“Đúng vậy, nguồn vốn nội bộ của Tư bản Vân Thượng xuất hiện vấn đề lớn, vì để giúp cho địa vị Phó Vân Tiêu ổn định được ở công ty, tôi còn mua 20% cổ phần của công ty bọn họ, nhưng là thật đáng tiếc...”
Nói đến đây, Văn cố ý dừng lại một chút, để cho thanh âm của mình càng thêm bi đát một chút một chút.
“Thật đáng buồn là hôm trước Phó Vân Tiêu rốt cuộc ổn định lại được vị trí lãnh đạo ở công ty của anh ấy nhưng đồng thời anh ấy lại đuổi tôi ra khỏi công ty.”
“Cho nên tôi quyết kết thúc mọi sự hợp tác khác với anh ấy, cuối cùng quyết định rút lui khỏi hạng mục này.”
Lời giải thích của Văn rất có khả năng đả động đến tình cảm của mọi người, bất luận là ai nghe qua đều sẽ muốn đứng về phía của Văn.
“Rất xin lỗi, Lion, tôi biết hiện tại quyết định rút lui khỏi hạng mục sẽ đem đến cho cậu một tổn thất nhất định, nhưng tôi đồng thời muốn khuyên cậu, tốt nhất hãy kịp thời dừng lại để giảm thiểu tổn thất, Tư bản Vân Thượng rất nhiều việc mà cậu không hiểu rõ.”
Nếu chỉ đơn giản nghe ý nghĩa trên mặt chữ, Văn đúng là đang cân nhắc vì Lion.
Lại thêm vào việc hai người trước đó là bạn học thời đại học, lời của Văn lại tăng thêm mấy phần đáng tin.
Nhưng dù sao hợp tác và Phó Vân Tiêu trước đó vẫn luôn rất vui vẻ, căn bản nhìn không ra bất kì chỗ không ổn nào, cho nên Lion còn không thể chỉ dựa vào lời nói một bên của Văn liền quyết định cắt đứt hợp tác với Phó Vân Tiêu.
“Đối với việc cô rời đi tôi cũng cảm thấy rất tiếc nuối.”
Dừng lại vài giây, trong điện thoại mới tiếp tục truyền đến giọng nói của Lion.
“Về phần hợp tác với Phó Vân Tiêu, trong thời gian này tôi sẽ quan sát một cách cẩn thận, cảm ơn cô đã tiết lộ với tôi nhiều như vậy.”
Lời này, Lion cũng nói rất chân thành.
Văn rất rõ ràng Lion chắc chắn sẽ không dựa vào lời nói một bên của mình mà kết thúc sự hợp tác với Phó Vân Tiêu, nhưng trong tay Văn còn có kế hoạch tiếp theo, đây chỉ là bước đầu tiên.
‘Không cần khách khí, ai bảo chúng ta là bạn bè chứ.”.
||||| Truyện đề cử: Cô Vợ Đáng Thương Của Tổng Tài Đại Ác |||||
Văn khách khí nói, kết thúc cuộc nói chuyện.
Vừa mới rút tiền vốn hợp tác, Văn lại đứng trên góc độ bạn bè khuyên Lion, chỗ cần nói cô ta đều nắm chắc, nếu quá cường điệu lại thành ra thiếu sự chân thành.
Hai người rảnh rỗi nói thêm mấy câu, Văn liền ngắt điện thoại của bọn họ.
Ngồi trên ghế trong văn phòng, Văn giơ tay lên chén trà trong tay nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà nhỏ.
“Phó Vân Tiêu, tôi sẽ đánh bại anh bằng chính lĩnh vực anh am hiểu nhất, để anh hoàn toàn thuần phục tôi.”
Văn khóe miệng bỗng nhiên lộ ra một điệu cười âm hiểm, ánh mắt âm trầm, dường như đang thiết lập một kế hoạch càng thêm độc ác nào đó.
Nghĩ như vậy, Văn nâng lên cây bút trong tay, vẽ một vòng tròn lên tờ báo trên bàn.
Tiêu đề bị cô ta khoanh tròn là: “Quy tắc định nghĩa, thành phố B tổ chức cuộc thi đấu người máy quốc tế.”
Từ Lion cùng Phó Vân Tiêu bọn hắn hạng mục bên trong rút vốn về sau, Văn đã làm tốt dự định, nàng muốn đầu tư một cái không sai biệt lắm hạng mục, chính thức cùng Phó Vân Tiêu đối nghịch.
Vừa vặn đuổi kịp giải thi đấu người máy của thành phố B, cho nên Văn dự định trực tiếp từ giải thi đấu này tìm kiếm một công ty có tiềm lực, sau đó trực tiếp đầu tư.
Làm xong một loạt động tác, hiển nhiên Văn vẫn chưa hài lòng.
Hơi suy nghĩ, sau đó cô ta lái xe thằng đến nhà tù, trong chuyện này, cô ta còn cần đến sự trợ giúp của An Đạt.
“Kế hoạch tiến hành thế nào rồi?”
Không có lời nói dư thừa nào, An Đạt trực tiếp tiến vào chủ đề.
“Không thuận lợi.”
Văn lắc đầu, dừng lại một lát, sau đó mới miêu tả chuyện đã xảy ra cho An Đạt.
“Tôi đã phải rút cổ phần từ chỗ của Phó Vân Tiêu rồi, trong nửa ngày anh ta đã giải quyết hết quỹ đầu tư của tôi rồi.”
Mỗi lần nói đến đây, Văn đều nhíu mày.
Dựa theo tình trạng kinh doanh hiện tại của Tư bản Vân Thượng, căn bản không có khả năng trong thời gian ngắn như vậy xuất ra khoản vốn kếch xù như thế, cho nên Văn vẫn luôn nghĩ mãi mà không rõ Phó Vân Tiêu làm thế nào làm được.
Đương nhiên, đây cũng là nguyên nhân Văn tới đây.
Nghe Văn nói như vậy, An Đạt con mắt hơi đổi, cũng nhíu mày, bắt đầu suy nghĩ chuyện này.
“Cô xác định Tư bản Vân Thượng không thể lấy ra được khoản vốn như thế đúng không?”
An Đạt xác nhận lại lần nữa tình trạng kinh doanh của Tư bản Vân Thượng với Văn.
“Chắc chắn.”
Văn nghiêm túc gật gật đầu.
“Chẳng lẽ anh ta còn có những công ty khác có thể thực hiện quay vòng một khoản vốn lớn sao?”
Văn lại đưa ra một loại giả thiết khác.
“Không có khả năng.”
Không hề nghĩ ngợi, An Đạt trực tiếp phủ nhận tình huống này.
Lại suy tư một lát, dường như đã nghĩ ra đáp án của việc này, sau đó An Đạt cầm lấy giấy bút bên cạnh viết một số điện thoại rồi đưa cho Văn.
“Cô hãy gọi điện cho người này.”
Tựa hồ đã có đáp án, An Đạt ánh mắt bắt đầu trở nên kiên định.
“Ai?”
Văn lông mày vẫn nhíu lại, nhìn thoáng qua số điện thoại trên tờ giấy, hỏi ngược lại một câu.
“Cậu ta là người bạn có quan hệ không tệ với tôi hồi trước, đồng thời cậu ta cũng là đại cổ đông của công ty vay nặng lãi deep cao nhất của thành phố A.”
An Đạt khóe miệng lộ ra một ý cười xấu xa không rõ, giải thích với Văn.
“Ý của anh là... Phó Vân Tiêu vay nợ?”
“Đúng vậy.”
Nhè nhẹ gật đầu, An Đạt tiếp tục bổ sung, “ Có thể trong thời gian ngắn như vậy lấy được một khoản tiền lớn như vậy, cô gọi đến nơi trực tiếp nói ra tên của tôi, cậu ta sẽ cung cấp trợ giúp cho cô.”
Vừa nói, ánh mắt An Đạt bắt đầu trở nên âm tàn.
“Mặt khác, còn có một người có thể phối hợp với cô, cho Phó Vân Tiêu đả kích trí mạng.”
An Đạt cười càng thêm tươi.
Nụ cười này nếu như để người quen nhìn thấy khẳng định sẽ bị hù dọa đến nổi da gà toàn thân, nhịn không được rùng mình.
Nhưng Văn cũng là một quái vật, nhìn biểu tình biến hóa của An Đạt, trên mặt Văn không xuất hiện bất kỳ gợn sóng nào.
Nói xong câu đó, An Đạt cầm lấy giấy bút viết xuống dãy số điện thoại đưa cho Văn.
Văn tiếp nhận dãy số nhìn thoáng qua, cái tên được ghi lại trên trang giấy là Bạch Hà.
“Không cần phải gấp gáp gọi điện thoại, thời khắc mấu chốt, cậu ta có thể tạo được tác dụng cực kỳ trọng yếu.”
An Đạt từ đầu tới cuối vẫn duy trì nụ cười mỉm khiến người ta cảm thấy kinh dị, lại trao đổi thêm chút chi tiết, Văn mới cầm dãy số rời khỏi nơi này.
Chuyến này, Văn có thể nói là thu hoạch được tương đối khá.
Lúc này trên tay của cô ta cầm ba tấm át chủ bài, bất luận là tờ giấy nào, đều đủ để mang đến đả kích to lớn Phó Vân Tiêu.
Nghĩ như vậy, Văn bấm dãy số đầu tiên của công ty cho vay nặng lãi.
Quả nhiên, người này chính là chủ nợ trước mắt của Phó Vân Tiêu.
“Ai vậy?”
Thanh âm trong điện thoại rất băng lãnh.
“Là An Đạt đưa cho tôi cách thức liên lạc với anh.”
Văn ngữ khí rất bình thản, nói rõ ý đồ đến.
“Ồ? Vậy cô có quan hệ gì với cậu ta?
Trong điện thoại truyền đến giọng nói thăm dò, hiển nhiên vẫn duy trì cảnh giác đối với thân phận Văn.
“Người hợp tác.”
Cũng không muốn giải thích quá nhiều, Văn trực tiếp tiến vào vấn đề chính, “Tôi muốn biết có phải là Phó Vân Tiêu của Tư bản Vân Thượng vay tiền từ chỗ của anh không?”
Đầu bên kia điện thoại rơi vào trầm mặc, như là đang suy nghĩ thân phận của Văn.
Qua thật lâu, một bên khác mới lại truyền tới một lời khẳng định.
“Đúng vậy.”
“Tôi cần sự trợ giúp của anh.”
Nghe được đáp án, khóe miệng Văn không tự chủ nhếch lên.
“Sao tôi phải tin cô?”
Rất rõ ràng người trong điện thoại vẫn còn nghi ngờ với thân phận của Văn, từ đầu đến cuối không hề buông xuống đề phòng.
“Anh đã cho tôi đáp án khẳng định, không phải đã tin tôi rồi sao?”
Không thể không thừa nhận, câu trả lời này của Văn rất có kỹ xảo.
“Cần tôi giúp cô cái gì?”