Bóng Sói Hú

Chương 62: Chương 62




Chuyến bay sớm nhất rời khỏi Tuyên thành là 10h20’, chỉ một giờ nữa là có thể rời khỏi thành thị này.

Trong sân bay tiếng người ồn ã, mỗi một hành khách trên mặt đều là thoải mái vui vẻ, thế kỷ 21 đã sớm không còn cái gì là tình cảm lưu luyến khi biệt ly, rời đi cuối cùng đều có thể trở về, trở về cuối cùng đều có thể đoàn tụ. Liễu Đình bê lên một ly trà nóng, đợi Ôn Trạch đến, ánh mắt cô một lần nữa nhìn thành thị xinh đẹp này.

Tơ hồng quấn quýt.

Ánh sáng qua lại.

“Chuyến bay đã đổi ngày, cô không nên chời nữa.”

Đối diện Liễu Đình có một người ngồi xuống, cái mũi cao cao,ánh mắt lợi hại. Liễu Đình bật dậy, hắn đè tay Liễu Đình lại, Liễu ĐÌnh lại cả người. Trong bộ quốc phòng có một số ngành cực kỳ đặc biệt, loại ngành như vậy có một danh hiệu, ví dụ như “Đặc biệt số 1, đặc biệt số hai” Người trong ngành đó khi xuất hiện đều là giải quyết một số chuyện đặc biệt khó khăn.

“Tiên sinh ở đâu?” Liễu Đình dùng xưng hô chính thức.

“Tiên sinh rất an toàn.” hắn trả lời ngắn gọn

Người này đã chuẩn bị tất cả phương tiện phòng bị khi tự do bị hạn chế, sẽ không phải thành viên bình thường! hắn nhìn ra ý tưởng trong lòng cô, nhe răng ra. Máu bị hút ra từ trong thân thể Liễu Đình

“Vốn Bộ Quốc Phòng cùng tiên sinh ăn ý, không nhúng tay vào các loại chuyện cô gây ra ở Tuyên thành, nhưng xảy ra sự việc ngoài ý muốn, toàn bộ hồ sơ của Bộ quốc phòng đều bị Phí Như Phong lấy đi.”

một mảnh giấy nhỏ trong Bộ Quốc Phòng, truyền ra ngoài đều có khả năng gây ra hỗn loạn thậm chí là chiến tranh.

“hắn đốt sạch tất cả, bây giờ trừ hắn ra không còn ai biết nơi cất giấu bản sao!”

Bằng vào thủ đoạn của bộ đặc biệt chỉ sợ không chấp nhận việc Phí Như Phong không nói ra! Liễu Đình ngồi thẳng tắp, vẻ mặt không chút biểu tình, không nhìn ra chút manh mối từ cô. Người đó rên lên một tiếng, hiển nhiên là cảm thấy lời nói của mình cũng vô cùng với vẩn, “Chuyện khó giải quyết này phiền chính cô tự xử lý, toàn bộ ân oán hỗn loạn cần chấm dứt trong hôm nay.”

Phí Như Phong đánh cắp hồ sơ Bộ Quốc Phòng, đây là tội lớn, không tẩy trừ hoàn toàn đã là nhân từ rồi, thế mà bây giờ Bộ Quốc Phòng lại hạ mình cùng hắn giao dịch, thậm chí giống như lén đạt thành hợp tác nào đó. Các loại thế lực tầng tầng lớp lớp đan xem trong bộ Quốc Phòng, các loại lưới giăng lần lượt thay đổi, rút dây động rừng, sai một chút chính là chết một chút, đen tối âm trầm trong đó người ngoài không hiểu được.

“trên thế giới này, người tôi không muốn đối mặt nhất chính là Phí Như Phong, biết vì sao không?” Ánh mắt Nhâm Dật Phi rùng mình, trong phong thái tôn quý có thể gây áp lực cực lớn cho người khác “Vì cho tới giờ tôi vẫn không nhìn thấu hắn.”

Liễu Đình cảm thấy mệt mỏi, thiên hạ to lớn, không có nơi nào làm cô mệt mỏi như Tuyên thành, cô hít thật sâu.

“Thị trường chứng khoán rung chuyển ở Tuyên thành đã dừng, các cô nên giải quyết vụ thắng thua này đi.” hắn nói

“Thắng thua với bộ quốc phòng có ảnh hưởng gì sao? Tôi nên phối hợp ra sao?” Liễu Đình hỏi lại.

“Bộ quốc phòng sẽ không nhúng tay, nhưng nếu cô thắng, hắn giao hồ sơ ra; cô thua. hắn cũng giao hồ sơ sưng tiên sinh và cô sẽ giao cho hắn xử lý.”

“Tiền cược lớn như vậy, ngay cả tiên sinh cũng dám cho vào?” Liễu Đình thử.”

“Hải Tình, cô đừng quên hai năm trước tiên sinh nên nhận lệnh trở thành cục trưởng, nếu như vậy cũng sẽ không tạo nên cục diện như bây giờ, mà giờ đây con đường làm quan của tiên sinh cũng đến điểm cuối rồi.” Ánh mắt hắn dừng trên mặt Liễu Đình không chút ý tốt, thậm chí còn hơi nguy hiểm, “Quyền khống chế giao vào tay cô, đặt hay không đặt tiên sinh cũng là do cô!” Áp lực cực nặng trong lời nói của hắn cực kỳ rõ ràng, sau khi nói xong hắn biến mất.

Từ điểm đầu đến điểm cuối, lại từ điểm cuối đến điểm đầu, vì sao cuộc đời luôn không lưu đường sống, vì sao, đến cuối cùng, vẫn muốn cùng hắn không chết không thôi. Khổ hải vô biên, quay đầu lại là bờ, nhưng mà, nơi nào có bờ đây?

Vận mệnh này, sao lại như thế!

Đại sảnh sàn chứng khoán lạnh như băng, màn hình điện tử cực lớn liên tục chớp chớp các con số của cổ phiếp dao động, thị trường chứng khoán của Tuyên thành không ngừng rung chuyển trong thời gian gần đây, mỗi ngày đều có thể tăng lên sụt xuống, giới chính khoán như ngồi bàn chông, ngươi đỏ ta đen, ngươi đen ta đỏ, dân chơi cổ phiếp hoàn toàn ko biết theo ai, một đám mang thẻo vẻ mặt sợ hãi bất lực.

Trong đám nhà giàu, Liễu Đình nhìn đường hạ của cổ phiếu Phí thị, từ khi Phí thị bị thế lực Đường Hằng Xa liên tục chèn ép, đến cảnh sát Hưu Sĩ Đốn rồi Tuyên thành tham gia, tập đoàn bấp bênh, thế giảm đã không thể khống chế, trái lại tập đoàn Thịnh thế, hàng hóa nước X vốn mất lại về, xưởng đóng tàu xây dựng cực lớn, không cái nào không làm cổ dân tin tưởng gấp trăm lần, lợi hại ai cũng nhìn được.

Vì sao Phí Như Phong muốn chọn cái này để quyết thắng thua? Liễu Đình như đi trong sương mù dày đặc, trận thắng thua này phải làm thế nào? Liễu Đình không thể dự đoán, thế sự như ván cờ, không đến thời khắc cuối, không thể kết luận điều gì.

Mà thê lương nhất chính là, trận chiến với Phí Như Phong… thắng hay thua, cuối cùng vẫn là thua.

Mà ngay từ đầu khi Liễu Đình áp dụng thủ đoạn với Phí Như Phong, chính là kiềm chế, bẫy ngầm, trước mặt dùng tình, từng bước làm phòng bị của hắn tê dại, tâm trí mềm ra, không dùng cứng đối cứng, đây là cảnh cáo của trực giác, mà cho đến giờ, Phí Như Phong tuyên chiến với cô, toàn quân xe pháo mã của hắn, bỏ qua trận địa, xem đúng cửa tử của cô mà chèn ép, làm cô không thể không đánh. không thể không đánh nhưng mà chưa đánh trái tim đã sợ hãi rồi.

đi qua con đường nào, mỗi giây mỗi phút, Liễu Đình đều giãy dụa, đều băn khoăn, đều không biết nên làm sao, mời mịt không rõ.

Hôm nay, tình yêu của cô với Phí Như Phong đã trở thành tử huyệt của cô, mà tình yêu của Phí Như Phong dành cho cô lại trở thành vết thương trí mạng của cô, trừ khi cô có thể quyết tâm độc ác, mới có thể diệt đi sản nghiệp Phí thị, hủy diệt Phí Như Phong, nến không đời này chỉ sợ đều sẽ bị hắn liên tục đánh tới! thật sự hận muốn đem tim nghiền nát, nếu không có trằn trọc tra tấn vô tận khiến tê hồn liệt phách trong thống khổ.

Chưa đánh mà khí thế đã kiệt, làm sao có thể duy trì đây.

không khí đột nhiên loãng, khí lạnh hỗn loạn lan tràn, sát khí thấu xương, đâm vào da thịt.

hắn xuất hiện giữa đám nhà giàu, sừng sững tôn quý, trời sinh kiêu ngạo thong dong chảy từ xương tủy ra, Liễu Đình và hắn, yên tĩnh giằng co, bọn gọ gần từng bước cũng là cách vực sâu.

Trong trời đất chỉ còn yên tĩnh làm người ta hít thở không nổi.

Cuối cùng hắn đứng lại, hơi hơi hạ mi hiện ra một tầng quý khí dày đặc, hắn thản nhiên nói: “Chúc mừng em… em báo thù, giết cả nhà Giang gia và Đường thị, tay đầy máu tươi, mẹ em dưới suối vàng cũng được mỉm cười!”

một đao đâm vào, tim đau đến xương, ngay cả hừ một tiếng cũng không kịp, thiếu chút nữa đã phun ra một ngụm máu.

Liễu Đình vô cùng hiểu người này, sự âm ngoan tàn ngược độc ác của hắn thế gian ít có, một khi không còn bị tình yêu kiềm chế, lực phá hoại của hắn thật khó mà đánh giá được. cô rất quen với sự tàn nhẫn lãnh đạm của hắn, cô sớm đã chuẩn bị để thừa nhận lưỡi đao bén nhọn của hắn, nhưng khi nó đâm vào cô, sâu, sâu, sâu, kinh hoàng đau đớn thật sâu! không dám nhìn tiếp, đem từng ngụm máu tươi vọt lên cổ từng ngụm nuốt xuống, dưới chân khẽ di như bụi bặm hư vô. Cúi đầu nhìn màn hình đang nhảy lên, ánh sáng của con số mới kinh hoàng nhảy lên.

Tiếng động tư tư của máy điện, tiếng của nó trong không gian hẹp càng lớn, khuếch trương thành áp lực vô hình, không ngừng lan tràn, mặt nạ của Liễu Đình tê liệt dưới tiếng động đó, một khe hở, hai khe hở, ba….

Cổ phiếu Phí thị từ 180đồng hạ xuống còn 21 nguyên, vẫn đang hạ!

Liễu Đình nắm chặt tay vịn, cơ thể nhũn xuống, trong tay đều là mồ hôi. Rốt cuộc anh đang làm gì, Phí Như Phong!

hắn vẫn đang lãnh khốc nhìn số liệu liên tục thay đổi trên màn hình, mười ngón tay tao nhã thong dong, hắn ở trên cao nhìn xuống, hắn là đứa con cưng của tời, hắn như đế vương cao ngạo, hắn như chưa bao giờ lay động!

đã hạ xuống 15 đồng!

Kết quả trận quyết chiến này, quy tắc thị trường chứng khoán toàn bộ biến thành giấy lộn, thì ra cái gọi là quyết thắng bại của Bộ Quốc Phòng chính là hướng chết một bên.

Cứ tốc độ này, chưa đầy 20p, cơ nghiệp trăm năm của Phí thị sẽ bị hủy hoại trong chốc lát, Phí thị tập đoàn sẽ kết thúc trong tay Phí Như Phong.

Rùng mình run rẩy, sợ hãi kinh hoàng

Đáng sợ, nếu Phí Như Phong muốn hủy diệt Phí thị trước mắt cô, vậy thì cuộc đời này là chính Liễu Đình tự tay thiết kế hủy diệt người cô yêu nhất, trả thù này, đủ để khiến cô vạn kiếp bất phục!

Cuối cùng hiểu được, vì sao mỹ nhân ngư thà tan thành bọt biển cũng không nỡ dùng dao đâm vào trái tim vương tử nàng yêu!

Mồ hôi lạnh như băng dán vào da thịt.

“Như Phong!” một tiếng la đơn giản từ cổ họng Liễu Đình tràn ra, đơn giản hai chữ, mà gọi lên gian nan như vậy, nó bao hàm đau đớn thật sâu, khổ sở, chua xót làm người ta không đành lòng, đây là tiếng kêu xin hàng, Liễu Đình không đánh mà hàng!

Ánh mắt hắn đen như vũng bùn, ngọn lửa ẩn chứa trong mắt hơi xao động.

“Xin anh dừng lại, chỉ cần anh dừng lại, toàn bộ sản nghiệp tập đoàn Thịnh Thế sẽ thuộc về anh!”

Mặt mày Phí Như Phong đẹp đến cực điểm, nụ cười lạnh lùng trên mặt hắn thu lại, trở thành một đóa hoa diễm lệ mà tàn khốc.

Hít một hơi đều khó khăn, yết hầu như bị một thanh đao chặn đứng, Liễu Đình cũng xem thường bản thân, lời cô muốn nói phía sau là ti tiện vô sỉ cỡ nào, mà cô cũng không còn khả năng có được sự lựa chọn “Như Phong, em biết em đã phụ anh thật nhiều, em biết cho dù em chết cũng khó mà làm tiêu tan mối hận trong anh! Như Phong, kiếp này em đã chẳng còn tư cách hứa hẹn!” nếu có một cây đao chém xuống, lập tức chết đi sẽ không cần đau khổ dày vò như thế nữa “Kiếp sau, kiếp sau không cần biết anh là ai, không cần biết bị anh đối đãi thế nào, cho dù mất hết lương tâm, cho dù phụ hết hứa hẹn, cho dù tổn thương toàn bộ người trong thiên hạ, em cũng sẽ cùng anh chết cũng không rời, vĩnh viễn không cách biệt!”

một cơn lốc, tiếng nổ kinh thiên vang lên, mấy chục máy tính trên bàn toàn bộ rơi xuống, giấy vụn văng bốn phía, cánh tay bị hắn hung hăng túm lấy, mười ngón tay nắm chặt xương cốt cô, hắn tới gần cô, đồng tử hắn co rút, giống như lôi điện nhìn xuống thần dân mà nhìn cô chằm chằm, sự ngông cuồng bạo ngược đã lâu chưa thấy của hắn nổi lên, “Tôi muốn kiếp sau của em làm gì, chờ cô qua cầu Nại Hà? Chờ cô uống canh Mạnh Bà? không, Liễu Đình, mọi thứ em nợ tôi kiếp này phải trả hết!” hắn gằn từng tiếng như đao sắc đâm nát tim Liễu Đình “Em rốt cuộc còn muốn tôi hy sinh bao nhiêu thứ? Cuối cùng còn muốn lợi dụng tôi bao nhiêu lần?” một đao lại một đao, vẫn không đâm đến nơi sâu nhất linh hồn, hắn một chút một chút lại thu hồi, ánh mắt theo khuynh hướng không hề có cảm xúc, cười, “Liễu Đình, em thật sự nghĩ em có 9 mạng, có thể sống mãi không chết!”

Các vị, tin tức tài chính kinh tế đặc biệt mới nhất ở nước Mỹ: Tập đoàn dầu mỏ La Rochelle ở nước Mỹ phát hiện ra khu dầu mỏ mới, theo tất cả tin tức đưa ra, chủ tịch tập đoàn La Rochelle ngày hôm nay đến Tuyên thành bàn bạc liên hợp với Phí thị.

Tin tức đặc biệt Tuyên thành, “Thụy Khắc – tổng tài ngân hàng Thụy Sỹ Lý Lợi Ngang hôm nay đã tới Tuyên thành, ông đại diện ngân hàng Lý Lợi Ngang tuyên bố toàn lực hỗ trợ tập đoàn Phí thị.

Ngân hàng Lý Lợi Ngang, ngân hàng thứ 3 thế giới, toàn đại sảnh ồ lên, một trận rối loạn mà bảo vệ không khống chế nổi, không cần nhìn tiếp, cục diện nghịch chuyển.

“Em cho là em có cơ hội thắng tôi thật sao? Người quyết định chân chính của tập đoàn La Rochelle là tôi, tôi nắm giữ 51% cổ phần ngân hàng Lý Lợi Ngang, Liễu Đình, em làm sao thắng được tôi, em có thể thắng được tập đoàn tài chính sau lưng tôi sao? Em thắng được thế lực của tôi sao? Thắng được lợi ích mà tôi cho Bộ Quốc Phòng sao? Em đã sớm thua rồi, đây là một thế giới coi trọng thực lực!”

nói không sai chút nào, đây là một thế giới coi trọng thực lực, giao dịch này của Phí Như Phong, đao thương rõ ràng minh bạch, không cần âm mưu hay giả bộ, hắn đem tài lực, thực lực biểu hiện ra trước mắt mọi người, hắn rõ ràng làm Liễu Đình nhìn ra, cuối cùng chênh lệch của họ là đến cỡ nào!

Đây là con bài chưa lật của Phí Như Phong, đây là nguyên nhân làm người ta kiêng kị, nhìn không thấu, tài lực cực lớn quyết định khí thế, lợi ích quyết định ai là quân cờ.

không thể không phục!

Liễu Đình ngẩng đầu, trên mặt không còn chút huyết sắc, tái nhợt đến mức làm người ta không thể nhìn thẳng, “thật xin lỗi, em không thể thua.” cô nói

Thắng là thua, thua cũng là thua, nhưng thua cũng không thể thua!

“Lucia La Rochelle chỉ còn hai ngày sẽ lâm vào hôn mê vĩnh viễn, độc trên người cô ấy đã tới mức không thể không giải rồi.” Từng câu như đao, mỗi đao đều đâm lên miệng vết thương của Phí Như Phong, làm nó thối rữa đổ máu!

hắn nhìn ánh mắt cô, hắn hận cô như vậy! “Vĩnh viễn bán đứng để đạt được mục đích, vĩnh viễn dùng máu tươi để bao phủ dã tâm, đáng tiếc, cửa sống này đã có hắn dùng, Liễu Đình, phụ người khác sẽ bị người khác phụ!”

Cửa cẩy ra, một người đi vào,

Liễu Đình có một giấc mơ rất dài, trong mơ có một người đàn ông, cùng cô trải qua tịch mịch khôn cùng, cùng cô trải qua vô số nguy hiểm, hắn cùng cô, bảo vệ cô, hắn hiểu ác mộng của cô, hắn lắng nghe ác mộng của cô, hắn rơi vào ác mộng của cô, để cô dựa vào, vì cô chống đỡ, hắn nói với co: “Phải học được đem thống khổ hóa thành trí tuệ.” hắn làm cho cô có được lực lượng bảo vệ sinh mệnh và linh hồn mình, hắn dạy cô quy tắc, hắn vì cô bị thương, hắn ở trước mặt bao người che chở cô: “Để cô ấy rời đi, toàn bộ trách nhiệm tôi sẽ gánh vác.”

Nhiều âm mưu quỷ kế như vậy, nhiều tâm cơ tính toán như vậy, nhiều giết chóc đen tối như vậy, một đường bước tới, chỉ có hắn, thế giới lớn lao, trăm ngàn kiếp nạn, trời long đất lở, không lo, vì có hắn!

hắn đi vào, bước chân thong thả mà tao nhã, diệt hết ánh sáng xung quanh, hai mắt như bầu trời vạn dặm không chút gợn mây, lại giống như phiến tinh không thần bí nhất, đen huyền sâu xa đoạt mất hồn người. hắn nhẹ nhàng bâng quơ, hắn mây nhạt gió nhẹ, hắn nói: “Anh buông tha em, anh buông tha cho em để đổi lại trái tim anh.”

Trời đất tĩnh lặng, vô số tiếng động ồn ào va chạm tan thành mảnh nhỏ, mỗi mảnh đều chiết xạ thành bản thân. Tiếng nói rõ ràng không thể rõ hơn, “Anh canh giữ em nhiều năm như vậy, mà em lại động lòng với Phí Như Phong, vì vậy anh cố ý giấu diếm tin tức Giang Nặc đã cứu hắn, anh cố ý dấu diếm tình báo hắn đã có vị hôn thê, anh muốn em tan nát cõi lòng, anh muốn em hoàn toàn mất hết hy vọng với Phí Như Phong! Anh vốn muốn hủy đi tình yêu của em, nhưng anh không làm được, nên anh chỉ có thể hủy đi em, Hải Tình, anh hủy em để thu hồi lại trái tim anh!” Giọng nói hắn mềm nhẹ như lông tơ, mềm nhẹ đến khắc cốt ghi xương.

Liễu Đình nhìn hai người đàn ông trước mặt, một người đàn ông cô nợ tình yêu cả đời, một người đàn ông cô nợ hứa hẹn cả kiếp, đời này, cô thất bại đến cực điểm!

Phí Như Phong không hề có hứng nhìn tiếp, hắn đứng lên, “Đút lót, bắt cóc, trống rỗng bán đi, nhiễu loạn thị trường tài chính… Đủ để nhận bao nhiêu năm tù? Liễu tiểu thư hưởng thụ tốt ngày nghỉ còn lại đi, tin tưởng ngục giam sẽ mang đến cho cô thật nhiều niềm vui!”

không cần lựa chọn… Cuối cùng thì không cần lựa chọn nữa, không cần phụ ai nữa.

Cuộc đời này nếu không phải là Liễu Đình của Giang gia, không là Hải Tình của Ôn Trạch, cuối cùng có thể là chính mình, cuối cùng có thể trở lại là chính mình.

Ân oán đã trả xong. một đời này xin lỗi chỉ còn có mẹ

Ba tháng sau, Liễu Đình vào tù


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.