Bỏ Rơi Ma Vương Tổng Tài

Chương 194: Chương 194: ngạnh sinh đau




Nàng phiết phiết thần, chùn bước, ngẩng đầu thế này mới thấy rõ chiếc túi sách hiệu gucci, nhãn hiệu này không phải Kim Chính Vũ thích nhất sao? Hắn mang kính mát tất cả đều là nhãn hiệu loại này.

Như thế nào lại nghĩ tới hắn ở đây? Nói không chừng hắn hiện tại đang ở trong nước thị sát mấy khách sạn . cô gái đứng ở quầy bán hàng ánh mắt hoàn toàn không thèm liếc nàng một cái, đại khái là xem nàng bình thường mua không nổi.

Nàng lơ đễnh cười cười, đúng tại đây, nghe được một tiếng nói quen thuộc ,“Giúp tôi đem túi sách này gói lại.”

Nàng quay đầu xem, ngón tay thon dài nam tính đưa tiền cho cô gái đứng quầy kia, mà hắn lại chỉ chiếc túi sách mà ánh mắt của chính nàng vừa mới lưu luyến kia.

Nhưng tiếng nói cùng động tác quen thuộc, không cần khuôn mặt kia lại đây, nàng cũng đã biết hắn là ai .

Giờ phút này,phản ứng đầu tiên của nàng chính là nhanh chóng xoay người, sau đó đi hướng cửa của trung tâm thương mại.

Phía sau vang lên tiếng nói Kim Chính Vũ vội vàng ,“Mân Mân…… Mân Mân…… Chờ tôi một chút……”

Nàng không có quay đầu, cước bộ không khỏi nhanh hơn, đột nhiên một thân ảnh chắn ở trước mặt nàng.“Mân Mân, em thế nào thấy tôi đến lại bỏ chạy?”

“Không có gì, tôi còn có việc, tôi phải đi.” Nàng lui về phía sau từng bước, sắc mặt có chút cứng ngắc, nàng không biết chính mình là làm sao vậy, như thế nào sẽ có phản ứng như vậy, nhưng là nàng chính là khống chế không được chính mình, hắn cùng nàng là hai cái thế giới khác nhau, vẫn là không cần có cùng xuất hiện.

Nàng di động cước bộ, tính sẽ bỏ lại hắn đi ra khỏi trung tâm, lại bị hắn tốc độ nhanh hơn túm trụ.“Ai, Lăng Mân Huyên, tôi thật vất vả mới bở lại được những người đó, chạy tới gặp em, em chính là đối với tôi như vậy sao? em theo tôi lại đây.”

Hắn nói cái gì? Hắn lần này về nước không phải thị sát nơi này sao? Chẳng lẽ hắn là trộm đi? Đến tột cùng phát sinh chuyện gì ? Nàng đang muốn hỏi , giây tiếp theo hắn dùng lực túm trụ đi hướng cửa trung tâm.

“Kim Chính Vũ, người này, cậu làm thế để làm chi? Không cần …… Buông ra…… Buông ra……”

Hắn không để ý tới sự giãy dụa của nàng , rất nhanh bỏ đi ra khỏi trung tâm, kéo nàng vào đứng ở bên ngoài xe thể thao kia.

Nàng nguyên muốn thừa lúc hắn lên xe đẩy cửa chạy đi, khả ngồi xuống trong xe, nhớ lại bài sơn đảo hải bàn dũng lại đây, nàng nghĩ tới bọn họ gặp nhau, nghĩ tới cái thích ngẫu nhiên phát chút thiếu gia của Kim Chính Vũ, còn có chuyến xe đầu tiên đang ở truyền phát tin tiếng Anh ca khúc [my/love/will/get/you/home].

“if/you/ever/find/yourself,lost/and/all/alone,get/back/on/your/feet/and/think/of/me,my/love/will/get/you/home/boy……”

“Nhớ rõ này ca khúc sao?my/love/will/get/you/home.” Kim Chính Vũ ngồi vào bên trong xe, nhẹ nhàng chậm chạp tiếng nói lộ ra nếu có chút đăm chiêu.

Nàng đương nhiên nhớ rõ, này người ca bài này khi ở trong cô nhi viện,đó là thời thiếu niên hắn thường hay ồn ào giúp nàng ca. Nhưng là, thời gian có thể thay đổi hết thảy, hắn sẽ lại ca xướng như vậy, ở nàng phát hiện bị lạc, hoặc là cảm giác được cô đơn, làm cho lòng của nàng linh được đến dựa vào, mang nàng về nhà sao?

Chỉ sợ sự thật cùng lý tưởng là hai việc khác nhau .

“Năm đó tôi đã ca cho em nghe, tôi nghĩ em hiện tại hẳn là so với tôi càng hiểu được ca từ ý tứ. Hiện tại tôi cam đoan không có đổi, khi em thương tổn mất mát, chỉ cần em xoay người, tôi ở ngay phía sau em, chỉ cần em cần, tôi cho em dựa vào bả vai tôi.”

“Nhưng là, tuổi cậu so với……” Nàng lắc lắc đầu, tuy rằng khi hắn nói những lời này, nội tâm có một trận dòng nước ấm chảy qua, nhưng có chút nàng phải nói ra.

“Không cần nói chuyện này.” Hắn như là biết nàng muốn nói gì, rồi đột nhiên lên tiếng đình chỉ ý muốn nói của nàng, tiếng nói cầm áp lực bàn đau thương cùng gầm nhẹ,“Chẳng lẽ em cảm thấy nếu hai người cùng một chỗ, không nên gần tuổi, hoặc là tôi so với em nên nhiều hơn, em mới có thể cảm thấy thích hợp. Nếu có thể lựa chọn, tôi tình nguyện dùng sở hữu hiện tại tôi có hết thảy đi đem trao đổi với Thượng Đế , trao đổi tôi sẽ sinh ra trước em, như vậy em sẽ không có lấy cớ từ chối tôi .”

“Kim Chính Vũ –” Nàng ngơ ngác dừng ở hắn,“Chúng ta làm bạn bè bình thường được không?”

Thâm tình như vậy tin tưởng là cô gái có ý chí sắt đá khi nghe xong đều dung động, nhưng là, hắn càng là muốn quý trọng nàng, nàng lại càng là muốn muốn chạy trốn . Nàng cảm thấy chính mình không xứng với hắn, nàng không tốt như vậy giống như trong tưởng tượng của hắn, trong sạch sớm bị hủy, nàng không phải là người hoàn bích .

“Không cần!” Hắn không chút suy nghĩ liền cự tuyệt, yên lặng nhìn chăm chú vào nàng,“Chúng ta đã làm bạn bè bình thường hai tháng , tin tưởng em hẳn là hiểu tôi, hiểu biết tâm tư của tôi, tôi muốn với em ở cùng một chỗ, không phải là lấy thân phận bạn bè bình thường , mà là lấy một thân phận của một người quan trọng đối với em.”

Nàng cúi đầu bát lộng chính mình ngón tay, trước mắt bịt kín một tầng sương mù, nàng muốn nói , khả nàng không mở miệng được, ngực như một chút bị cái gì vậy va chạm , sinh đau, đau đến không thể hô hấp.

“Cho nên, tựa như bức thư lần trước tôi nói, mặc kệ em năm đó nói có phải hay là một câu nói đùa, tôi đều thật sự tuân thủ, tôi đã muốn kết giao đủ chín mươi chín cô gái, như vậy, em cho dù không nghĩ trực tiếp làm vợ của ta, cũng có thể trước làm bạn gái tôi.”

“Kim chính vũ…… Chúng ta còn có thể giống như trước, cũng không thể được…… Cũng không thể được……” Nàng cúi đầu cố nén cho nước mắt khỏi rơi, nắm thật chặt lòng bàn tay, nàng thực tham lam, nàng rất tham lam, nàng cảm thấy chính mình không xứng với hắn, khả năng lại nhịn không được không nghĩ sẽ rời hắn, so với sự tưởng tượng của nàng giống nhau, không nói chuyện cảm tình bên ngoài gì đó, khi hai người gặp mặt miệng nói nhao nhao, như vậy cũng thực vui vẻ.

“em nói cho tôi biết, cho tôi một lý do.”từ bả vai của nàng, hắn dùng sức đem nàng chuyển hướng hắn,“Giả như em thật sự đối với tôi không có cảm giác, em không cần lên tiếng, chỉ cần lắc đầu, tôi cam đoan sẽ không xuất hiện ở trước mặt em.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.