Bộ Tam Nữ Sát Thủ

Chương 1: Chương 1: Sự Khởi Đầu




4 năm trước, tại khu trại trẻ mồ côi ở Đà Lạc (chém)

-oản tù xì

-A...thắng rồi...

Một nhóm trẻ đang chơi năm mười,một nhóm khác thì chơi đá cầu,nhóm khác nữa thì xem nhóm kia chơi,nhưng chỉ có 1 cô bé chỉ ngồi đó nhìn mọi người,cô bé tên Nhi bị mẹ mình gửi vào cô nhi lúc cô mới ra đời để lấy chồng khác còn người cha thì mất sớm,bọn trẻ cũng vì lí do mẹ của đứa bé bỏ con để đi lấy chồng nên họ thường xa lánh cô bé và cũng vì cô bé có thêm đôi mắt thờ ơ cùng mái tóc hồng lai của mình nên bọn con gái bảo cô khác loài và tránh xa cô.

-hazz....!

Cô bé thở dài rồi nhìn lên trời.Mà suy nghĩ ''Liệu ở ngoài kia thứ được gọi là tự do nó có đẹp và thú vị không''Ngày nào cô cũng suy nghĩ như thế nên bọn trẻ hay bảo cô là kẻ tự kỉ.

Mọi chuyện cứ diễn ra như mọi ngày thì bỗng vào 1 hôm trời đã vào mùa đông,Nhi(từ đây gọi cô bé là Nhi) ngồi cạch cửa sổ với chiếc áo khoác cũ và mỏng nhìn ra bên ngoài và tự đặt ra những câu hỏi ngu ngốc khác.Thì cô bé phát hiện có chiếc xe hơi đậu trước cổng cô nhi,cô bé chú tâm nhìn bên trong xe.Người đàn ông mặc vest đen,người đàn ông đó nhìn thẳng vào mắt cô bé,''1 ánh mắt sắc lạnh'' đó là suy nghĩ của cô bé với người đàn ông đó.

-Ông là....!

Cô bé khẻ rùng mình nhưng cô cứ nhìn chằm chằm vào ánh mắt đó.Đằng sau ông ta còn nhiều người mặc vest đen nữa.1 số họ tiến đến mở cửa cho người đàn ông kì lạ kia.

-Các người là ai?

Viện trưởng chạy ra hỏi bọn người đó,người đàn ông kì lạ đó nhìn Nhi 1 lúc lâu rồi trả lời bằng 1 giộng lạnh lùng

-Tôi đến để mang tự do đến cho cô bé này.!

Người đàn ông đó nói rồi chỉ vào Nhi.Cô bé lúc này vẫn còn đơ sau câu nói của người đàn ông kì lạ này

-các người muốn nhận nuôi cô bé.!

Viện trưởng hỏi lại người đàn ông đó 1 lần nữa vì đây là lần đầu tiên có người nhận nuôi Nhi.

-Phải,Đúng vậy.!

Rồi trong ngày hôm đó Nhi được đưa đi.Cô bé được người đàn ông đó đặt 1 cái tên rose (nghĩa là hoa hồng)

Người đàn ông chuyển cô từ Đà lạc chuyển sang 1 khu biệt thự cách xa vùng ngoại ô.Nhi ngồi trong xe hơi Nhìn ra thế giới mà cô gọi nó là tự do, cùng vơi mớ câu hỏi vớ vẫn.Cô bé cứ nhìn người đàn ông kì lạ,cô muốn hỏi người đàn ông đó”Ông và những người này là ai và sao lai nhận nuôi tôi” nhưng mồm của cô bé không thể thốt lên những câu hỏi đó.Sau vài tiếng với mớ câu hỏi của mình Nhi đã đến nơi ngoại ô này.Người đàn ông rời đi để cho bọn còn lại đưa cô bé vào căn biêt thư.”Ôi! sao nó to và lộng lẫy hơn nhiều lần ở cô nhi.Tuyệt thật” đó là suy nghĩ của Nhi.bọn áo vest đen đó dẫn cô bé đi vào 1 lối đi bí mật nào đó trong căn biêt thự này.Bọn áo vest nói:

-Từ giờ ngươi sẽ làm việc và luyện tập tại đây với tên là rose.Khi làm nhiêm vụ hoặc làm việc tốt ngươi sẽ đươc gặp chủ nhân.

-Chủ nhân?

”Chủ nhân là ai có phải là người đàn ông kì lạ đó” Nhi thầm suy nghĩ.Bọn vest đen nói:

-Chủ nhân là người đàn ông mặc vest đen lúc nãy, từ giờ ngươi gặp ngài ấy phải cuối chào rõ chưa.!

-vâng ạ.!

Nếu như hoàn thành nhiêm vụ đó mình sẽ gặp lại người đàn ông kì lạ đó sao.

-Tốt rất tốt,còn giờ người hãy quay lại biệt thự sống đi ở đó ngươi sẽ gặp 2 người nửa và họ là người sẽ cùng đội với ngươi.!

Nói xong bọn bọn vest đen đưa cô bé trở lại biệt thự nơi có 2 nhân vật nữa đang đợi Nhi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.