Sau chuyến đi suối nước nóng, Phó Dật Thần như biết thành một người khác, sáng đi làm muộn, chiều về sớm với bạn trai nhỏ. Kết quả là đêm lại phải thức đến 2,3h sáng để làm việc. Thế nhưng anh lúc nào cũng như được nắng xuân chiếu rọi, cả người căng tràn sức sống, thậm chí một ngày còn cười với cậu trợ lí nhỏ mấy lần khiến cậu ta nghĩ có phải cậu sống quá lâu rồi không??
Từ khi nào loài người lại tiến hóa thêm một bước nữa thế??
Mà Chu Nhất Dương thì bên ngoài vẫn là một trai đẹp tiêu sái chuyên đi gieo rắc đào hoa, nhưng bên trong lại là một chú mèo nhỏ thích làm nũng.
Nói chung là, yêu vào thì không có ai là bình thường cả.
Phó Dật Thần đặt biệt danh cho Chu Nhất Dương trong điện thoại là “honey”, còn Chu Nhất Dương là “Phó thích hôn“.
Ờm, không liên quan lắm nhưng cậu trợ lí nhỏ cũng đổi tên của Phó Dật Thần trong điện thoại từ “Phó ác ma” thành “Phó tổng là thiên sứ“.
Năng suất làm việc của Phó Dật Thần thì không đổi, thậm chí có hôm còn cao hơn trước. Đơn giản là vì làm việc tập trung, nhanh chóng thì có thể được gặp người mình yêu.
Đây cũng là một loại động lực, đại khái giống như chúng ta trong giờ học lúc nào cũng mong đến giờ ra chơi để được đi ngắm crush thì Phó tổng sẽ cố hoàn thành công việc nhanh nhất để gặp Chu bé con vậy.
Đặc sản của mùa thu ở thành phố B chính là con phố với hàng cây phong lá đỏ, hay còn gọi là “phố Canada“. Những người yêu nhau thường hay đến con phố này đi dạo, thực ra nó không có ý nghĩa gì đặc biệt cả, chỉ là thêm một chút lãng mạn, và đi giữa hai hàng cây, sẽ cảm thấy thời gian như vô tận vậy. Họ có thể ở bên nhau lâu hơn chút.
Phó Dật Thần là người đề xuất đi đến con phố này, anh còn bảo Chu Nhất Dương mặc bộ quần áo đôi mà hai người đã mua trước đó. Chỉ là áo hoodie và quần jeans, nhưng lại là bộ quần áo mà Phó Dật Thần thích nhất.
Đi dạo dưới hàng cây phong lá đỏ, bên cạnh là người mình yêu, cảm giác con đường phía trước giống như là tương lai của hai bọn họ vậy.
Phó Dật Thần và Chu Nhất Dương còn trao nhau nụ hôn dưới một cây phong, hai tay đan chặt nhau. Sau đó hôn xong, bạn trai lớn xoa đầu bạn trai nhỏ, rồi cả hai cùng mỉm cười nhìn nhau.
Thực ra lãng mạn là thứ rất dễ tìm thấy, ở bất cứ đâu.
Phó Dật Thần và Chu Nhất Dương tuy mới yêu đương chưa đến một tháng, nhưng Phó Dật Thần đã làm một vài việc mà khiến Chu Nhất Dương shock. Chẳng hạn như anh sang tên cho cậu căn biệt thự hiện tại anh đang sống, cậu có thể đi đi lại lại giữa hai nhà, muốn ở đâu cũng được. Hay để câu lạc bộ tư nhân kia đứng tên cậu, tặng cậu một ít cổ phần của tập đoàn SUN.
“Anh bị khùng hả, sao lại tặng em nhiều như vậy, lỡ sau này chúng ta...”
Cứ mỗi lần Phó Dật Thần nói tặng cái gì mà Chu Nhất Dương nhắc đến câu này, anh sẽ ngay lập tức chặn họng cậu bằng một nụ hôn.
“Tất cả mọi thứ của anh đều là của em. Cho nên, lần sau không được nói như vậy nữa, anh không thích nghe từ đó, chúng ta sẽ không bao giờ có ngày đó đâu.”
Phó Dật Thần rất nhạy cảm với từ “chia tay”, Chu Nhất Dương cũng hiểu ý anh, nên từ lần sau anh tặng cậu đồ gì, cậu tặng lại anh một nụ hôn thay cho lời cảm ơn.
Tháng 10 Phó Dật Thần có một chuyến đi công tác ở nước M, anh chỉ nói sớm nhất thì anh sẽ sắp xếp trong 10 ngày để về. Đây là một điều khá lạ, bởi vì những lần trước anh đi công tác, anh đều nói rõ là ngày mấy anh về, nhưng bây giờ lại không nói.
Chu Nhất Dương tò mò muốn biết là chuyện gì, nhưng cậu cũng nhận được nhiệm vụ mới từ Iris. Và kì lạ hơn là, nhiệm vụ này cũng phải đi nước M một chuyến, đặc biệt, không được nói cho ai biết về nội dung của chuyến đi này.
Phó Dật Thần đi hôm nay, thì hôm sau Chu Nhất Dương cũng khởi hành.
Cùng thực hiện nhiêm vụ với cậu lần này có Tô Tiểu Bắc, một cô nàng cao thủ karate tên Thịnh Hàm, một tay súng bắn tỉa tên Kin, và một tay súng trường có biệt danh là Mr.G.
5 người sẽ hợp tác với nhóm người của đối phương, tiến hành một vụ giao dịch trên tàu biển.
Một nhiệm vụ mà cần đến 3 tay súng (Tô Tiểu Bắc cũng là một tay súng), 2 cao thủ võ thuật thì ắt hẳn không phải một vụ đơn giản.
Đối phương nói sắp tới họ phải giao dịch một lượng vũ khí lớn với một tập đoàn đa quốc gia, nhưng trong số lượng vũ khí đó, có một nửa là đồ giả. Đối tác hợp tác với Iris lần này là tập đoàn chuyên đào tạo vệ sĩ và buôn bán vũ khí, họ ở giữa, lỡ đắc tội với một thế lực khác, nên chỉ được phép giao một nửa lượng vũ khí mà thôi. Phòng trường hợp bên kia phát hiện là đồ giả mà động thủ, thì sẽ nhờ người của Iris ra tay.
Khi Chu Nhất Dương hỏi người đứng đầu tập đoàn đa quốc gia kia là ai, đối tác của cậu đã nói người đó họ Phó.
Chu Nhất Dương ngay lập tức có một dự cảm không lành.