CHƯƠNG 72.1
Cúi đầu ngồi bên giường để Cam Y giúp bé sấy khô tóc, vì Y Đông vừa tắm xong, nên trên mặt bé xuất hiện hai rạng mây hồng cực kỳ khó thấy, mấy ngón tay đang vuốt ve trên đỉnh đầu bé vô cùng dịu dàng, kỳ thật tóc bé rất ngắn, chỉ cần vuốt qua vuốt lại mấy cái là đã khô, nhưng người này lại kiên trì bắt bé sấy cho khô, nói là sợ bé bị cảm lạnh sẽ không tốt.
Hai tay kiên trì được một lúc, nhưng cuối cùng cũng đành khuất phục khát vọng từ sâu tận đáy lòng, Y Đông nâng hai tay lên ôm lấy thắt lưng của Cam Y. Động tác của Cam Y chợt khựng lại, rồi vui vẻ mỉm cười mà hôn lên đỉnh đầu Y Đông một cái thật kêu. Thân thể Y Đông bỗng chấn động, bé càng gắt gao ôm chặt lấy Cam Y.
“Tiểu Đông, thực xin lỗi, ban ngày papa không thể ở nhà cùng con, papa đã hứa với chú Đề Cổ và đại ca sẽ chiếu cố tốt cho Mục Dã và Tiểu Thu Thu. Chờ sau khi Tiểu Thu Thu xin nghỉ phép, papa sẽ có thể suốt ngày ở bên con.”
“Papa không cần quá để ý đến con như vậy, con ở nhà theo chú Mục học bù cũng được mà.”
Tắt máy sấy, Cam Y nâng mặt Y Đông lên, hỏi: “Có quá sức lắm không?”
Y Đông lắc đầu: “Không sao. Papa, trước khi khai giảng con sẽ ôn tập hết toàn bộ chương trình lớp ba.”
Cam Y yêu thương xoa mặt Y Đông, nói: “Papa không muốn con mệt mỏi, kỳ thật con cũng có thể học lại lớp hai cũng được.”
“Không, con muốn học lớp ba.” Y Đông thật sự kiên trì nói.
“Vậy được rồi, nhưng không được làm quá sức nhé.”
“Con không mệt mà.”
Tin tưởng năng lực dạy học của Mục Dã, Cam Y cũng không nói gì thêm, anh vỗ vỗ Y Đông, nói: “Được rồi, đi ngủ nào.”
“Dạ.”
Hai người lên giường, Y Đông lập tức tiến vào ổ chăn của mình, sau đó lại nhìn ổ chăn của Cam Y bằng ánh mắt đầy khát vọng, bé muốn được ngủ cùng Cam Y cơ. Cam Y đương nhiên cũng đã thấy được, nên đành xốc chăn lên: “Vào đây đi.” Y Đông lập tức mỉm cười, chui ngay vào ổ chăn của Cam Y, nhịn không được yêu cầu: “Papa, sau này con có thể ngủ chung với papa được không?”
“Đương nhiên là được.” Cam Y vô cùng thỏa mãn đắp lại chăn cho Y Đông, Cam Y đương nhiên cũng rất thích được ngủ chung với Y Đông, nhưng lại sợ đối phương không thích nên mới không dám mở miệng đề nghị. Vừa nghe Cam Y đồng ý, Y Đông vui vẻ cực kỳ, hoan hỉ hiện rõ trên mặt không chút giấu diếm. Cam Y như thường lệ, hôn lên má bé một cái rồi mới tắt đèn.
Cuộn mình trong lòng Cam Y, Y Đông ôm Cam Y, cắn chặt răng. Bé là nhân loại, còn papa lại là tộc nhân của Miêu Linh Tộc, bé cao lắm chỉ sống được đến trăm tuổi, nhưng đối với papa đó mới chỉ là tuổi thành niên… Tuổi bé tuy hãy còn khá nhỏ, nhưng bé vẫn hiểu chuyện này có ý nghĩa như thế nào.
“Tiểu Đông? Xảy ra chuyện gì vậy? Có phải con bị lạnh không?” Cảm thấy thân thể bé nhỏ trong lòng mình căng cứng, Cam Y xoa xoa tấm lưng mảnh khảnh của bé, lo lắng hỏi.
“Papa, papa có thể biến lại thành mèo con được không?” Bé muốn ôm papa, muốn dùng hết khả năng của mình mà ôm trọn lấy papa.
“Được chứ.” Không chút do dự, Cam Y hôn lên trán Y Đông một cái, trong chớp mắt đã biến thành một con mèo xinh xắn. Dùng cả tay lẫn chân ôm chầm lấy Cam Y, khóa chặt trong lòng mình, Y Đông dùng mặt mình cọ đi cọ lại lên đầu Cam Y.
“Tiểu Đông, xảy ra chuyện gì vậy?”
“Không có, con chỉ muốn ôm papa thôi.”
“Ừ, con ôm đi.”
Vươn đầu lưỡi liếm liếm cằm Y Đông, Cam Y nâng chân trước lên, che hai mắt của Y Đông lại: “Ngủ đi.”
“Dạ.”
Ôm thân thể mềm mại của Cam Y, Y Đông nhắm mắt lại. Nhất định phải có biện pháp nào đó để bé và papa có thể vĩnh viễn bên nhau, nhất định sẽ có.
Một đêm ngon giấc qua rất nhanh, ánh sáng nhẹ xuyên qua bức màn mỏng manh, một người một mèo hãy còn say giấc trên giường. Ngoài phòng dường như có tiếng chuông cửa vang lên, con mèo nào đó đang ghé mình trên người đối phương khẽ giật giât lỗ tai, có dấu hiệu chuyển tỉnh. Không nghe thấy động tĩnh gì nữa, nên Y Đông theo bản năng, xoay người một lần nữa ôm chầm lấy mèo con vào lòng, tay còn lại khẽ vuốt ve trên thân mèo.
“Cốc cốc cốc!”
Tiếng gõ cửa dồn đập đem cả mèo lẫn người giật mình bật dậy. Thân thể mèo con nháy mắt nảy sinh biến hóa, giật mình một cái ngồi dậy, lớn tiếng hỏi: “Xảy ra chuyện gì?! Xảy ra chuyện gì?!” Nói xong liền xốc chăn xuống giường. Y Đông dịu dụi mắt rồi cũng lập tức ngồi dậy xỏ dép xuống giường.
“Anh Cam Y! Nữu Nhân đến! Mau ra đây đi!”
“Mẹ?!” Cam Y suýt nữa đã té nhào xuống đất, nhanh chân kéo theo Y Đông chạy ào vào nhà tắm. Y Đông còn chưa tỉnh ngủ, ngơ ngác để Cam Y giúp bé lau mặt, ngay trước khi Cam Y định đánh răng cho bé, Y Đông kịp phản ứng lại, nắm tay Cam Y, hỏi: “Papa, xảy ra chuyện gì vậy?”
“Bà nội của con đến đây!”
Hả! Xem này, không cần Cam Y hỗ trợ, Y Đông lập tức nhét bàn chải vào miệng, chà qua chà lại hai ba cái đã súc miệng xong, còn vội vã lau miệng.
“Con thay quần áo đi, papa lập tức xong ngay.”
“Dạ!”
Lao ra khỏi nhà tắm, Y Đông bối rối tuyển chọn từ tủ quần áo ra một bộ cánh mà bé cảm thấy phù hợp nhất, luống cuống mặc vào. Rồi mới vọt tới trước gương ngắm mình lại một lượt, vừa thấy tóc mình còn chưa kịp chải, bé vội vội vàng vàng chạy vào lại trong nhà tắm để chải đầu. Bên này Cam Y nháy mắt đã rửa mặt xong, nhảy ra thay vội một bộ đồ mới sạch sẽ. Mẹ mà đến thì nhất định cha cũng sẽ có mặt, cái này đúng là siêu cấp kỳ quái mà!!!
“Papa, con xong rồi.”
“Papa cũng xong rồi.”
Dắt tay Y Đông, Cam Y dặn dò: “Nhìn thấy ông nội với bà nội, con phải chào hỏi lễ phép nghe chưa.”
“Dạ.”
“Được rồi, đi thôi.”
Hít một hơi thật sâu, Cam Y vốn rất sợ cha mình, lúc này, một tay cầm lấy nắm cửa, chầm chậm xoay. Lúc cửa vừa mở ra, Cam Y chỉ nghe được thanh âm vui sướng của mẹ mình: “Tiểu Thu Thu, con không cần quá lo lắng, Tiểu Kha Kha rất lợi hại, nó nhất định sẽ không sao đâu.”
“Con tin tưởng anh ấy.”
“Vậy mới đúng. Ta chỉ sợ con chịu không nổi thôi. Tiểu Kha Kha trước khi đi đã căn dặn là ta không được phép cho con biết, nhưng ta thấy vẫn nên kể cho con nghe thì tốt hơn, cho nên ta đã bảo Tiểu Gia Gia nói lại cho con biết.”
“Cám ơn mẹ, bằng không nếu để tận sau này mới biết, thì chắc con sẽ hối hận đến chết mất.”
“Ta biết mà.”
Hai tai Cam Y khẽ giật giật, chớp chớp mắt, ơ, cha không tới sao? Quả nhiên không hề cảm nhận được khí tràng đen thui siêu cấp cường đại của cha mình. Trái tim đang treo lơ lửng của Cam Y đã nhẹ nhàng buông xuống được phân nửa, Cam Y dẫn Y Đông bước vào. Vừa tiến vào trong phòng khách, quả nhiên không có cha, Cam Y không giấu được nỗi vui mừng khi gặp được mẹ mà nhanh chóng bước đến.