Bộ Mặt Của Thiên Thần

Chương 4: Chương 4: Tình yêu của thiên thân




_ Ba à! Con sẽ đi tìm chị ấy, bằng bất cứ giá nào!! Tiếng người con trai quả quyết, khẳng định những gì mình đang nói.

_ Phải, con và Thiên Quân sẽ tìm con bé, con sẽ đưa nó về. Lại có tiếng nói của người con gái chen vào. Thanh âm của 2 con người đang cắt lòng người cha già. Chỉ vì ông mà đứa con gái yêu quí nhất phải bỏ đi, chỉ vì ông mà có người đặt hận thù lên người con ông- Một nỗi đau xé ruột.

_Nhã Lâm… tao đã nói mày thế nào hả. Mày không biết sợ sao. Yến Oanh ép sát người nó vào tường, tay nắm lấy tóc nó vẻ tức giận. Nó lạnh lùng gỡ tay nhỏ ra, vuốt lại mái tóc rối bù nhìn Băng Anh đầy khiêu khích. Đôi tay nó nhẹ nhàng vuốt cổ áo Yến Oanh, miệng khẽ nhuếch lên:

_ Cô chưa đủ chuẩn để đấu với tôi.

_ Oanh, tránh ra đi, còn lại để tui. Băng Anh lúc này mới lên tiếng. Cô tiếng sát về nó trên tay còn có cả dao lam, đôi mắt to giương lên kiêu hãnh. Môi cô khẽ nhuếch lên nụ cười nửa miệng:

_Là do lâm muốn vậy, đừng trách tui. Nói rồi, cô lia lưỡi dao qua mặt nó. 1 giọt máu đỏ tươi bắn ra rồi tuông thành dòng. Chưa xong, Yến Oanh còn tát nó ngay tại vết thương làm nó rất đau, nhưng nó không khóc.Không phải vì nó cố chiu đựng, mà là.. nó đã khóc hết nước mắt từ cái ngày mà nó nhận ra tình bạn trong sáng của nó chỉ là sự giả tạo, giả tạo một cách khốn nạn. những cái tát cứ liên tiếp gián vào mặt nó, rồi những lưỡi dao lam lần lượt lia qua. Mặt nó giờ toàn máu với máu. Mọi thứ cứ diễn ra, nhưng không ai ngờ có một người đã chứng kiến tất cả vẻ mặt rất hài lòng. Sau khi chịu trận, nó không học mà bỏ về luôn, còn 2 nhỏ thì hào hứng với chiến tích của mình. Quả là độc ác.

Hôm nay, nắng xuân rọi khắp con đường, khẽ nheo mắt nhìn trời xanh, nó thấy mình đã sẵn sàng sống… giả tạo. Sau vụ hôm trước, mặt nó đã lành lặng, không còn sẹo. Khoác trên mình lớp tiểu thư, nó tung tăng đến trường, bước vào căn-tin, nó yên vị trong một góc khuất, một mình đớp 2 tô mì. Nó thật hạnh phúc nhỉ.

_ Nhã Lâm... cô pro thật đó, 2 tô mì chứ chả chơi đâu. Thiệu Minh trố mắt nhìn nó như người ngoài hành tinh. Nhưng đời nào nó lại.. quê cơ chứ. Mặt dày lắm cơ:

_ Cũng thường thôi bạn hiền. Ầy.. khát nước quá. Vừa dứt câu thì lập tức 2 chai nước chìa ra. Một chai sting từ tay Thiên An và một chai sữa từ tay Nhật Anh. Nó thì vẫn vô tư giật lấy sữa từ Nhật Anh như một thói quen. Nhận thấy mình hơi bị quế( quá quế luôn ấy chứ), Thiên An rụt tay lại quăng sang Đỗ Tuấn cho đỡ nhục.

_Lâm nè! Thằng Minh Duy muốn đánh với bọn mình kìa, ý Lâm sao. Diệp Ý chuyển đề tài khi nhận thấy cái nháy mắt cực kute của Thiên An.

_ Gì… chuyện đó thì liên quan gì tui trời. Nó cai cú rên rỉ.

_ Bạn bè mà vậy đó. Thiệu Minh trề môi chỉ trích.

_Ừ.. thì.. đánh thì đánh, tao không sợ đâu. Nó nhăn mặt đớp lại.

_Vậy mai An đón Lâm. Thiên An vừa nói vừa đẩy nó về như không để nó cằn nhằn. Thực vậy, cậu đã mệt mỏi với nó lắm rồi. Một con nhỏ đanh đá, nhiều trò và con nít nhất mà cậu từng gặp. Không hiểu sao lúc trứơc cậu lại nhận lời...( Chết cha tiết lộ bí mật rồi).

_Quân à, 2 tháng rồi đó, mình biết tìm Thiên Lâm ở đâu bây giờ, chị… Thiên Nhi mệt mỏi thốt ra những điều mà cô không bao giờ muốn nói.

_ Chị hai, chị nản à. Nếu vậy chị về đi, một mình em đi tìm chị ba cung’ được. Thiên Quân khó chịu.

_Thiên Quân, em biết chị không có ý đó mà, em biết chị à không phải nói là cả gia đình mình đều thương Thiên Lâm nhất mà. Thiên Nhi bật khóc…

_Ơ… chị… Đó là Thiên Di và… chị 3 mà...

_ Hả? cả hai đang ngây ngưòi nhìn nó tung tăng nắm tóc Nhật Anh mà kéo đi. Nhưng họ không muốn nhận nó sớm như vậy, vì họ còn có kế hoạch khác.

3h chiều hôm sao, nó đang ngủ thì:

_ Lâm à… Lâm… sao giờ này còn ngủ nữa. Thiên An lay người nó khẽ khàng lên tiếng. Như nhớ ra điều gì, nó bật dậy hét lên rồi đẩy Thiên An ra ngoài. Sau nữa tiếng chờ đợi trong cái bực, cái tức của An và Di, cuối cùng nó cũng xuất hiện… Nó thật đẹp, thật cá tình. Một áo thun in hình Lady Gaga (thông cảm, nó thần tượng Gaga mà) dài ngang đdi( rộng thùng thình, quần jean xanh ôm sát chân rất hợp với nó. Mái tóc búi cao bằng ruy- băng đen. Nó nhanh chóng bay lên xe Thiên An rồi đánh vào lưng cậu thình thịch như thúc ngựa. Thiên Di nhìn nó mỉm cười hạnh phúc “ Hoàng Thiên Lâm, cậu thay đổi rồi, tôi hy vọng… cậu sẽ quên đựơc hắn… Nghiêm Anh Huy”

Lúc này, chỉ còn nó và An chạy trên đường, Thiên An do dự hỏi nó:

_ Sao cứ chọc Băng Anh hoài vậy, Lâm biết cô ấy không đơn giản mà.

_ Nghĩ sao thì nó là vậy đi, Lâm không muốn nói nhiều. Nó đâu có dư mỡ để làm chuyện rãnh ruồi đó chứ, nhưng con người nó là vậy, rất thích sinh sự

_ An không biết phải nói lâm sao luôn. Lâm quá…

_ haizzz Rảnh ruồi… không để Thiên An nói tiếp, nó nhảy vào họng cậu. Tức mình cậu dừng xe, nhảy xuống, trong khi nó vẫn… chay lì không xuống.

_Thật ra Lâm muốn sao mới chịu đây, Lâm muốn bị cô ấy đánh tơi má nhìn không ra mới chịu hay là muốn tôi khó xử hay….

Chuyện gì đã xảy ra thế này…nó…nó…nó… hôn Thiên An sao, thật sự là vậy sao. Lúc này Thiên AN ngây người nhìn nó trân trân. Dần phục hồi ý thức, cậu cảm nhận được môi của nó… rất ngọt, rất thanh. Khi nó định rút môi thì đột nhiên cậu choàng tay ôm lấy nó, không để môi nó rời môi cậu, và lúc này đây, cậu mới biết, cậu đã yêu nó, yêu thật sự

Sân vận động đông nghịt người, Thiên An nắm chặt tay nó kéo đi. Tới nơi, mọi người trong đội đã sẵng sàng.

_Sao lâu quá vậy- Đỗ Tuấn nhăn nhó như khỉ.

_ Tại Lâm điệu kìa. Thiên An gằng giọng mỉa mai trong khi nó đang đứng sau nhá hắn.

_Ủa đánh nhau mà sao tới đây, lại còn đông người nữa chứ. Nó tròn mắt hỏi.

_ Đánh nhau gì bà, hôm nay đánh bóng chuyền bộ. Thiên Di từ tốn giải thích. Thật ra thì nó chả biết tí gì về thể thao ngoại trừ võ. Đội nó không những có nam mà còn có nữ cùng nhau thi đấu. Sau khi mọi người ra hết, Nó lôi điên thoại ra:

_Alo, chị 2 mang tới sân vận động cho em 2 thùng coca. Nhanh nhé.- rồi nó bắt đầu nhập cuộc hò hét với Dịu Tưòng, Nguyên Hân…

_ Nè, uống đi, nó đưa ly coca cho Nhật Anh, cậu nghi hoặc nhìn nó:

_ Mày có bỏ gì vô đây không vậy?

_ Làm ngưòi ai làm thế bạn hiền- rồi nó lí nhí trong họng:_ không làm thế thì sao làm người. Thật sự nó quá đểu khi bỏ cả nắm muối mang theo vào ly coca của Nhật Anh và Thiên An nữa.

_ Nè, Thiên An, rồi nó lại đưa nứơc cho hắn._

Mày không sợ hả An. Nhật Anh cười cười nhìn hắn

_ Tao tin nhã Lâm mà… lâm há

1s

2s

3s

_Phụt.... 2 thằng con trai đồng thủ phun nứơc vào mặt nhau rồi liếc nhìn nó.

_ Nhìn gì? Nó trợn mắt

_ Đẹp nhìn không cho à. 2 thằng lại đồng thanh.

_Mất màu tao rồi sao? Nó vẫn không thua.

_Coca với muối. Trò của Lý Nhã Lâm. Thiên An gằng từng chử 1.

Quá cứng họng, nó im lặng cuối đầu, đỏ mặt, môi mím chặt, mắt cún con nhìn cả 2 làm cho Thiên An phun máu mũi vào… cổ nó rồi chảy xuống ****. Ôi mẹ ơi, thằng này gan bằng trời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.