Edit: Hoa Hồ Điệp
Beta: Vân La
Từ xưa đến nay, quốc gia không ngừng đổi mới thay thế, mà trong đó luôn có vài thế lực trăm ngàn năm qua sừng sững không ngã, chung quy nguyên nhân là bất cứ lúc nào, quốc gia, đều cần nhân tài.
Người thông minh, vĩnh viễn là thời đại mũi nhọn.
Kiều Tịch vẫn cảm thấy chính mình là người hồ đồ trong người thông minh.
Từ sau khi tốt nghiệp thuận lợi lưu tại thành phố A cũng ở xí nghiệp nước ngoài công tác hai năm, ở trong mắt người ngoài, cuộc sống của cô là tốt đẹp mà thích ý, mà chỉ có chính cô biết, tại ngày mười bốn tháng hai ngày tình nhân như vậy, một người bạn nữ giới tụ hội bạn bè của mình, hậu quả sẽ cỡ nào thảm thiết.
Đầu tiên là tại tình huống kẹt xe, đến muộn thì mình nhất định sẽ bị đám bạn xấu kia đánh cho một trận.
Nghĩ đến đây cô thở dài một tiếng, Trời sáng biệt danh chính là trời sập a, mỗi ngày kẹt xe!
Quán Bar Bạc Vũ là quán Bar nhất đẳng (cao nhất) của khu phố A, không khí trang hoàng, hoàn cảnh ưu nhã, cho dù thu phí cao một ít, nhưng điểm này cũng thỏa mãn cảm giác đẳng cấp nào đó trong lòng mọi người về sự ưu việt, ở trong này ngươi có thể hưởng thụ đến ưu đãi tốt nhất cảm giác thể nghiệm người trên người, bởi vậy hấp dẫn rất nhiều thành phần lao động tri thức ở đây tụ tập.
Đem áo khoác gởi lại ở nơi gửi quần áo phía trước, Kiều Tịch mặc lễ phục màu xanh ngọc đi vào, mới vừa vào đi liền nhìn đến 2 bóng dáng quen thuộc ngồi ở cách đó không xa.
Ở chỗ ngồi cách đó không xa, Hà Cửu mặc váy dài màu đen lộ ra ngực kiêu ngạo ở hướng cô ngoắc tay, sau đó cười nói vài câu với nam sĩ ngồi ở bên cạnh, người đàn ông rất nhanh rồi rời đi.
“Không sai mà, bỏ qua làm chi?” Kiều Tịch nhìn Hà Cửu chế nhạo, Hà Cửu là tuyệt đối ngự tỷ hình (phụ nữ không chịu khuất phục), bộ dáng như hoa hồng nở rộ, gợi ra dục vọng chinh phục của đàn ông đồng thời cũng làm cho con người cảm thấy xa lánh, cho nên phần lớn ngày đặc thù như vậy là chỉ có hai cô đơn lẻ làm bạn, mà nay là có thêm Lâm Tùy Ý.
“Hôm nay là ngày chúng ta tụ hội nhỏ, không cần đàn ông.” Lâm Tùy Ý cười tay kéo cô ngồi xuống ghế, Hà Cửu bất đắc dĩ xòe tay.
Ba người bọn cô là bằng hữu giao hảo từ đại học, cô cùng Lâm Tùy Ý là cùng phòng, Hà Cửu lớn hơn cô một tuổi, là ở hội học sinh biết nhau.
“Phu nô (nô lệ của chồng), lời này cũng không để cô nói.” Kiều Tịch trêu ghẹo Lâm Tùy Ý, “Cùng Thẩm Phong cãi nhau ? Bằng không ngày như vậy luôn luôn chỉ có tôi cùng Hà Cửu.”
Nhắc tới kết giao 5 năm bạn trai, Lâm Tùy Ý cảm xúc liền ảm đạm xuống, thở dài nói: “Một tuần rồi tôi tìm không thấy hắn.”
Nói tới bạn trai Lâm Tùy Ý, vậy thì thật là một đàn ông tốt, tốt tới trình độ nào đâu, dùng một cái loa cường đại tuyên truyền tiếng thì chính là như vậy: những người bị anh ta hại có thể xếp đến hai vòng Trái Đất.
Nhưng là chuyện tình cảm, bằng hữu có đôi khi cũng không tiện mở miệng, tựa như một tháng trước cô cùng bạn trai chia tay, như vậy cho dù là bằng hữu thân mật cũng khó mà mở miệng.
Lúc tụ hội xin miễn đàn ông đến gần khi tiến hành, chung quy trong quán Bar tiểu tổ hợp ba người bọn cô rất là kỳ lạ, tức giận cường đại ngự tỷ - Hà Cửu, cô gái nhỏ - Lâm Tùy Ý, còn có khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần tinh xảo - Kiều Tịch, phong cách khác nhau đích xác thỏa mãn đàn ông ảo tưởng nào đó trong lòng.
Kết cục tụ hội những năm gần đây lại là kỳ lạ nhất, đầu tiên là người theo đuổi Hà Cửu thường niên là Vương Dật không biết như thế nào chạy tới, sau đó tặng nàng một bó hoa hồng to, Kiều Tịch lúc ấy liền từ chối, theo đuổi bốn năm còn không biết Hà Cửu bị dị ứng phấn hoa thì cũng không trách anh ta không thành công là đúng, sau đó là Lâm Tùy Ý thấy cảnh thương tình nói hai năm không thu được hoa hồng vì thế bắt đầu hét lớn đòi uống, tửu lượng không tốt cô say rất nhanh, còn thiếu chút nữa đi nhảy diễm vũ, vì thế Hà Cửu cùng Vương Dật không có biện pháp vội vàng đưa cô về nhà, cuối cùng kết thúc là Kiều Tịch bị trừng phạt do cô đến muộn.
Thu thập xong cục diện rối rắm, Kiều Tịch nhất thời cũng không muốn đi, Lâm Tùy Ý có bạn trai kết giao 5 năm, Hà Cửu cũng có người theo đuổi kiên trì nhiều năm, tựa hồ đến cuối cùng cũng chỉ có cô một mình một người.
Kiều Tịch ai thán chính mình tâm tình tịch mịch, điện thoại liền vang lên, ngoài ý muốn thấy được dãy số trong nhà, nhất định có sự việc không tốt, quả nhiên, đối diện là mẹ của cô, âm thanh một dạng sắc nhọn chói tai giống như trong trí nhớ: “ Hơn hai năm rồi ngươi đều không trở lại, thích bên ngoài như vậy liền đừng lại trở lại!”
Cô trầm mặc lười trả lời, mỗi lần gọi điện thoại đều dường như có vẻ nàng rất trọng yếu, cuối cùng còn không phải là vì tiền.
Giống như đối diện có người nói gì đó, giọng điệu âm thanh nàng mới nhỏ một chút cũng không có châm chọc như vậy: “Xem, hơn hai năm ngươi không trở về em gái của ngươi có bao nhiêu nhớ ngươi có biết không, qua vài ngày nó đến chỗ ngươi, chiếu cố tốt cho ta, có nghe hay không!”
Không phải đâu, lần này không lấy tiền thế nhưng muốn đem người đưa đến?
Nhớ cô? A, nhớ cô ở A thị tồn tại như thế nào đi, nhìn đến cô sống tốt liền nghĩ đến ngồi mát ăn bát vàng, nghĩ thật tốt, muốn ép cô vào khuôn khổ sao, đúng là mơ mộng hão huyền.
Kiều Tịch không có lập tức cự tuyệt: “Có thể.” Cô trả lời: “Bất quá cô ta không thể cùng tôi ở cùng một chỗ, điểm này muốn trước nói tốt.”
Kiều mẫu ở bên kia mắng lên.
Nghe xong không hai câu cô cảm thấy phiền, nói thẳng: “Nếu bà không hài lòng có thể cho người khác chiếu cố cô ta, tôi thật sự không có tinh lực dư thừa đi phụ tống nó.”
Nửa ngày, Kiều mẫu mới nói: “Ngươi muốn cho em khổ thì ngươi chờ đi!” Ba một tiếng cúp điện thoại.
Xem, cùng là con gái ruột thịt, chênh lệch chính là lớn như vậy, bất quá cô cũng không để ý, bất quá tâm tình bị như vậy lại càng thêm không xong.
Vì thế chính cô nâng một ly rượu tính toán nhấm nháp một chút, chậm rãi tâm tình, một trong những nguyên nhân quán Bar Bạc Vũ được hoan nghênh, chính là ở bốn phía bên cạnh có để mở ra, vừa bí ẩn lại kích thích, ngẫu nhiên liếc mắt nhìn có thể nhìn đến bộ dáng tuổi trẻ giao điệp, ngọn đèn u ám không sáng lại có thể làm trong lòng người mơ hồ.
Vì thế Kiều Tịch cảm thấy chính mình bị sự mơ hồ trêu chọc, cực phẩm mỹ nam a.
Dưới ngọn đèn nhu hòa, ngồi ở góc hẻo lánh, người đàn ông hoàn mỹ có lực hấp dẫn trí mạng, cúi đầu xem khuôn mặt không rõ lắm, gò má lại có mỹ cảm cực hạn, thể hình lực lưỡng, đường cong dưới cằm hoàn mỹ, thân thể đường cong hoàn mỹ đến cực điểm, lưng rộng eo thon, chỉ cần ngồi ở chỗ kia liền có loại khí thế áp đảo mọi người.
Tựa hồ nhận thấy được tầm mắt của cô, anh nhàn nhạt hướng cô liếc mắt nhìn, chỉ là liếc mắt nhìn, Kiều Tịch liền cảm thấy chính mình ngã xuống vực sâu.
Ánh mắt anh là sâu đậm thuần hắc, không có một tia quang mang, tựa như ngay cả hồn phách đều sẽ bị triệt để hút vào, mà ngươi đem vĩnh cửu xa luân hãm, vô pháp đào thoát.
Thân thể bề ngoài đều là cơ bản yếu tố, quan trọng là khí chất độc đáo kia, càng thêm là người đàn ông trước mặt có một đôi mắt không giống bình thường, vì thế Kiều Tịch quyết định đêm nay điên cuồng một phen, đem một ly rượu chậm rãi đi hướng anh.