Quan hệ cha con của bọn họ thật không tốt, lão bá cũng nhiều lần nói hắn
lâu nay không trở về nhà, phân tích như vậy, nàng đoán rất có thể là Doãn Lạc
Hàn vẫn chưa biết gì.
Doãn Lạc Hàn căn bản không biết chuyện nàng là con nuôi lão bá. Hắn chán ghét
nàng như vậy, làm sao có thể đồng ý nhận nàng là em nuôi? Ngày đó lão bá nhất
định là vì không muốn nàng băn khoăn, muốn nàng có thể đáp ứng nên mới cố ý nói
như vậy.
Nàng dám trăm phần trăm khẳng định, tên kia biết chuyện này tuyệt đối sẽ nổi
trận lôi đình.
Nàng khẽ sầu khổ thở dài, không khỏi bắt đầu cắn nhẹ móng tay. Đêm mai đi
tham gia lễ đính hôn liệu chuyện này có lộ ra, không đi vẫn tốt hơn, nhưng nàng
đã muốn nhận lời với Kim Chính Vũ, hơn nữa hắn rất kì vọng vào đêm mai, hắn đem
nàng giới thiệu cho gia tộc, cho họ hàng thân thích, để tương lai nàng và hắn sẽ
ở bên nhau.
Kim Chính Vũ đã vất vả suy nghĩ như vậy, nàng thực không đành lòng phá hư,
suy nghĩ lại rối tung lên, đơn giản nhắm mắt lại, trùm chăn lên kín đầu, quên
đi, cái gì cũng không suy nghĩ, chuyện ngày mai thì để ngày mai tính.
Ngày hôm sau, Kim Chính Vũ mang theo bữa sáng đúng giờ tới đón nàng, nàng vừa
cất bước lên xe, di động trong túi liền rung lên.
“Mân Mân, mới sớm mà ai đã gửi tin nhắn cho em rồi?” Kim Chính Vũ khởi động ô
tô, có chút ghen tuông nói “Đừng nói là tạp chí xã của các người giờ này đã việc
này việc kia đi.”
“Kim Chính Vũ, cậu nghĩ nhiều rồi.” Nàng bật cười mở di động, trên điện thoại
hiện lên một tin nhắn chưa đọc, là của Thiếu Đằng.
Mấy hôm trước hắn cũng nhắn một tin, nàng mở xem nội dung chỉ thấy hắn nhắn
vỏn vẹn “Mân Mân, em phải cẩn thận, gần đây Ngải Phù đang đi tìm em.”
Cẩn thận cái gì? Nàng cùng Ngải Phù đã lâu không gặp, hai người cũng không có
xích mích gì, vậy Ngải Phù tìm nàng làm cái gì?
Nàng không đem tin nhắn mơ hồ này để trong lòng, đơn giản nhắn lại một tin:
Cảm ơn.
Lần trước hắn phát hiện ra một chút manh mối vụ án mạng của ba, lại mang được
cho nàng một tấm ảnh, vì thế lần này nói không chừng là hắn chỉ muốn nói như vậy
để làm nàng quan tâm.
“Mân Mân, sao không đọc? Em không đọc thì để tôi đọc cho.” Kim Chính Vũ đùa
cợt.
“Ai nói tôi không xem, tôi đang chuẩn bị xem đây.” Tay nàng cuống quít mở tin
nhắn, nội dung bên trong vẫn giống lần trước, mở đầu vẫn là “Mân Mân, em phải
cẩn thận, gần đây Ngải Phù đang đi tìm em.”
Xuống một chút nữa, phía dưới có một câu làm nàng chú ý “Cô ấy nghe được đêm
nay em tham gia lễ đính hôn, tuyên bố sẽ đến, em coi chừng một chút! Có thể
tránh thì nên tránh đi, tốt nhất không nên tới.”
Xe thể thao tốc độ chậm lại, Kim Chính Vũ rốt cục nhịn không được hỏi “Em xem
lâu như vậy, là tin nhắn gì?”
“Không có gì, chỉ là một tin rác, tôi đang xóa.” Nàng vội vàng đẩy hắn ngồi
thẳng, đang lái xe như vậy mà nghiêng hẳn người sang quả thực là rất nguy
hiểm.
Đây là tin nhắn thứ hai Thiếu Đằng nhắc nàng phải cẩn thận với Ngải Phù, giữa
những hàng chữ đều toát ra khẩu khí, không giống như là đang nói dối, thoạt nhìn
thực sự là có chuyện. Đêm nay tham dự tiệc đính hôn lần này đều là các nhân vật
nổi tiếng, Lăng thị nhất định cũng sẽ không bỏ qua cơ hội này, như vậy Ngải Phù
đi cùng thúc thúc cũng là lẽ đương nhiên.
Nàng bình tình lại, nàng không làm gì xấu, cho dù Ngải Phù tìm nàng, nàng
cũng không có gì phải sợ.
Tạp chí kì này sắp ra, cả tạp chí xã đầy không khí khẩn trương, nàng vừa tới
cũng phải lao ngay vào công việc. Gần tới giờ ăn cơm trưa, Chỉ Dao liền gọi điện
tới đây.
“Mân Mân, đêm nay là tiệc đính hôn của mình và Lạc ca ca, lần trước cậu đồng
ý đi yến hội này rồi, đêm nay nhất định phải tới đó nha!”
Nhớ rõ lần trước Chỉ Dao quả thật đã mời mình, nhưng nàng bỗng phát hiện lời
nói của Chỉ Dao có chút không đúng.“Yến hội? Không phải chỉ là buổi lễ tiệc rượu
thôi sao?”
Chỉ Dao thở dài,“Đúng vậy, đáng lẽ cũng chỉ là một tiệc rượu nho nhỏ, mình
tính cùng Lạc ca ca mời một số bằng hữu thân quen tới dự, mọi người vui vẻ một
hôm. Nhưng là cha mẹ mình không đồng ý, lẽ ra bọn họ cũng không nên tổ chức
thành yến hội chính thức gì chứ……”
Nàng kiên nhẫn khuyên giải Chỉ Dao “Yến hội kỳ thật cũng không có gì không
tốt, Chỉ Dao, vui vẻ lên! Đêm nay mình sẽ đi cùng Chính Vũ!”
Giọng nói của Chỉ Dao đang từ không mấy vui vẻ đột ngột chuyển sang phần
khích không ngờ “Thật sao? Ha ha…… Thật tốt quá, vậy đến lúc đó chúng ta gặp
nha.”
Cơm trưa qua đi, nàng không lo lắng nghỉ ngơi, buổi chiều lại là một đống
công việc, cố gắng làm tốt mọi chuyện trước năm giờ, sau đó nàng lại vội vàng
tan sở.
Nàng đã nói Kim Chính Vũ không cần đi đón nàng tan tầm, nàng trực tiếp ngồi
xe về nhà thay quần áo, đúng sáu rưỡi hắn lái xe đến nhà đón nàng.
Màn đêm buông xuống, Ferrari đã tiến đến cửa khách sạn Thịnh Trạch.
“Mân Mân, chuẩn bị xong hết chưa? Chúng ta đi vào thôi!” Kim Chính Vũ tao nhã
mở cửa xe cho nàng, tay phải khẽ nắm lấy tay nàng, nhẹ nhàng đỡ nàng ra khỏi
xe.
Nàng gật gật đầu, hít sâu một cái, hiện tại đã không thể lùi bước, chỉ cần
tiến đến cửa khách sạn, nàng sẽ chính thức trở thành bạn gái của Kim Chính
Vũ.
“Ở trong mắt tôi em là người đẹp nhất đêm nay.” Hắn cảm nhận được sự lo lắng
của nàng, soái khí trên mặt lộ rõ tươi cười “Không cần lo lắng, tôi sẽ luôn luôn
ở bên cạnh chăm sóc em.”
Nàng cười thật thoải mái với hắn, nàng đương nhiên trăm phần trăm tin tưởng
Kim Chính Vũ sẽ chăm sóc nàng thật tốt.
Bọn họ đi bên nhau nói chuyện chẳng mấy chốc đã đến đại sảnh, hai nhân viên
phục vụ từ từ mở cửa, chẳng mấy chốc một tiếng nhạc thanh thoát nhẹ nhàng đã đi
ra.
Trong ánh sáng rực rỡ, một đoàn khách đang nâng cốc, lại có một đoàn năm sáu
người đang vui vẻ nói chuyện, không ai chú ý tới bọn họ, nàng âm thầm nhẹ nhàng
thở ra, đây chính là điều mà nàng hi vọng.