Bố Tổng Tài Của Bé Dễ Thương

Chương 516: Chương 516: Bồi dưỡng tình cảm với chồng tôi




“Vâng!”

Mặc dù Caesar không nói lời ngon tiếng ngọt, nhưng đã rất an ủi An Kỳ. Cô ta vui vẻ gật đầu. Đang định trò chuyện khác với Caesar thì bỗng cửa biệt thự bị tông mở. An Đạt đầy mùi rượu, ôm một người mẫu mặc váy ngắn lảo đảo vào nhà.

An Kỳ vốn còn đang vui vẻ, giờ thì đều bị anh trai mình phá hỏng. Cô ta ngẩng đầu trừng An Đạt, đang định tiến lên cãi nhau với An Đạt thì lại bị Caesar ngăn cản.

“Ngày mai chúng ta sẽ dọn ra ngoài. Anh sẽ phái người đi xem nhà giúp em.”

“Cảm ơn Caesar!” An Kỳ lập tức tươi cười, ôm cánh tay Caesar, vô cùng hài lòng.

Sáng hôm sau, Caesar kêu thư ký đi xem biệt thự ở thành phố A. Chẳng mấy chốc, thư ký đã gửi tin tức về biệt thự ở thành phố A, đối chiếu ưu và khuyết điểm rõ ràng. Anh tùy ý nhìn một chút rồi nói với thư ký: “Mua lại hết.”

Mấy biệt thự này đều là nhà mới, còn chưa trang hoàng. Caesar lại kêu thư ký tìm một công ty trang hoàng có thực lực, hẹn giờ rồi buổi chiều quyết định đích thân đi xem một chút.

Buổi chiều, công ty thiết kế nội thất Finnig.

Lâm thời có việc nên Bạch Tô đến trễ. Cô thờ dài, vừa giục tài xế chạy nhanh lên vừa gửi tin nhắn cho nhà thiết kế: Chúng tôi là vợ chồng, cho nên hy vọng ngôi nhà mới này sẽ cho chúng tôi cảm giác đang yêu.

Gõ xong dòng chữ này, Bạch Tô chần chờ một chút, đang nghĩ mình có nên miêu tả thêm hay không thì cô nhìn ra bên ngoài, vội kêu tài xế dừng xe, còn mình thì xuống xe, cất di động đi. Thôi, gặp nhà thiết kế rồi lại nói chuyện.

Nghĩ vậy, Bạch Tô nhanh chóng đi vào phòng, không ngờ lại thấy Caesar đang trò chuyện với nhà thiết kế mà mình đã hẹn trước. Cô nhíu mày, hơi kinh ngạc. Cùng lúc đó, Caesar cũng thấy Bạch Tô đi vào. Anh gật đầu với Bạch Tô coi như chào hỏi.

Thấy Bạch Tô đã đến, nhà thiết kế đứng dậy nghênh đón cô, rót một ly nước cho cô rồi kêu cô ngồi bên kia.

“Xin giới thiệu với hai vị, đây là anh Caesar, đây là cô Bạch. Bởi vì anh chị đều chọn mẫu nhà giống nhau nên tôi hẹn hai người cùng lại đây trò chuyện.” Nhà thiết kế mỉm cười nói.

“Chúng tôi quen nhau.”

“Vậy thì càng tốt. Vừa lúc giới thiệu cho hai người luôn. Bởi vì anh chị đều yêu cầu chung sống với bạn đời nên phong cách căn nhà đều muốn có cảm giác ấm áp, đúng không?”

Caesar và Bạch Tô đồng thời gật đầu. Không hiểu sao Bạch Tô lại cảm thấy hơi ngượng ngùng.

“Vậy thì được rồi. Anh chị điều vào phiếu khảo sát này trước đã.”

Nói rồi, nhà thiết kế đưa hai tờ khảo sát cho Bạch Tô và Caesar. Không phải là khảo sát về đồ dùng trong nhà, vật liệu thiết kế gì đó, mà là hỏi để giúp thể nghiệm của người sử dụng càng thoải mái hơn.

“Không gian làm chuyện ấy của bạn và bạn lữ, hy vọng bí ẩn hay quyến rũ?”

Thấy câu hỏi này, Bạch Tô muốn phát điên. Cô ngẩng đầu nhìn Caesar, âm thầm may mắn, may mà chỉ tùy tiện điền chứ không cần công khai.

Bạch Tô điền bí ẩn.

Câu hỏi kế tiếp cũng tương tự như vậy. Càng điền, Bạch Tô càng đỏ mặt, sau đó nhanh chóng nộp lên, hơn nữa hỏi nhà thiết kế: “Đây là một chọi một đúng không? Sau khi chọn xong thì sẽ dựa theo nhu cầu trò chuyện với mỗi một vị khách.”

“Đúng thế.” Nhà thiết kế đáp.

Vậy thì may mắn… Bạch Tô thở phào nhẹ nhõm. Ai ngờ Bạch Tô còn chưa thở xong thì nghe nhà thiết kế bỗng hắng giọng, nói: “Thật trùng hợp, không ngờ hai người lại điền giống y như nhau, không cần trò chuyện riêng, chúng ta cùng trò chuyện đi.”

Bạch Tô cả kinh. Cô nhớ lại tờ điều tra vừa rồi, trời ơi, vấn đề đều rất riêng tư, sao lại giống nhau được? Có phải là nhà thiết kế muốn nhàn hạ không?

“Chúng tôi đều giống nhau ư?” Bạch Tô nghi ngờ hỏi.

“Đúng thế.” Nhà thiết kế cũng kinh ngạc: “Cho nên… hai anh chị có quan hệ gì? Có phải là người yêu, cố ý muốn trang hoàng một căn nhà cho đối phương không?”

“Bạn bè.” Bạch Tô chần chờ một chút, nhanh chóng trả lời nhà thiết kế. Cô cũng không rõ mình với Caesar là đối tác làm ăn hay là gì khác.

“Bạn bình thường hay là… bạn trai bạn gái?” Nhà thiết kế không nhận thấy hai người xấu hổ, còn muốn hỏi kỹ hơn.

“Chuyện này có liên quan gì tới chọn nhà không?”

“Xin lỗi.” Lúc này nhà thiết kế mới chuyên nghiệp hơn: “Chẳng qua hai người chọn quá giống nhau, cho nên tôi không nhịn được tò mò. Hơn nữa phong cách trang hoàng với lý niệm của ngôi nhà mà hai anh chị nói cũng giống nhau.”

Để chứng minh lời nói của mình, nhà thiết kế đưa tài liệu không có tính riêng tư cho đối phương xem.

“Hả?” Bạch Tô cầm tờ phiếu nhu cầu của Caesar, cũng rất kinh ngạc. Quả nhiên hai người đều chọn giống nhau, ngay cả cuối cùng “lý niệm về gia đình” cũng có nội dung gần như nhất trí, chỉ khác mỗi chữ viết.

Lần này, đến lượt Bạch Tô hoang mang.

“Không sao, nếu vậy thì tôi càng dễ giới thiệu với hai anh chị hơn…” Nhà thiết kế nói tiếp.

Sau khi chọn phong cách xong, nhà thiết kế lại dẫn hai người đi chọn vật liệu trang hoàng. Càng thần kỳ là hai người đều chọn vật liệu giống nhau, khiến nhà thiết kế rất kinh ngạc. Cô ấy vẫn nhìn Bạch Tô và Caesar bằng ánh mắt quái dị, cứ như hai người là vợ chồng, cố ý hẹn tới đây không phải trò chuyện trang hoàng, mà là khoe tình yêu. Bất kể họ có thừa nhận hay không, nhưng trong lòng nhà thiết kế đã cho rằng như vậy.

Trừ quá nhiều trùng hợp, tóm lại lần này rất thuận lợi. Sau đó họ lại ngồi xuống, chuẩn bị định ra phương án thiết kế cuối cùng.

“Hai người đều nhất trí về nhu cầu và vật liệu. Vậy hai người xem nếu không thay đổi gì thì chúng ta sẽ đặt hai phần.” Nhà thiết kế nói.

Bạch Tô và Caesar gật đầu. Sau khi xác định, hai người cùng nhau rời khỏi công ty thiết kế. Bởi vì cùng nhau đi ra, bước chân giống nhau, bình thường chỉ trò chuyện công việc, lần này tự dưng lại gặp mặt vì chuyện trang hoàng nhà ở nên Bạch Tô hơi xấu hổ, bèn nói trước: “Không ngờ Caesar lại trang hoàng nhà ở vào lúc này.”

“Tôi mua nhà cho An Kỳ. Còn cô? Hình như tổng giám đốc Bạch là người thành phố An mà.”

“Chồng tôi… Tôi cũng cần bồi dưỡng tình cảm với chồng tôi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.