Bồi Tẩm Thừa Tướng

Chương 13: Chương 13: 2




CHƯƠNG 6.2

Lúc này, hắn không phải là đang ở kinh đô vì y mà bán mạng sao? Thế nào lại ở chỗ này a? Hơn nữa nhìn hắn vẻ mặt mệt mỏi, hình như là vừa mới đuổi tới, lẽ nào hắn là một mình tới đây? Thế nào lại không chú ý an toàn của bản thân như thế, hay là hắn cho rằng hắn là Lãnh đại nhân thiên hạ vô địch a.

 

“Mười tám người sao?” Lãnh Thiên Thương không để ý tới đối phương đang kinh ngạc, hắn nhìn thẳng vào Vũ Quân Kỳ đang ngồi ở dục dũng, hắn chính là muốn biết nam nhân này thật sự là muốn làm vậy chăng? Thế nào lại đột nhiên chuyển biến lớn như vậy a? Vô thanh vô tức từ Vũ Trạch chạy đến đây.

 

“Hừ, ai cần ngươi lo.” Vũ Quân Kỳ thấy khuôn mặt tuấn tú của Lãnh Thiên Thương nên vẫn bị trong trạng thái lơ mơ, y nhìn người đối diện khi nhìn thấy y vẫn là vẻ mặt bình tĩnh, hắn thế nào lại không cảm thấy chột dạ sao? Y, căn bản là không được hắn chú ý sao?

 

“Ngươi …” Lãnh Thiên Thương nhìn nam nhân trần như nhộng ngồi ở dục dũng, khuông ngực trắng nõn bởi vì kịch liệt thở dốc mà càng không ngừng phập phồng, bọt nước trước ngực bởi vì rung động giống như đang không ngừng khẽ vuốt ve lòng ngực của y.

 

Mái tóc ướt đẫm xõa ra rối tung trên vai, làm cho da thịt y càng thêm trong suốt, một nam nhân nhưng lại có làn da đẹp như vậy, thực sự là đang cám dỗ người ta phạm tội không phải sao?

 

Không biết có phải do nước là nguyên nhân hay bởi vì người kia đang tức giận, nói chung là gương mặt thanh tú của Vũ Quân Kỳ đang ửng đỏ bộ dạng vô cùng mê hoặc, kích động tâm của Lãnh Thiên Thương.

 

“Uy, Lãnh Thiên Thương ngươi làm gì vậy?” Vũ Quân Kỳ trên mặt đều là biểu tình hoảng hốt nhìn nam nhân kia đang liên tục tới gần y, thế nào lại có thể như vậy, vấn đề của hai người bọn họ còn chưa có giải quyết, hắn thế nào lại có thể ngay lập tức động dục a. Lẽ nào ở Xuân Noãn lâu hắn không phải là thân mật với người kia sao?

 

Vừa nghĩ tới điều này, Vũ Quân Kỳ lại càng thêm bi thương, lúc y nghe được Lãnh Thiên Thương đến Xuân Noãn lâu, trong nháy mắt y cảm giác như trời đã sập suống đầu y. Thế nhưng y vẫn không muốn thừa nhận, y cũng không dám hỏi Lãnh Thiên Thương, rất sợ hắn sẽ nói với y, đáp án mà y không muốn nghe nhất.

 

“Ngươi thật là đẹp.” Lãnh Thiên Thương lăng lăng nhắm hướng dục dũng của Vũ Quân Kỳ mà đi tới, hắn nghĩ bản thân chính là khống chế không được cảm giác của mình. Vũ Quân Kỳ hiện tại bộ dạng chính là vừa muốn nổi giận lại thêm xấu hổ làm cho bất luận nam nhân nào nhìn thấy cũng sẽ động tâm.

 

“A, ngươi đừng ….” Vũ Quân Kỳ nhìn Lãnh Thiên Thương một đường đem mình từ trong dục dũng to như vậy ôm ra, cũng không để ý y phục trên người hắn đều đã ướt đẫm, chỉ gắt gao mà đem y ôm vào trong ngực.

 

“Ngươi thật là đẹp.” Lãnh Thiên Thương vốn không am hiểu ngôn từ, hắn chỉ có thể từ trong miệng nói ra cùng 1 câu ca ngợi mà thôi. Hắn chăm chú ôm vòng eo thon nhỏ của Vũ Quân Kỳ, bởi vì có luyện võ, nên trên người y căn bản là một tia sẹo lồi cũng không có, da thịt co dãn làm cho hắn nhịn không được lưu luyến vuốt ve tới lui.

 

“Uy, ngươi không nên quá phận …” Vũ Quân Kỳ không chịu nổi Lãnh Thiên Thương ở những chỗ mẫn cảm trên người mình mà trêu chọc, nam nhân này thật đáng giận, thế nào lại có thể bởi vì quen thuộc chỗ mẫn cảm trên người y mà dằn vặt y như thế?

 

Lãnh Thiên Thương mỗi lần đều chạm đến gần chỗ mẫn cảm của Vũ Quân Kỳ, thế nhưng lại không đụng đến chỗ mẫn cảm của y, khiến cho Vũ Quân Kỳ ở trong lòng hắn càng không ngừng giãy dụa.

 

Vũ Quân Kỳ trong lòng vô cùng phẫn hận, thế nhưng y không thể khống chế phản ứng của mình, thân thể y giống như đối với Lãnh Thiên Thương không có bất luận chống cự gì, chỉ cần vài cái khiêu khích nho nhỏ của Lãnh Thiên Thương, y sẽ lập tức buông khí giới đầu hàng.

 

“Ngươi …., ta….” Vũ Quân Kỳ kịch liệt thở hổn hển, y giống như là muốn nỗ lực khống chế tình cảm của bản thân sau đó đưa ra cái quyết định gì đó rất trọng yếu.

 

“Ta không nên, ta không nên, ta không cho ngươi dùng bàn tay đã chạm qua người khác để bính ta a.” Vũ Quân Kỳ càng không ngừng giãy dụa giống như muốn thoát khỏi 2 bàn tay to lớn của Lãnh Thiên Thương đang ở trên người y, bộ dạng kích động của y giống như là biết phu quân của mình phản bội thê tử vậy.

 

“Ngươi ….” Vũ Quân Kỳ tức giận đến mức giậm chân như muốn đem Lãnh Thiên Thương đá xuống đất sau đó y cúi đầu dữ tợn nhìn vào Lãnh Thiên Thương.”Cái gì?” Lãnh Thiên Thương vẫn không biết Vũ Quân Kỳ đã xảy ra chuyện gì? Y thế nào lại kích động như vậy, Lãnh Thiên Thương nhất thời cũng không biết bản thân đã phạm phải cái gì sai.

 

“Ngươi, hừ…” Vũ Quân Kỳ nhìn bộ dạng khó hiểu của Lãnh Thiên Thương, y lại càng tức giận, chạy ra ngoài ăn vụng cư nhiên còn có bộ dạng khí thế hùng hồn như vậy, như vậy thì bảo y làm thế nào chấp nhận được a.

 

“Đừng cho là ta không biết ngươi đi vào Xuân Noãn lâu Tiển Tâm các. Ngươi đừng cho là ta không biết, hừ.” Tuy rằng Vũ Quân Kỳ là đang tức giận mà chỉ trích hành vi sai trái của Lãnh Thiên Thương, thế nhưng thân thể cùng gương mặt y đều đỏ cả lên, nhìn thế nào cũng giống là 1 bộ dạng đang ghen a.

 

“Ghen sao?” Lãnh Thiên Thương nhìn đôi mắt có chút hồng kia, giống như là một con thỏ nhỏ đối với hắn mà phát hỏa, khuôn mặt tuấn tú của Lãnh Thiên Thương cũng nhu hòa đi rất nhiều. Hắn giờ mới biết nguyên nhân người kia đối với hắn buồn bực.

 

“Hừ.” Vũ Quân Kỳ tiếp tục không thèm để ý tới tên nam nhân này, thế nhưng bản thân hiện tại đang trong bộ dáng rất đáng xấu hổ, hình như không thích hợp với tác phong chỉ trích người nào đó a.

 

Lãnh Thiên Thương không nói gì chỉ nhìn nam nhân trong lòng, hắn không có cách nào giải thích với y về quan hệ của hắn và những người đó, bởi vì ngay cả chính hắn cũng không biết phải làm sao bây giờ? Hận thù trong lòng hắn hình như thực sự là theo thời gian trôi qua đã giảm đi rất nhiều, người cũng chết rồi, người còn sống cũng không có phạm sai lầm không phải sao?

 

Lãnh Thiên Thương lắc đầu, hắn có chút bất đắc dĩ rằng bản thân nhẹ dạ, hình như bản thân thực sự bị cái tên kỹ nam kia thuyết phục rồi.

 

“Ngươi sẽ không giải thích cho ta cái gì sao?” Vũ Quân Kỳ nhìn bộ dạng của Lãnh Thiên Thương, tâm của y đều như nứt ra rồi. Hắn ôm Vũ Quân Kỳ y nhưng chẳng lẽ trong đầu còn nghĩ tới nam nhân khác sao? Hắn sao lại có thể quá phận như thế.

 

Lãnh Thiên Thương vẫn như cũ trầm mặc nhìn nam nhân trong lòng, vì sao y lại biểu hiện thống khổ như thế, người thụ thương không phải nên là hắn sao? Chín năm chờ đợi, 6 năm thời gian tuy không phải là tình nhân nhưng tâm tâm tương giao vẫn là quan hệ thân thể, lẽ nào Vũ Quân Kỳ cho rằng Lãnh Thiên Thương hắn còn có thể chạm vào thân thể người khác sao?

 

“Ngươi …..” Vũ Quân Kỳ cũng nhìn nam nhân trước mắt.

 

Không nên cứ trầm mặc không nói, ngươi phải giải thích với ta a, chỉ cần ngươi giải thích ta sẽ nghe, ngươi, chỉ cần là ngươi giải thích ta sẽ tin tưởng. Cho nên ngươi nói mau cái gì đi a, vì sao lại đối với ta trầm mặc không nói, vì sao vẻ mặt lại vô cùng thống khổ mà nhìn ta? Lẽ nào theo ta ở cùng một chỗ, ngươi lại thống khổ như thế sao? Lúc ngươi ôm ta căn bản đều là nghĩ đến người khác sao?

 

“Ngươi ….” Lãnh Thiên Thương đột nhiên cực kỳ ôn nhu khẽ vuốt ve gương mặt đỏ lên của nam nhân, hắn ở trên mặt y mà lưu luyến vuốt ve nam nhân đang tức giận kia, thật là nếu như hiện tại nói cho y biết, y nhất định sẽ hoài nghi hắn. Hắn không dám mạo hiểm đem thân phận bản thân ẩn dấu hai mươi mấy năm nói cho nam nhân này biết, bởi vì hắn sợ y sẽ ly khai hắn, nói vậy, còn không bằng không nên biết sẽ tốt hơn.

 

“Đáng giận” Vũ Quân Kỳ rốt cục cũng bạo phát, nam nhân này cứ trầm mặc là cảm giác y tuyệt không thể tiếp thu được, sao lại có thể đối với y như vậy!

 

Vũ Quân Kỳ phẫn hận hôn lên đôi môi cương nghị của nam nhân, y muốn cho nam nhân này biết ai mới là người hắn nên quan tâm. Cho dù tâm của nam nhân này thực sự không thương y, y cũng muốn làm cho nam nhân này nhớ kỹ Vũ Quân Kỳ y cả đời.

 

Lãnh Thiên Thương ngay lúc vợ dán môi lên môi hắn liền lập tức đảo khách thành chủ, hắn trên đôi môi đỏ mọng của Vũ Quân Kỳ gắt gao không ngừng liếm đôi môi anh đào của vợ, sau đó quyến luyến hấp lấy toàn bộ mật dịch trong miệng của vợ.

 

Hai người bọn họ cứ như vậy ở trong doanh trướng trống trải to lớn mà dây dưa không ngừng, thế nhưng tâm hai người chưa từng đối với tương lai mà mong chờ, có lẽ nói bọn họ không dám có nhiều mong chờ thì đúng hơn.

====================

Haiz..! tình trạng comment cứ lưa thưa kiểu này, ta oải quá a, các nàng cho ta tí xíu ủng hộ nào, ta đang đuối lắm đây. Sẵn đây ta nói luôn, bộ Hồng Trần chắc phải tiếp tục ngâm dấm nga, ta chả còn mấy thời gian, haiz.!, học kỳ này ta học nhiều môn quá=> đuối, cho nên chắc sẽ cố lết bộ này với Tình Phùng a, cho nên Hồng trần ta không hứa trước được, nếu có thể ta sẽ gắn post, iu các nàng nga.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.