Bởi Vì Ta Yêu Ngươi

Chương 5: Chương 5: Sơ Ngộ




CHƯƠNG 5: SƠ NGỘ

Dạ Chi sâm lâm, có người nói bên trong có dã thú dị thường hung mãnh, thợ săn gần đây cũng không dám tiến nhập vùng cấm này. Tuy rằng con mồi bên trong không khi nào không mê hoặc bọn họ, nhưng bọn họ không dám lấy mạng của mình làm tiền đặt cược đây chính là bài học xương máu.

Mảnh rừng này nên gọi là Mê Huyễn sâm lâm, không biết là chuyện gì xảy ra, vào rùng rậm này liền làm thế nào cũng không ra được. Ta đã ở trong rừng này lòng vòng hai ngày, vẫn không thể đi ra. May là cũng không đến mức cùng đường thức ăn trong rừng vô cùng phong phú, nước cũng rất thanh khiết. Cũng từng theo dòng nước tìm đường ra, nhưng cuối cùng lại trở lại đây. Xuất cốc cũng được vài tháng, hỏi thăm được một chút tình hình cơ bản của quốc gia, chỉ trong vòng thái tử tuổi nhỏ quốc vương bệnh tình nguy kịch huynh đệ đoạt quyền mà hết thảy này đều cùng ta không liên quan. Khi mới xuất cốc thì hưng phấn giờ thì chán ghét, cái gọi là giang hồ cũng chỉ là cừu sát lẫn nhau, vì lợi ích của mình mà không ngừng bày ra âm mưu quỷ kế, thị cường lăng nhược. Thực sự là chán ghét loại đấm đá nhau này, ta thích hợp với cuộc sống tự do vô ưu vô lự. Quyết định đi khắp nơi ngắm nhìn, muốn đi xem trường hà lạc nhật kia đại mạc cô yên nọ1, nhìn đàn ngưu dương kia tiên sơn tứ quý kia, lãnh hội phong thổ dân tình trên đường đi. Khi đi qua Bất Chu sơn cách kinh thành không xa thì nghe nói đến cánh rừng kỳ diệu này liền không nhịn được mà tiến vào, không phải là ta quá tự phụ, học y độc, học khinh công, học võ công lại cự tuyệt học kỳ môn bát quái thuật, muốn từ nơi này đi ra thật có điểm trắc trở.

Hai ngày không tắm toàn thân đều khó chịu, cả ngày hôm nay nỗ lực tìm kiếm lối ra nhưng không có kết quả, trước tiên tắm rửa thoải mái một chút. Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng dù sao ta ngoại trừ sư phụ và sư đa cũng sẽ không lo lắng gì, cũng không cần thiết sốt ruột.

Mấy ngày nay không mang nhân bì diện cụ thực sự là thoải mái cực kỳ, cầm quần áo tiện tay vứt bên bờ toàn thân xích lõa chậm rãi trầm xuống nước. (Hồi còn ở trong cốc lạc thú lớn nhất chính là nấu ăn và tắm. Sau núi của Nhược U cốc có một ôn tuyền, ở đây để tắm thì thật là hưởng thụ.) nhẹ nhàng lấy tay chà xát toàn thân. Núi rừng vắng vẻ, ánh trăng sáng chiếu vào người mỹ nhân trong nước tăng thêm một phần mông lung thần bí, mê hoặc lòng người. Bỗng nhiên, ngửi thấy mùi máu tươi nồng đậm, tưởng là sẽ qua ngay, nhưng càng ngày càng đậm lên. Mặc y phục đi theo mùi máu. Mùi máu tươi này nếu là của thú vật cũng rất bình thường, dã thú trong lúc đánh nhau không tránh khỏi thương vong, nhưng ta đoán đây là máu người, vậy phải đi xem. Có lẽ có thể từ nơi quỷ quái này thoát ra, nghĩ tới đây bước chân càng nhanh hơn.

Cách đó không xa thấy một người đang nằm. Từ thân hình nhìn ra hẳn là một thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi, nhưng thấy một thân cẩm phục của y, người này không phú thì quý. Ta ngồi xuống lật người lại dò xét một chút hơi thở xem một chút mạch, vén y phục của y lên thấy trước mắt một trận hỗn độn. Trước ngực, bụng đều có nhiều vết thương khác nhau. Những vết thương này chỉ là tiểu thương, chỉ cần với bàn tay của ta da của y lại bóng nhẵn như trước, phiền phức chính là y trúng độc. Nếu ở bên ngoài cũng sẽ không có vấn đề gì chỉ là hiện tại thiếu y thiếu dược thì biết làm sao bây giờ? Độc này còn dị thường mạnh mẽ chỉ sợ nửa canh giờ nữa người này cũng về chầu trời.

Ai, thực sự là phiền phức a. Hiện tại cũng chỉ có thể làm như vậy. Ta lấy móng tay dùng lực ấn vào cổ tay, quẹt đi một chút, đem máu của mình đặt trên môi của người nọ. Không phản ứng, máu từ khóe môi y chảy xuống. Lãng phí a đưa tay cổ tay đặt trên môi mình hút một ngụm máu cúi người đẩy hàm người nọ dùng đầu lưỡi đẩy máu vào miệng y. Chắc chắn rằng y đã uống xong thì lấy kim sang dược bôi vào vết thương trển cổ tay, đến ngày mai ngay cả sẹo cũng không lưu lại, kim sang dược này là bí chế độc nhất vô nhị của ta.

Vì y lau vết thương bôi dược, xé y phục của mình băng bó cho y xong toàn thân mệt mỏi rã rời, thả mê dược bốn phía để dã thú không đến gần được. Hiện tại có thêm một người không thể không mang nhân bì diện cụ sau đó liền nằm ở bên cạnh người nọ chìm vào giấc ngủ.

Chú thích:

1. trường hà lạc nhật: sông dài, chiều tà

2. đại mạc cô yên: sa mạc, sương mù

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.