……!”“Ai da……!”“Thật lợi hại……!”

Người xem vui lòng dùng tiếng vỗ tay nhiệt liệt để đền đáp!

Lanka cười khẽ, tay trái nhẹ nâng, diễn lại trò cũ! Lần này chỉ trong chớp mắt đã giải quyết chân phải!

Tiếng vỗ tay tán thưởng lại vang lên……

Trong tiếng vỗ tay của mọi người Cao Đại Bàn chân trần đứng trên sàn thủy tinh sáng ngời, tư thế sẵn sang gật gật đầu với Lanka.

Người đẹp Lanka vỗ vỗ tay, đám người an tĩnh lại.

“Như vậy, biểu diễn tiết mục kích thích hơn nhé~” Cô nhẹ giọng nói, mang theo dư âm khiêu khích.

Xoay người đi đến bên cạnh hai cô búp bê xinh đẹp, Lanka hơi hơi xoay người, cười như không cười nhìn đối phương.

Hai cô búp bê sợ hãi định lui về phía sau, lại bị giữ chặt!

“Đừng khẩn trương, tôi chỉ muốn mượn dây lụa của các cô dùng một chút ~” Lanka cười xấu xa, nắm dây áo cố định y phục của đối phương, dùng sức rút ra!

Hai người kinh hoảng kêu nhỏ, luống cuống tay chân chụp váy đang rơi xuống……

Đám người cười vang, Lanka vô tội lắc lắc đầu, xoay người lưu loát dùng dây lụa bịt mắt.

“Đến đây đi cục cưng, tốc chiến tốc thắng!”

Cao Đại Bàn trơ mắt nhìn Lanka bịt mắt, nuốt nước miếng ừng ực, nhắm hai mắt lại!

A a, ông trời phù hộ!

Hai tay Lanka giơ lên trong ánh mắt chăm chú của mọi ngượi,vẽ một độ cong duyên dáng trên không, sau đó nháy mắt hai tay nắm đầy dao găm bằng lông chim bảy màu! Lần này không ngừng lại, cơ hồ khi dao găm vừa xuất hiện thì đồng thời hai tay cũng phóng ra! Hai bên trái phải ra tay cùng một lúc, hơn nữa hoàn toàn bằng cảm giác! Từ trụ đến chỗ Lanka, phi đao không ngừng tung hoàng, hoa mỹ rực rỡ như ánh cầu vồng! Giống như cảnh tượng lúc phượng hoàng chết đi lông vũ phiêu tán đầy trời……

Tiếng than sợ hãi than cùng tiếng vỗ tay liên tiếp vang lên, ồn ào náo động cơ hồ chôn vùi cả tiếng phi đao xé gió, bia ngắm hình người Cao Đại Bàn bỗng nhiên nghe được ám hiệu ước định của hai người!

Giọng nói mát lạnh của Lanka lướt qua mọi người truyền đến,“ Một cái cuối cùng”, cô dùng tiếng Trung để nói.

Mọi người không hiểu cô đang nói gì, nhưng Cao Đại Bàn hiểu được, lập tức tập trung tinh thần, trong lòng thầm đếm tới ba, sau đó trong tiếng kinh hô của mọi người, dương tay tiếp được chiếc phi đao cuối cùng vừa vặn bay đến mi tâm!

Mở mắt ra, tiến lên một bước, ném phi đao trên tay lên không trung!

Sau một tiếng huýt gió như tiếng phượng kêu, phi đao bằng lông chim trên không đột nhiên vỡ tan ra! Trong nháy mắt, vô số lông vũ li ti bay đầy trời! Quần áo của Cao Đại Bàn bị phi đao cố định trên trụ, theo động tác bước tới nhất nhất vỡ ra, giống như kén nhộng bao bọc con bướm, trong khoảng khắc hóa thân bị vứt bỏ, để đôi cánh non nớt nhẹ nhàng nở ra cùng sinh mệnh mới……

Váy ngủ bằng lụa mỏng trắng tinh, mỏng manh lúc ẩn lúc hiện trên người, ánh cầu vồng bảy sắc ảo mộng cùng với lông vũ bay đầy trời, phủ lên thân hình nhỏ nhắn, giống như mây mù phiêu đãng trong gió đêm, mang theo vài phần tiên khí mông lung không thật…… Giống như chỉ cần có một cơn gió lướt qua, sinh vật bé nhỏ kia, sẽ bị thổi đi……

Trong đại sảnh xuất hiện một khoảnh khắc yên lặng.

Lần đầu tiên, thân vương Ventrue chậm rãi đứng dậy từ ghế chủ vị, xuyên qua lớp lông vũ phiêu linh và lông tơ trắng thuần thẳng tắp nhìn sâu vào con ngươi màu đen kia……

Tiếng vỗ tay chấn động cả đại sảnh, đồng thời vang lên với tiếng hắt xì đầu tiên của Cao Đại Bàn!

Con bướm nhỏ nháy mắt hóa thành thiêu thân vỗ cánh, ôm vai ngồi xổm trên đất lạnh run……

“Hắt xì! Lanka…… hắt xì! Chúng ta thành công chứ?”

Lanka nhận lời ca ngợi của mọi người cảm thấy rất mỹ mãn chống nạnh cười,“A ha ha ha, đại thành công! Chênh lệch thời gian vừa đúng! Hai ta đúng là cộng sự hoàng kim(2)!”

“Nếu nghe một đoạn quảng cáo nổi tiếng ở Địa Cầu, cô tuyệt đối sẽ không dùng từ này hình dung bản thân.” Cao Đại Bàn hít nước mũi bị Lanka kéo dậy,“Cộng sự sao? Kỳ thật tôi đâu có làm gì, nhưng hình như mọi người cũng không để ý.”

“Cái cần thiết là hiệu quả thị giác. Huyết tộc thích những thứ xinh đẹp, chúng ta cho bọn họ xem cái gì đẹp là được.” Lanka nhún vai,“Chỉ cần bề ngoài xinh đẹp, mọi người sẽ không để phía dưới là loại mặt hàng gì.”

Cao Đại Bàn liên tục gật đầu,“Kỳ thật Địa Cầu chúng tôi cũng như vậy . Đúng rồi, may mà ánh đèn có vẻ tối, lông chim cũng dày đặc, nếu không nhìn thấy cái mặt bánh nướng của tôi bọn họ tuyệt đối không thể vỗ tay nổi ……”

Lanka bất mãn chu miệng:“Cô cũng quá tự ti rồi, tuy rằng kém tôi rất nhiều, nhưng cô cũng không xấu như vậy, chỉ là bộ dạng có vẻ mờ ảo mà thôi ~”

Gió lạnh thổi qua……

Bạn học Đại Bàn lập tức hắt xì liền ba cái!

Lanka:“ Người Địa Cầu thật gầy yếu…… Hết cách, để tôi đi tìm quần áo giữ ấm cho cô, cô vào trong góc chờ tôi. Còn nữa, nếu còn hắt xì nhớ ráng nhịn, nếu nổi cả da gà cũng phải bảo trì nguyên trạng, chờ tôi trở lại thu thập mẫu vật! Nhớ kỹ nha!”

Cao Đại Bàn hắc tuyến nhìn bóng lưng nhà khoa học thì thào:“Đừng yêu cầu người khác làm những chuyện không có khả năng như vậy chứ……”

Bạn học Đại Bàn nhìn trái nhìn phải, tuy rằng vũ khúc mới đã vang lên, nhưng trong đại sảnh vẫn có rất nhiều người nhìn về hướng này. Éc, để đảm bảo an toàn vẫn nên trốn ra ngoài thôi.

…………………………

Ban công ngoài trời luôn đóng kín chắn ánh sáng mặt trời, lúc này lại mở lớn ra.

Cao Đại Bàn nhón chân dựa vào lan can, nhìn vầng trăng màu trắng bạc phía xa. Trên đường chân trời bóng các loại thực vật gập ghềnh che khuất non nửa mặt trăng tinh thuần, ánh trăng vào mùa tuyết nhìn rất mượt mà, hiện tại lại mang theo cảm giác kinh khủng ma quái không trọn vẹn nào đó……

Hiếm khi trời không mưa, nhưng không khí vẫn rất ẩm ướt, giống như chỉ cần dùng sức mưa sẽ ào ào tuôn xuống. Cao Đại Bàn hít một hơi thật sâu, sau đó lại thở ra thật dài…..

“Thật lạnh.”

Cô lầm bầm lầu bầu than thở.

Một tấm áo choàng dày từ phía sau bao phủ toàn thân cô, giúp cô ngăn cản gió lạnh mưa phùn. Cánh tay cường tráng của Thân vương Ventrue ôm lấy cô, tấm màn đen rơi xuống, bao bọc lớp lụa trắng mỏng manh, giống như một mảng mây đen màu xám nháy mắt đã nuốt trọn một cụm mây trắng nhẹ nhàng……

Anh ta đại khái là muốn giúp mình giữ ấm sao?

Cao Đại Bàn nghĩ.

Nhưng mà, anh ta không biết, thân thể của anh ta giống như khối băng, cho dù ôm như vậy, cũng chỉ đang ở chia sẻ nhiệt độ cơ thể của mình mà thôi.

Tuy vậy, cho dù anh ta ý thức được, chắc hẳn cũng vẫn chạy tới ôm?

Cao Đại Bàn thở dài, dứt khoát tựa vào trong ngực người phía sau, miễn cưỡng nhìn chân trời,“Hôm nay chỉ có một mặt trăng.”

“Ừ, hôm nay là ngày độc nguyệt.”

Giọng nói của thân vương Ventrue thật sự rất gợi cảm, phụ nữ Huyết tộc muốn nghe anh ta thì thầm bên gối đại khái có thể xếp đầy một mặt của tinh cầu Sange?

“Hai mặt trăng là ngày song nguyệt, ba mặt trăng là ngày tam nguyệt, mỗi lần ngày tam nguyệt xuất hiện tính là một tháng, mười ngày tam nguyệt chính là một năm.” Cao Đại Bàn thu mình trong áo choàng Ventrue bấm ngón tay tính tính,“Cách tính thời gian của Sange tựa hồ không giống Địa Cầu cho lắm.”

“Lâu hơn hay là ngắn hơn?”

“Đại khái là…… ngắn hơn. Chỉ bằng một phần hai.” Cao Đại Bàn nhìn nửa vầng trăng ở phương xa,“Có nghĩa là tôi có thể sống trên tinh cầu này hai trăm năm. Không biết là việc tốt hay xấu đây.”

“Ngươi…… đã chán ghét rồi sao?”

“Cái gì?”

“Việc còn sống trên đời.”

“Làm sao có thể? Con người là sợ nhất là cái chết.”

“Như vậy, ngươi không muốn ở bên cạnh ta nữa sao?” Ventrue cúi đầu, hôn lên những sợi tóc mềm mại của người trong lòng,“Muốn đến chỗ Nosferatu sao?”

“Không muốn,” Cao Đại Bàn lắc lắc đầu,“Ngài ấy ra tay không biết nặng nhẹ, nói không chừng sẽ sơ ý đánh chết tôi.”

“Ngươi cũng không thích Brujah , đúng không?”

“Ừa.”

“Ngươi cũng không thích ta, đúng không?”

“……”

“Ngươi căn bản là không thích Huyết tộc, phải không?”

“Ừa….. Chúng ta quá khác nhau.”

Thân vương Ventrue ở sau gáy cô trầm mặc.

Hơi thở đầy dã tính quẩn quanh cổ họng yếu ớt.

Mỗi một tấc da thịt trên người Cao Đại Bàn đều cảm thụ được sự căng thẳng kia, giống như một giây tiếp theo răng nanh sẽ hạ xuống, hoặc là đầu của cô.

Nhưng đối phương lại lui về phía sau mấybước, áo choàng từ trên người hai người chảy xuống.

Cao Đại Bàn cảm nhận được gió lạnh, kinh ngạc quay đầu.

Ventrue hơi gập thân hình cao gầy, tao nhã cúi đầu, vươn bàn tay nâng đầu ngón tay lạnh ngắt của cô lên,“Chúng ta khiêu vũ đi.”

“Ấy…… Tôi không khiêu vũ đâu.”

“Đêm nay ngươi đã cự tuyệt hai lời mời,” Giọng nói thản nhiên lành lạnh của thân vương vang lên trong bóng đêm,“Căn cứ tập tục yến hội của Huyết tộc, trong một buổi tối quý cô cự tuyệt ba lời mời, chính là có ý chỉ nguyện khiêu vũ với chủ nhân yến hội.” Ventrue giương mắt nhìn cô, trong đồng tử màu máu lộ vẻ trêu đùa,“Thành chủ nuôi dưỡng Bán Huyết tộc vị thành niên làm thú cưng, cũng phải là kẻ tốt lành gì. Ngươi muốn khiêu vũ cùng hắn một đêm sao?”

“Ưm……” Cao Đại Bàn khó xử nhíu mày,“Nhưng tôi không biết nhảy.”

“Không sao, ta dạy ngươi.”

Con mồi đã rơi vào bẫy, đức ngài thân vương đưa tay thu lưới lại.

Cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên ngón út thon dài lạnh lẽo của đối phương, sau đó nâng cái tay kia lên đặt trên vai mình,“ Tay phải của quý cô đặt trên vai quý ông…… Tay trái, nắm tay bạn nhảy.” Ngón tay thon dài xuyên qua tay đối phương, chặt chẽ gắn bó kề sát nhau.

Cao Đại Bàn cố sức nhón chân, níu lấy áo trên đầu vaiVentrue, thân thể lắc lư,“Như vậy tôi đứng không vững……”

“Đừng lo.” Bàn tay to đỡ trên lưng cô thuận thế trượt xuống, dùng sức nâng cái mông, trực tiếp bể cả người cô lên!

“Hả?! Như vậy……”

“Xuỵt, đừng lộn xộn.” Biểu tình của ngài Thân vương bình thản mà nghiêm trang,“Tay phải khoát lên vai ta, tay trái nắm chặt tay của ta, nghe nhịp nhạc……”

Mặt Cao Đại Bàn đỏ lên:“Nghe, nghe nhịp cái gì, tôi không thể động đậy……”

Ventrue cười khẽ ngửa đầu hôn lên môi cô,“Ta sắp xoay tròn .”

Trời đang xoay tròn, đất cũng xoay tròn.

Tiếng nhạc leng keng len lõi qua những khoảng hở khi đang xoay tròn, mái tóc bạc hoa lệ quấn quanh váy lụa trắng mềm mại, ánh trăng nhàn nhạt là bối cảnh đẹp nhất……

Trong nháy mắt Cao Đại Bàn hơi hoảng hốt, như vậy không đúng, như vậy không ổn tí nào?

“Đây không phải là khiêu vũ……” Cô ôm cổ anh ta cúi đầu nói.

“Đây là khiêu vũ.” Giọng nói hoa lệ của Ventrue hòa hợp với âm nhạc, giống như là một thể,“Đàn ông và phụ nữ truy đuổi lẫn nhau, tiến tiến lui lui, dây dưa không dứt, lòng bàn tay áp lòng bàn tay, linh hoạt xoay chuyển, mũi chân của ngươi tiến tới thì ta thối lui, cánh tay của ta mang theo ngươi xoay tròn…… vũ đạo nguyên sơ nhất, chính là sự khiêu khích giữa hai người khác phái.” Anh ta nhìn sâu vào đôi mắt ướt át mơ màng mà kinh hoảng của cô, nhẹ giọng nói:“Không ai không biết khiêu vũ, chẳng qua là không muốn mà thôi.”

Im lặng thật lâu sau, Cao Đại Bàn nhỏ giọng nói:“Thả tôi xuống.”

To be continued…

Tác Giả nói ra suy nghĩ của mình: Từ trên ban công nhìn xuống.

Kỳ thật Bàn hẳn là phải mặc váy ngủ màu trắng, nhưng tôi lại bị bầu không khí cùng với tấm lưng đẹp mượt mà trong bức tranh này mê hoặc

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.