Boss À, Anh Sủng Em Quá Rồi Đấy!

Chương 8: Chương 8




Chu Nhất Dương ngây người ra.

Gì??? Anh ta vừa nói gì cơ??

“Nhé? Được không?”

Chu Nhất Dương hơi bối rối, chạm vào nốt ruồi là cái thể loại gì. Cậu lùi ra sau một bước.

Phó Dật Thần không nói gì, dường như anh cho cậu thời gian để suy nghĩ.

Chu Nhất Dương nghĩ, dù sao thì cũng chỉ là chạm vào đuôi mắt thôi mà, cũng, cũng không quá đáng lắm nhỉ?

Sau đó, cậu thấy mình gật đầu với Phó Dật Thần.

Nhưng 1 giây sau cậu liền hối hận.

Cái tay anh ta to như thế kia, mặt cậu thì nhỏ, anh ta chạm vào đuôi mắt cậu nhưng nguyên cái bàn tay đã to hơn cái mặt cậu rồi, giống như là, đang vuốt má vậy!!!!!!

Phó Dật Thần nhẹ nhàng đưa tay lên chạm vào nốt ruồi lệ trên đuôi mắt trái của cậu, còn vuốt nó một cái.

Chu Nhất Dương hơi ngượng ngùng, cậu cúi mặt xuống. Lúc Phó Dật Thần thu tay về, như có như không chạm vào hàng mi dài của Chu Nhất Dương.

Tay anh run lên rất khẽ, rồi mới hạ xuống, mỉm cười nói.

“Mắt cậu đẹp thật.”

Chu Nhất Dương bấy giờ mới ngước mắt lên nhìn anh, cậu ngạc nhiên vì câu anh vừa nói ra.

Từ trước đến nay, có rất nhiều người khen đôi mắt cậu đẹp, nhưng Phó Dật Thần khen thì lại có cảm giác khác. Một chút gì đó hơi mờ ám, nhưng cũng rất dịu dàng.

Bầu trời đêm nay không có sao, không có trăng nhưng khi đôi mắt Chu Nhất Dương ngước lên nhìn Phó Dật Thần, anh vẫn thấy trong đôi mắt của cậu có vô vàn đốm sáng.

Hai người cứ đứng như thế một hồi, mà không ai nói gì. Có lẽ Phó Dật Thần cũng kịp nhận ra mình vừa nói gì, còn Chu Nhất Dương thì vẫn còn ngạc nhiên quá.

Sau đó, sau đó thì khi Chu Nhất Dương định nói muốn đi vào nhà thì dường như Phó Dật Thần cảm nhận được, anh liền đổi chủ đề.

Bắt đầu từ việc Chu Nhất Dương học khoa gì, cho đến việc dưới trướng tập đoàn SUN có một công ty kiến trúc, mời Chu Nhất Dương đến thực tập.

Ờm, thực ra Phó Dật Thần không gì là không biết, nhưng cứ phải làm như kiểu “không, tôi có biết gì đâu” để có thêm thời gian nói chuyện với ai đó.

Chu Nhất Dương không nhớ chủ đề cuối cùng mà hai người đã nói là gì, cậu chỉ nhớ rằng vì ngoài trời quá lạnh nên cậu đã phải đi vào nhà, lúc này Phó Dật Thần mới chịu ngừng.

Ai nói với cậu là anh ta lạnh lùng??? Anh ta cao ngạo??? Đâu ra. Rõ là lừa đảo!!!!

Haizzz, nói sao nhỉ? Mặc dù có rất nhiều người nói Phó Dật Thần thủ đoạn lại tàn nhẫn, 28 tuổi đã lên được chức chủ tịch một tập đoàn lớn như vậy, và ban đầu Chu Nhất Dương cũng rất e sợ anh ta. Nhưng, nói đi cũng phải nói lại, tiếp xúc thì mới biết, có lẽ ai cũng có mặt dịu dàng của mình.

Hơn nữa, ai nói cứ là người làm ăn kinh doanh thì chỉ tiếp xúc với những người mang lại lợi ích cho mình. Thực ra dù có thế nào, trên đời này vẫn sẽ có những tình cảm chân thành.

Chu Nhất Dương thấy mình hơi có lỗi khi mấy hôm trước đã đánh giá Phó Dật Thần thế này, thế nọ. Tuy anh ta cứ như ma, thoắt ẩn thoắt hiện, nhưng mà không thể phủ nhận rằng, nếu như kết bạn với anh ta, thì có vẻ như anh ta sẽ là một người bạn không tồi.

Một cuối tuần nữa lại đến, Chu Nhất Dương về nhà bố mẹ. Chị thứ hai Chu Lộ Lộ cũng vừa đóng máy xong một bộ phim, nhân dịp này cũng về nhà nghỉ ngơi.

Chu Lộ Lộ hơn Chu Nhất Dương 3 tuổi, là một diễn viên khá có tiếng tăm. Vẻ ngoài rất cá tính với mái tóc layer ngắn, trên đầu thì highlight đủ thứ màu. Nhìn thì là một cô gái mạnh mẽ, nhưng khi nói chuyện thì rất nhẹ nhàng, cũng rất chiều em.

Chiều thứ bảy, Chu Lộ Lộ kéo Chu Nhất Dương đi ra trung tâm thương mại mua sắm.

Mà trước khi đi, cô còn đội tóc giả, make up cho mình để ra đường fan không nhận ra.

Nhìn vào, hai người như một đôi tình nhân đi hẹn hò vậy.

Trung tâm mua sắm cuối tuần rất đông người, Chu Nhất Dương xác định đi theo chỉ để cầm đồ cho chị gái. Tuy bà chị có mua cho cậu vài món, nhưng chủ yếu thì vẫn mua cho bản thân.

Chu Lộ Lộ làm thẻ VIP ở trung tâm mua sắm này, đống túi xách mà Chu Nhất Dương cầm đã ngập mặt.

Đang đi thì Chu Lộ Lộ tự nhiên kêu lên, còn đập tay Chu Nhất Dương mấy phát.

“Ui, ui trai đẹp kìa!!”

Tuy là Chu gia có truyền thống mê trai đẹp, nhưng mà cũng không cần phải thế đâu.

“Tém tém lại chút đi. Chị xem chị còn miếng hình tượng nào không? Em rất muốn biết fan của chị nghĩ gì khi nhìn thấy chị thế này.”

Hai mắt Chu Lộ Lộ vẫn phát sáng.

“Không, em im đi. Nhìn kia kìa, là cực phẩm đấy. Cao, dáng đẹp, lại còn mặc vest. Một thân tổng tài trong truyền thuyết là đây chứ đâu.”

“Mới thấy trai đẹp mà chị đã....” - Chu Nhất Dương đang nói dở thì quay ra nhìn người phía trước, cậu đứng hình mất 5s.

**, thì ra tổng tài trong truyền thuyết lại là người quen của mình.

Chu Lộ Lộ ở bên cạnh, thấy cậu sững sờ thì nói.

“Sao? Thấy chưa? Chị đã bảo là đẹp mà.”

Chu Nhất Dương lắc đầu, nói nhỏ với chị gái.

“Nếu em nói em quen anh ta thì chị có tin không?”

Lúc này đến Chu Lộ Lộ cũng ngỡ ngàng.

Mà phía đối diện, Phó Dật Thần đang nhìn hai người mà mỉm cười, một nụ cười không mấy thiện cảm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.