Đúng chín giờ sáng, Đường Quốc Cường đẩy cửa đi vào phòng hội nghị của hội nghị ủy ban thường vụ Huyện ủy. Hơn bốn tháng đảm nhiệm chức Bí thư Huyện ủy, ông ta cảm thấy chưa bao giờ tràn đầy tự tin như vậy, cảm giác mà tất cả mọi thứ đều nằm trong tầm tay là vô cùng tuyệt vời. Ông ta mỉm cười bước vào phòng hội nghị, bước đi không nhanh không chậm, khi vào phòng hội nghị, ánh mắt quét một lượt, nhìn thấy sau các bàn họp ở giữa vây thành một vòng đã ngồi gần mười ủy viên thường vụ, sau mỗi biển ghi tên đều ngồi một người, có vẻ như mọi người đều đến hết rồi, quay lại sau nhìn, thư ký Hồ và Diệp Chi Nhiên ngồi trên ghế dựa vào tường ở vòng bên ngoài, hai người bọn họ là dự thính hội nghị lần này.
Hội nghị thường vụ Huyện ủy là cơ quan quyết sách cao nhất của một huyện, trong hội nghị chỉ có thành viên thường ủy mới có tư cách phát biểu và biểu quyết đối với mỗi vấn đề. Căn cứ theo yêu cầu của chủ đề cũng thường có lãnh đạo không phải là ủy viên thường vụ tham gia dự thính hội nghị, để phòng ủy viên thường vụ sẽ hỏi. Thư ký của Bí thư Huyện ủy thường phụ trách ghi chép mỗi lần hội nghị là dự thính hội nghị.
Nhưng quan viên cấp bậc Phó Chủ tịch xã như Diệp Chi Nhiên dự thính hội nghị thường vụ lần này là tương đối hiếm thấy, vì vậy, những ủy viên thường vụ vào phòng hội nghị khi nhìn thấy Diệp Chi Nhiên đa số vẻ mặt đều là nghi hoặc.
Đường Quốc Cường ngồi xuống không biểu hiện gì, nâng chén trà lên uống một ngụm, sau đó ánh mắt nhìn dò xét nét mặt các ủy viên thường vụ một lượt. Đối với mười ủy viên thường vụ còn lại của huyện Thường Gia, qua bốn tháng tìm hiểu cặn kẽ, ông ta đã có định liệu kỹ càng.
Thấy mọi người đã yên tĩnh rồi, Đường Quốc Cường mở miệng nói:
- Các đồng chí, hội nghị thường vụ Huyện ủy hôm nay có hai chủ đề, thứ nhất thảo luận về chính sách ưu đãi thu thuế tiểu khu kinh tế mà Đảng ủy xã Mã Thạch đưa ra, thư hai là về vấn đề điều chỉnh các lãnh đạo như Phòng Công an huyện, Phòng Tài chính, Phòng Xây dựng. Chúng ta đi từng vấn đề một, trước tiên thảo luận về chính sách ưu đãi thu thuế của tiểu khu kinh tế xã Mã Thạch. Trước tiên mời đồng chí Diệp Chi Nhiên, Phó chủ tịch xã chủ quản công tác tiểu khu kinh tế giới thiệu tình hình một chút.
Chủ tịch huyện Ân và Phó Bí thư Huyện ủy Du Quân Tiêu khi nghe thấy Đường Quốc Cường đưa ra điều chỉnh cương vị của ba Phòng quan trọng, không hẹn mà cùng liền nhìn nhau một cái, trao đổi tin tức. Để điều hòa lợi ích, bọn họ trước đó đã mấy lần thảo luận chọn người với Đường Quốc Cường, nhưng không thống nhất được, vì vậy, chỉ có đưa ra hội nghị thường vụ biểu quyết. Đương nhiên, ba cương vị quan trọng nhất đều có hai đến ba người được đề cử, đại diện cho lợi ích của các bên. Bất luận là Bí thư Đường hay là Chủ tịch huyện Ân, ba vị trí này đều là vị trí quan trọng không thể nhượng bộ, hôm nay cần đối mặt một phen rồi.
Các ủy viên thường vụ khác sau khi nghe thấy hai chủ đều này cũng đều vẻ mặt nghiêm túc, bọn họ biết hai chủ đề nay đều là rất nhạy cảm, chính sách ưu đãi thu thuế của tiểu khu kinh tế xã Mã Thạch nghe nói Chủ tịch huyện Ân duy trì thái độ phản đối, còn Bí thư Đường là thái độ gì thì nhìn Diệp Chi Nhiên dự thính hội nghị, không cần nói mọi người cũng đều hiểu rồi. Một phen đấu tranh là không tránh được rồi. Còn chủ đề thứ hai lại càng động chạm đến lợi ích cốt lõi về thế lực địa phương mà Chủ tịch huyện Ân đứng đầu. Loại long hổ tranh đấu này không nằm ngoài suy nghĩ của các ủy viên thường vụ khác: Bí thư Đường lúc này kiên quyết thảo luận trong hội nghị lẽ nào là đã có nắm chắc? Nhìn sắc mặt của Chủ tịch huyện Ân dường như rất điềm tính, lẽ nào hai người đã đạt được một thỏa thuận nào đó? Phải biết rằng trước đó trong một số chủ đề, hai bên cũng từng mỗi người một ý, từng có giao tranh, nhưng cuối cùng hai bên đều có chút nhượng bộ để bảo vệ sự cân bằng đối xứng đó là vì không động chạm đến lợi ích cốt lõi. Tuy nhiên, sắp xếp nhân sự lần này liên quan đến ba Phòng huyện quan trọng, hai bên không còn chỗ dư nào để nhượng bộ…
Nhất thời, mọi người đều lặng lẽ tính toán trong lòng……
Diệp Chi Nhiên sau khi nghe Bí thư Đường điểm danh, liền đem những lời đã chuẩn bị tốt trước đó nói một lượt, anh ta nhấn mạnh giới thiệu mục đích đưa ra chính sách ưu đãi thu thuế tiểu khu kinh tế, đối tượng hưởng chính sách, giúp đỡ các doanh nghiệp vừa và nhỏ, đặc biệt là biện pháp cụ thể cho các doanh nghiệp vừa nhỏ loại hình khoa học kỹ thuật, và dự tính thu lợi trong ngắn, trung và dài hạn.
Sau khi Diệp Chi Nhiên giới thiệu xong, Đường Quốc Cường liền tiếp chủ đề, nói:
- Chính sách ưu đãi thu thuế tiểu khu kinh tế mà Đảng ủy xã Mã Thạch đề ra này rất có tinh thần sáng tạo. Quy định điều lệ Đảng trong Đại hội Đảng khóa mười ba, nhiệm vụ trước mắt của Đảng ta là lấy xây dựng kinh tế làm trung tâm, kiên trì bốn nguyên tắc cơ bản, kiên trì một trung tâm cải cách mở cửa, hai điểm cơ bản. Cải cách mở cửa của chúng ta không có khuôn mẫu thực hiện, cần mỗi Đảng viên, đặc biệt là cán bộ lãnh đạo cùng hợp sức, cống hiến trí tuệ của mình, làm xây dựng kinh tế. Chính sách này của xã Mã Thạch một khi thực hiện, nhất định thu hút một lượng lớn tư bản nhân dân đến xã Mã Thạch, đến huyện Thường Gia để đầu tư tạo nghiệp, đối với sự giúp đỡ xây dựng doanh nghiệp vừa và nhỏ, làm sinh động nền kinh tế, đều có lợi ích lớn. Tôi kiến nghị đem chính sách ưu đãi thu thuế của tiểu khu kinh tế xã Mã Thạch làm một thí điểm, trước tiên thí điểm ở xã Mã Thạch, sau khi thành công thì quảng bá đến tiểu khu kinh tế, khu kinh tế phát triển trong toàn huyện, mời các đồng chí cùng thảo luận.
Trong hội nghị thường vụ, Đường Quốc Cường luôn để người khác phát biểu suy nghĩ trước, sau khi mọi người nói xong mới phát biểu cuối cùng. Tuy nhiên, hôm nay ngược lại với bình thường, bày tỏ thái độ đầu tiên, trong giọng điệu tràn đầy tự tin, khiến các ủy viên thường vụ khác vô cùng kinh ngạc. Hay là vì Diệp Chi Nhiên là tâm phúc của ông ta, sợ ủy viên thường vụ khác phản đối nên vừa bắt đầu liền ủng hộ anh ta? Nếu như vậy, Bí thư Đường có chút quan tâm hơi quá loạn rồi. Phải biết là quyền lực của chính trị là sẽ không bận tâm đến thể diện…
Quả nhiên, Chủ tịch Ân khi lên tiếng thì kiên quyết phản đối.
- Biện pháp ưu đãi thu thuế mà Đảng ủy xã Mã Thạch đưa ra này có tổn hại đến thu thuế nhà nước.
Chủ tịch Ân vừa mở miệng liền định tính trước, ông ta nhìn hội trường một lượt, tiếp tục nói:
- Nhượng thuế ở mức lớn như vậy, chủ thể được lợi là doanh nghiệp tư nhân, đây là đang cổ vũ tư bản tư nhân, làm suy yếu sức cạnh tranh kinh tế mà nước ta lấy chế độ sở hữu toàn dân làm chủ thể. Tôi phản đối.
Phó Bí thư Huyện ủy Du Quân Tiêu luôn là đồng minh của Chủ tịch huyện Ân, đợi Chủ tịch Ân nói xong, chậm rãi uống một ngụm trà, sau đó nói:
- Tôi đồng ý với ý kiến của Chủ tịch Ân, chủ thể của ưu đãi thu thuế là doanh nghiệp vừa và nhỏ lấy kinh tế tư nhân làm chủ, xung đột với chỉnh đốn chỉnh lý doanh nghiệp xã thị trấn của nước ta hiện nay, không thích hợp để thúc đẩy trong thời gian này.
Theo thứ tự ủy viên thường vụ Huyện ủy, tiếp theo là Phó Bí thư Huyện ủy kiêm Phó Bí thư Ủy ban kỷ luật Lâm Bắc Hà phát biểu, phát biểu của ông ta rất ngắn gọn:
- Tôi ủng hộ ý kiến của Bí thư Đường, đồng ý chính sách này làm thí điểm ở tiểu khu kinh tế xã Mã Thạch, hơn nữa, tôi tin rằng thí điểm này sẽ thành công.
2:2 rồi!
Trưởng ban Tuyên giáo Ngô Tiểu Bình là ủy viên thường vụ huyện với lão tư cách, xếp hàng tương đối đứng đầu, tiếp theo nên là bà phát biểu. Bà ta vốn là ở phái trung gian, Chủ tịch Ân vì điểu chỉnh cán bộ trong hội nghị thường vụ lần này chủ động nắm bắt, đã hao vô số tâm tư và hứa hẹn rất nhiều điều kiện làm trao đổi, cuối cùng giành được sự ủng hộ của bà ta.
Bà ta nói:
- Tôi là làm công tác tuyên truyền, nên ủng hộ đạo lý mà Bí thư Du nói, bây giờ không phải là thời cơ thúc đẩy chính sách này.
Sau khi bà ta phát biểu xong Đường Quốc Cường liền nhìn một cái không biểu hiện gì, Chủ tịch Ân ngược lại lộ ra sự mỉm cười, sau khi Ngô Tiểu Bình nói xong thì bưng chén trà uống một ngụm, có vẻ rất trấn tĩnh. Ông ta trong lòng thầm tính toán, ủy viên thường vụ huyện tổng cộng có mười một người, Lâm Bắc Hà, Hoàng Văn Trọng, Thượng Chí Viễn đều là người của Bí thư Đường, chiếm bốn phiếu; Du Quân Tiêu, Mã Thiên Thành, Hà Quốc Bình là đồng minh của ông ta, cũng chiếm bốn phiếu. Bây giờ nhiều hơn một phiếu của Ngô Tiểu Bình chính là năm phiếu trong tay, hai người còn lại đều là phái lưng chửng, cho dù không ủng hộ cũng sẽ từ bỏ quyền. Chỉ cần Đường Quốc Cường không chiếm được thế thượng phong thì không còn cách nào điều chỉnh ba Phòng huyện quan trọng, sự ngăn chặn của ông ta sẽ thành công.
Tiếp theo, phát biểu của Trưởng ban Tổ chức Hoàng Văn Trọng nằm trong dự liệu của mọi người:
- Cải cách kinh tế không có đường đi sẵn, lão đồng chí Đặng thường giáo dục chúng ta, lá gan lớn một chút, bước đi nhanh một chút. Tôi cảm thấy chính sách ưu đãi thu thuế này giống như lời giới thiệu của Chủ tịch xã Diệp, có thể giúp doanh nghiệp vừa nhỏ trưởng thành, kinh tế tư nhân là sự bổ sung rất tốt cho nền kinh tế quốc hữu, tôi biểu thị ủng hộ.
3:3 Vẫn là hòa nhau.
Đến lượt Phó Chủ tịch huyện thường trực Mã Thiên Thành.
Như Đường Quốc Cường dự đoán, Mã Thiên Thành phát biểu thì bỏ kính xuống, ông ta nói:
- Là Phó Chủ tịch trường trực, tôi đều hết sức ủng hộ biện pháp hay, điểm tốt trong xây dựng kinh tế, chính sách ưu đãi thu thuế của xã Mã Thạch đáng để thí điểm, nếu thí điểm thành công, tôi kiến nghị mở rộng toàn huyện.
Lời vừa nói ra, Chủ tịch Ân, Bí thư Du đều là ánh mắt nghi hoặc, sắc mặt hơi biến đổi.
Mã Thiên Thành phát biểu xong, Bí thư Ủy ban chính trị và pháp luật kiêm Trưởng phòng Công an Thượng Chí Viễn nói ngay sau đó:
- Tôi tán thành ý kiến của Bí thư Đường, chính sách này rất hay.
Tiếp theo có lẽ là Chánh văn phòng Huyện ủy Trương Tam Cường phát biểu. Chánh văn phòng, chức vụ này tương đương với đại quản gia của Huyện ủy, bởi vì công tác liên quan nên giao tiếp với Bí thư Huyện ủy nhiều nhất, ở một mức độ nào đó là “loa phát thanh” của Bí thư Huyện ủy, từ trước tới nay đều là người của Bí thư Huyện ủy. Tuy nhiên Trương Tam Cường lại là phái trung gian, nguyên nhân cũng rất đơn giản, anh ta mặc dù là Chánh văn phòng Huyện ủy nhưng đồng thời lại là người địa phương, có quan hệ mật thiết với thế lực địa phương. Chủ tịch huyện Ân, Bí thư Du đều kéo anh ta rất chặt, Bí thư Đường nhậm chức bốn tháng nay, anh ta duy trì thái độ trung lập, nhưng anh ta cũng biết rằng, đây đều là tạm thời, về lâu dài, Bí thư Đường và Chủ tịch Ân sẽ mất đi sự kiên nhẫn đối với anh ta. Quả nhiên, tuần trước đến thành phố họp, Phó Bí thư Thành ủy Cố Tùng Lâm đặc biệt gọi anh ta lại, một trận đổ ập xuống đầu. Anh ta liền hiểu rằng, nếu cứ tiếp tục như vậy sợ là vị trí Chánh văn phòng Huyện ủy này khó giữ rồi, lúc này lại thấy Phó Chủ tịch huyện Mã Thiên Thành lên tiếng ủng hộ Bí thư Đường, lập tức không do dự nữa.
Đã quyết định dựa vào Bí thư Đường rồi thì phải triệt để, tránh sau này Chủ tịch Ân, Bí thư Du lại đến làm việc với anh ta. Anh ta hắng giọng một cái, phát biểu ngắn gọn có lực, khiến Chủ tịch huyện Ân như rơi vào hầm băng:
- Tôi kiên quyết ủng hộ Bí thư Đường.
6:3 tỷ số quá bán rồi!
Thất bại rồi! huyện Thường Gia từ nay thay đổi rồi! Chủ tịch huyện Ân chỉ cảm thấy toàn thân lạnh toát, đầu óc nhất thời đều mất đi tư duy, vì vậy mà Phó Chủ tịch huyện Hà Quốc Bình và Trưởng ban chỉ huy quân sự Hứa Bang Tự ở phía sau nói gì cũng nghe không rõ, mãi đến khi Bí thư Đường phát biểu lần nữa mới có chút phản ứng lại.
Đường Quốc Cường là người điềm tĩnh, đương nhiên sẽ không vui mừng lộ trên mặt, nhưng với trí tuệ của ông ta lúc này đương nhiên là nhân lúc mạnh đuổi giặc cùng đường.
Thường nói: Nhân lúc hắn bệnh lấy mạng hắn ta.
Ông ta nói:
- Rất tốt, qua biểu quyết hội nghị, đa số đồng chí tán thành thí điểm chính sách ưu đãi thu thuế ở tiểu khu kinh tế xã Mã Thạch. Chủ tịch xã Diệp, cậu trở về lập tức trao đổi với Tần Đại Dũng, Lý Quân, làm thế nào để nhanh chóng thực hiện chính sách này, làm thế nào để làm tốt công tác này. Cậu về trước đi!
Đợi Diệp Chi Nhiên đi khỏi phòng hội nghị, Đường Quốc Cường tiếp tục nói:
- Tiếp theo chúng ta bắt đầu chủ đề thứ hai, về vấn đề điều chỉnh Phó phòng thường trực Phòng Công an, Trưởng phòng Tài chính, Trưởng phòng Xây dựng, sau đây mời Trưởng ban Tổ chức đồng chí Hoàng Văn Dũng tiến cử người được chọn trước….