Bố Tổng Tài Của Bé Dễ Thương

Chương 587: Chương 587: Mẹ cần tình yêu mới




Bạch Tô còn muốn nói thêm gì đó nhưng trong điện thoại liền truyền đến âm thanh máy bận, Erica vừa nói xong liền lập tức cúp máy.

Bạch Tô tức giận đến mức không nói nên lời.

Ở phía bên kia, câu lạc bộ tư nhân RREC.

Erica cúp điện thoại, trên môi nở nụ cười.

Cậu đẩy một cánh cửa đi về phía phòng 2203.

Cậu bây giờ đang ở khu vực mà chỉ những hội viên cấp cao nhất trong câu lạc bộ tư nhân mới được vào, mỗi phòng đều tuyệt đối bí mật, không ai có thể đến quấy rầy nếu không được phép.

Erica bước vào phòng 2203, đèn trong phòng bật sáng, có hai người đàn ông đang ngồi nói chuyện trong phòng.

“Hôm nay, cô Bạch nhận được một bó hoa hồng, nghe nói cô ấy vẫn đi bộ với người đàn ông tặng hoa ở khu biệt thự kế bên...”

Một người trông giống như thư ký đang báo cáo cái gì đó, thấy Erica bước vào, người đàn ông này lập tức ngừng nói, đứng dậy nhường ghế cho Erica.

Bóng lưng của người đàn ông đưa lưng về phía Erica rất quen thuộc, thậm chí cũng không quay đầu lại, hỏi lại thư ký báo cáo một câu: “Còn gì nữa không?”

“Không có.”

Một người đàn ông khác nói xong liền hơi khom người, lui ra khỏi phòng.

Sau khi người này rời đi, Erica chậm rãi tiến lên, không khách khí ngồi xuống đối diện với người đàn ông.

Hai người nhìn nhau bằng ánh mắt lạnh lùng, nhiệt độ trong không khí dường như đã giảm xuống mức đóng băng.

“Cậu sắp xếp người tặng hoa Bạch Tô?”

Người đàn ông nhìn Erica với đôi mắt lạnh như băng, mở miệng hỏi một câu, Erica nhìn thẳng vào ánh mắt anh ta, bình tĩnh nói: “Là tôi sắp xếp, vì tôi nghĩ rằng mẹ tôi nên có nhiều lựa chọn hơn.”

Người đàn ông nghe Erica nói xong, hai bàn tay siết chặt thành quả đấm, bởi vì dùng quá nhiều lực mà các khớp ngón tay trắng bệch kêu vang.

“Cậu nóng nảy như vậy là muốn đổi một người ba mới sao?”

Mặc dù câu này của người đàn ông giống như đang đùa giỡn, nhưng lại không biết rốt cuộc là đang đùa chỗ nào.

Hừm... trình độ nói đùa của anh ta thực sự không tốt lắm.

“Tôi sẽ không đổi ba, dù sao chuyện này là DNA quyết định nhưng người bạn đời của mẹ tôi lại có thể có nhiều lựa chọn, tôi cảm thấy mẹ tôi chưa từng thử một cuộc sống khác, nhưng bà ấy nên thử một lần, không nhất định sẽ tồi tệ.”

Erica nói những lời này như chuyện đương nhiên.

“Tốt lắm, chúng ta nói về công việc đi.”

Erica không cho người đàn ông kia cơ hội nói chuyện, chốt lại một câu với anh ta.

Người đàn ông cũng không lãng phí thời gian, mỗi giây mỗi phút của anh ta đều vô cùng quý giá, anh ta đương nhiên không thể lãng phí được.

“Được rồi, không nói chuyện này nữa, lần này tôi tìm cậu là vì có nhiệm vụ mới cần cậu hợp tác...”

Erica gật đầu, nghiêng người tới gần.

...

Khi màn đêm dần tắt, Bạch Tô buồn chán ngồi trong phòng khách đợi Erica trở về.

Chuyện ban ngày càng nghĩ càng giận, nhưng vì Erica đã sắp xếp huấn luyện viên cho cô, cô lại không thể phát tiết tính tình.

Cô biết Erica là đang muốn tốt cho cô, nhưng cô không muốn tiếp xúc với những người đàn ông mới.

Không bao lâu sau, ngoài cửa vang lên tiếng xe hơi.

Erica đẩy cửa bước vào.

Bạch Tô ngẩng đầu nhìn một cái, lập tức làm bộ như không thấy, cúi đầu nghiêm túc xem tạp chí, gọi không lên tiếng, rõ ràng là cố ý thờ ơ Erica, hi vọng cậu có thể tự giác một chút.

Erica lặng lẽ liếc nhìn Bạch Tô, sau khi thấy trạng thái của Bạch Tô liền vội vàng bước tới, biểu cảm trên khuôn mặt vô cùng mềm mại, thậm chí còn treo nụ cười của một quý ông nhỏ tuổi.

“Mẹ ơi, mẹ còn tức giận sao?”

Bạch Tô giận dữ quay đi, tiếp tục xem tạp chí, phớt lờ Erica.

Vẻ mặt Erica không có vẻ gì là khó chịu, chỉ thấy Erica giật lấy tờ tạp chí trên tay Bạch Tô, đảo mắt một cái rồi trêu chọc: “Tuần lễ thời trang mới của Pháp sắp khai mạc ở Paris rồi ạ, mẹ, cái mẹ đang đọc là phiên bản cũ của tạp chí, tuần lễ thời trang tuần trước đã kết thúc rồi ạ.”

Erica bất đắc dĩ cười nói với Bạch Tô.

“Mẹ thích xem tin tức cũ đó, không được hả?”

Bạch Tô lườm cậu một cái, tiếp tục tranh cãi, rõ ràng là không muốn hợp tác với Erica, không muốn nói chuyện với cậu!

Erica buông tay, bày tỏ sự bất lực: “Tốt tốt tốt, miễn sao mẹ vui vẻ là được.”

Nói xong liền trả lại tạp chí cho Bạch Tô.

Bạch Tô cầm lấy tạp chí, để qua một bên, không đọc nữa.

Cô nghiêm túc nhìn chằm chằm vào Erica, lúc này mới bắt đầu chất vấn chuyện ban sáng: “Mẹ hỏi con, hôm nay tại sao con không chào hỏi trước một tiếng đã tự ý sắp xếp huấn luyện viên cho mẹ vậy?”

“Con báo trước thì mẹ còn để cho con sắp xếp huấn luyện viên sao?”

Erica dang hai tay ra, bày tỏ sự bất lực, nhưng lý do nghe có vẻ rất hợp lý.

“Vậy thì con cũng không thể không nói lời nào liền tìm cho mẹ một huấn luyện viên được, còn là một người đàn ông!”

Bạch Tô chém đinh chặt sắt, nghiêm túc nhìn Erica.

“Dạ dạ dạ!”

Erica liên tục gật đầu, ra hiệu cho Bạch Tô đừng tức giận.

“Vậy thì tại sao con lại sắp xếp chuyện này?”

Bạch Tô vẫn không có ý định bỏ qua cho Erica, tiếp tục hỏi.

“Con chỉ muốn mẹ tìm lại cảm giác yêu đương thôi mà, mẹ nhìn một vòng quanh mình xem, quá ít đàn ông.”

Erica nghiêm túc nói, giống như cậu thực sự giúp Bạch Tô tìm kiếm đối tượng hẹn hò.

“Mẹ không cần, hơn nữa cũng không muốn mở rộng vòng giao thiệp.”

Cô đứng dậy, nhìn Erica, sẵn sàng lý luận với cậu thật lâu.

“Mẹ nói đúng.”

Cô không nghĩ đến sức phản ứng của Erica đạt mười điểm tuyệt đối, cơ bản hoàn toàn không cho Bạch Tô cơ hội, thấy cô đứng dậy, Erica cũng vội vàng đứng lên ngăn cản, nhân tiện đánh trống lảng.

“Mẹ ăn cơm chưa? Có đói không?”

Erica hỏi trước.

“Chưa ăn!”

Bạch Tô lạnh lùng hừ một tiếng, vẫn không cho Erica sắc mặt tốt.

“Vậy con dẫn mẹ đi ăn cơm tối.”

Nói xong, Erica liền kéo Bạch Tô bước ra ngoài.

“Con đừng có mà đánh trống lảng, mẹ còn chưa nói hết đâu. Sau này con không được sắp xếp đám người lộn xộn này cho mẹ...”

“Con biết có một nhà hàng rất ngon, đặc biệt là đồ xào của bọn họ, mẹ tin con đi, mặc dù là món ăn Trung Quốc ở nước Pháp nhưng bất ngờ lại không hề tệ so với món trong nước, đi thôi, đi thôi, mẹ ơi,… đơn giản là rất tuyệt, con nhất định phải dẫn mẹ đi ăn thử.”

Không đợi Bạch Tô nói xong, Erica đã nhanh chóng thay đổi chủ đề, cưỡng bức kéo Bạch Tô ra ngoài, nhét cô vào trong xe.

“Hôm nay mẹ lái xe, con ngồi ghế phụ.”

Sau khi lên xe, Erica vui vẻ nói chuyện với Bạch Tô, sau đó một bộ con là đứa bé ngoan ngồi vào ghế phụ kế bên người lái, còn ra hiệu cho Bạch Tô lái xe.

Bạch Tô lại lườm cậu một cái, không nói thêm nữa, cô đúng là đã đói bụng, cũng không chậm trễ quá lâu liền khởi động xe lái đi.

Ở nhà hàng Jasmine rất đông khách ăn đêm, khó có thể tưởng tượng đây là nơi có nhiều người da màu thích ăn uống tụ tập lại, khiến Bạch Tô hơi tò mò rốt cuộc đây là một nhà hàng thần kỳ như thế nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.