Bởi Vì Yêu Em Nên Muốn Có Em

Chương 25: Chương 25




Sáng hôm sau cô tỉnh dậy toàn thân ê ẩm vì sự trừng phạt của anh cô đứng dậy đi vào phòng vệ sinh hai chân cô run run đi đứng loạng choạng làm cô xuýt làm bể bình hoa anh yêu thích.

Cô đi lại gần chiếc gương khuôn mặt cô bắt tím tái và hoảng hốt khi cơ thể mình toàn những vết bầm tím. Cô ôm mặt khóc khóc vì sự nhẫn tâm của anh! Chẳng phải anh yêu cô sao? Vậy tại sao lại đối xử với cô như vậy? Anh thay đổi rồi thay đổi thật rồi.

Một hồi đứng nhìn bản thân trước gương cô bình tĩnh mò đi tắm. Tắm xong cô đi ra hốt hoảng nhìn thấy anh đang ngồi nhâm nhi ly cà phê trước cửa.

« Tắm xong rồi sao? » anh lạnh lùng hỏi cô

«...» cô im lặng không nói gì đứng đó lau khô tóc

« Ký đi »

Anh lạnh lùng ném cho cô một bản hợp đồng mà bản hợp đồng đó không phải gì khác mà là hợp đồng “bán thân“.

« Không » cô đi lại cầm bản hợp đồng lên sửng sốt từ chối anh

« Không ký? Em biết hậu quả cho việc em không ký là gì không? » anh chau mày nhìn cô

« Ý anh là gì? »

« Đơn giản thôi? Chẳng phải công ty gia đình em chuẩn bị phá sản sao? Nếu em không ký vào hợp đồng “Bán Thân “ này thì em biết hậu quả rồi chứ? » anh đặt ly cà phê xuống nhìn cô cười khinh

Đúng vậy cô cưới anh là vì công ty của gia đình nhưng cô không phải là người đính hôn với anh mà là chị cô. Nếu như chị cô lành lặn đứng trước mặt anh thì anh có như vậy không?

Cô suy nghĩ một hồi rồi nhìn ảnh cưới của anh và chị mình trên tường. Gương mặt chị có vẻ rất hạnh phúc rồi cô lại nhìn anh người com trai là mối tình đầu của mình. Sao anh bây giờ lại đê tiện như vậy?

« Tôi ký »

Cô trầm mặc cầm cây bút lên ký tên của mình vào cái hợp đồng đó nét chữ thật rứt khoát mà tinh tế.

Ký xong cô ném bản hợp đồng lên bàn anh cầm lấy cười khinh.

« Có vẻ như cô cũng yêu gia đình của mình nhỉ? Hay là cô vì yêu thân thể của tôi mới ký? »

«...»

Anh đứng lên đi lại gần ẵm cô lên ném xuống giường đè lên thân thể nhỏ bé của cô

« Anh làm gì vậy buông tôi ra...ưm » theo phản xạ cô cuống cuồng đẩy anh ra nhưng lại bị anh khóa môi lại

« Cô là của tôi thì phải hầu hạ tôi không phải sao bà Hàm? »

Bà Hàm? Rõ ràng không phải cô anh gọi cô như vậy không phải là muốn nói cô chỉ là người thay thế cho chị cô sao? Thật nực cười

« Nhìn thì phẳng mà sờ vô thì khác hẳn nha~ » anh mò tay bóp bóp trái hồng đào của cô cười nhỏ

«... » không phải đêm qua anh đã thấy hết cơ thể của cô rồi sao? Sạo bây giờ lại như vậy? Anh đang chê nhỏ sao?

« Đêm qua không hưởng thụ được hết hôm nay tôi sẽ ăn sạch em »

« Đừng mà...ưm...ưm...cầu xin anh... »

Cô khóc lóc kêu la cầu xin anh nhưng anh không thèm quan tâm đến mà chỉ biết ăn sạch cô.

« Áhhhh.... » tiếng kêu thảm thiết của cô vang lên là lúc anh cảm thấy khoan khoái nhất mà mạnh bạo chiếm lấy cô từng chút từng chút một.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.