Boss À! Tha Cho Em

Chương 24: Chương 24: Sư huynh




Bên phía tòa thành Cố Gia.

Giữa đêm trăng thanh gió mát, có cặp vợ chồng quấn lấy nhau trên chiếc giường rộng lớn. Tiếng rên mê người của người phụ nữ xen lẫn vào tiếng gió ngoài cửa sổ.

Cố Thiên Vũ cắn nhẹ lên chiếc cổ mẫn cảm của Lâm Nguyệt Y, một tay không yên phận xoa nhẹ trên vùng thịt đẩy đà.

Nguyệt Y ngửa đầu thở dốc. Vật nam tính của Cố Thiên Vũ đã to lớn đến mức phát đau. Hắn mút mạnh đầu ngực nàng, khiến nàng kích thích luồng tay vào tóc hắn, rên lên từng tiếng nức nở.

- “ ưm, đau, anh nhẹ thôi “.

Cố Thiên Vũ không nói không gì, cầm vật nam tính đang căn chướng, thẳng thừng đâm vào nơi ủ cốc. Vừa đau vừa chướng, nàng nức nở la lên “ Hức... đã bảo nhẹ rồi mà “. Cố Thiên Vũ tay nắn bóp mông nàng, rồi thông thả luật động. Vật nam tính cứ thế ma sát vách tường khít chặt nóng bỏng của nàng.

Luật động vài chục cái, nàng không chịu được nên xuất khí. Thét lớn

- “ áaa“. Mật dịch không ngừng tiết ra khiến Cố Thiên Vũ sảng khoái vô cùng.

Nhìn Nguyệt Y đang bị mình làm cho luân mộng kích thích, vẻ mặt quyến rủ động lòng người. Trong lòng Cố Thiên Vũ phấn khích vô cùng.

Hắn thỏa mãn, bắn chất dịch nóng ẩm vào bên trong nàng, rồi rút ra. Bồng nàng vào phòng tắm.

- “ em mệt rồi, không muốn làm nữa “. Nàng úp mặt vào vai hắn rồi nói.

Nhìn thấy Nguyệt Y trán đẫm mồ hôi, cái miệng chúm chím nhè nhẹ mở lời. Làm Cố Thiên Vũ cảm thấy thương hơn. Vốn dục vọng đang tăng cao, nhưng sợ Nguyệt Y mệt, ảnh hưởng sức khỏe, ngày mai nàng còn đi làm. Nên Cố Thiên Vũ bồng nàng vào phòng tắm, tắm rửa cho nàng rồi bồng nàng về giường, đắp chăn cho nàng. Rồi ôm nàng ngủ.

- ---

Bệnh viện. Buổi sáng

Trong phòng làm việc, Lâm Nguyệt Y đang xem tài liệu về bệnh án của bệnh nhân thì có y á gõ cửa.

- “ vào đi “.

Y tá bước vào nói.

- “ bác sĩ Lâm, có một người thanh niên tìm chị “.

- “ mời vào “.

Y tá bước ra ngoài, thanh niên đó vào.

Từ cửa bước vào, bóng người to lớn, cao tầm 1m87, mặc một bộ vest đen. Giọng nói ấm áp của thanh niên đó vang lên.

- “ lâu quá không gặp em “.

Lâm Nguyệt Y bỏ chiếc bút xuống ngước lên nhìn. Dáng người và gương mặt quen thuộc. Ánh mắt xâu thẳm nhẹ nhàng, sống mũi cao thẳng, đôi môi đang nở nụ cười. Là Roux Hamza, anh bạn ở Pháp của Lâm Nguyệt Y.

Lâm Nguyệt Y xúc động đứng dậy, nàng chậm bước tiến lại gần Hamza.

- “ lâu rồi không gặp, sư huynh “.

Roux Hamza là một đàn anh cạnh nhà Lâm Nguyệt Y, lúc Nguyệt Y ở Pháp năm nàng 19 tuổi, anh và Nguyệt Y cùng học chung một trường Y, ngày ngày, anh cùng nàng đến trường, cùng nàng đi về nhà. Lúc có đồ ăn ngon, anh đem qua cho nàng. Lúc bài tập khó, anh tìm được kết quả, anh cũng đưa qua cho nàng tham khảo. Anh cũng vì nàng mà học tiếng Trung Quốc, chỉ đơn giản muốn gần gủi hơn với nàng. Anh đơn phương nàng.

Hamza cùng đi học cùng trò chuyện cùng tâm sự với Nguyệt Y lúc nàng vừa sang Pháp, lúc đấy nàng chưa quên được Tử Thiên, nàng cứ lạnh lùng khi tiếp xúc với người khác, cả với Hamza của vậy, nhưng anh kiêng trì ở cạnh nàng, quan tâm nàng, và rồi cũng thấy được nụ cười của nàng. Hamza cũng nhiều lần tỏ tình với nàng, nhưng vẫn luôn đổi lại một câu từ chối của nàng, bởi đối với nàng, Hamza chỉ như là một sư huynh, chỉ thân nhưng không thương.

Ánh mắt Hamza vẫn hiền dịu ân cần như ngày nào, anh lần này lặn lội từ đất nước Pháp xa xôi đến đây vì chỉ để thăm Nguyệt Y.

- “ em vẫn như vậy, không thay đổi gì cả “. Hamza nhẹ nhàng nói.

- “ ừ, sư huynh cũng vậy, vẫn như lúc trước, không thay đổi “.

- “ dạo này em ổn chứ, công việc có thuận lợi không? “.

- “ dạo này em ổn, công việc rất thuận lợi, em còn mới được thăng chức, anh thì sao?“. Nàng tươi cười nói.

- “ anh hã, anh mở được bệnh viện riêng, công việc rất thuận lợi “. Anh tươi cười đáp lại.

- “ anh mở được bệnh viện riêng rồi à, chúc mừng anh “.

Cuộc hội thoại đang vui vẻ thì Cố Thiên Vũ bước vào. Hắn tối sầm mặt nhìn Nguyệt Y.

Lâm Nguyệt Y vội vàng giải thích.

- “ à, giới thiệu với anh đây là sư huynh của em “. Nàng nói với Cố Thiên Vũ.

- “ giới thiệu với anh, đây là chồng em “. Nàng quay sang nói với Hamza.

Đôi mắt Hamza thoáng chút buồn khi nghe đến tin này. Anh từ Pháp sang đây là muốn báo với nàng một tin, anh có sự nghiệp vững chắc rồi, có thể cho nàng một chỗ dựa vững chắc rồi, anh lần này sang đây định cầu hôn nàng, có đem cả nhẫn. Những có lẽ không kịp rồi, anh tìm nàng quá trễ, lỡ một bước, lỡ cả đời.

- “ chào anh, tôi là Roux Hamza “. Anh quay sang chào Cố Thiên Vũ.

- “ chào anh, tôi là Cố Thiên Vũ “. Hắn cũng chào, nhưng với vẻ mặt rối sầm.

Cũng đúng thôi, người chồng nào trong tình huống này không ghen, huống hồ đây là Cố Thiên Vũ, một người bá đạo ích kỉ.

- “ thôi anh đi trước, anh có việc rồi. Mai em rảnh chứ, có thể mời em đi cà phê? “. Hamza quay sang nói với Nguyệt Y.

- “ được mai em rảnh, anh vẫn còn giữ số điện thoại đó chứ, em sẽ liên lạc với anh vào ngày mai “. Nàng vui vẻ nói.

- “ anh còn giữ số đó. Anh đi trước đây, bye “.

- “ bye “.

Trước khi Hamza ra khỏi cửa, Cố Thiên Vũ còn cố tình liếc anh một cái.

- “ này, anh làm gì vậy, đấy là sư huynh em, anh chẳng lịch sự gì cả “. Nàng bực bội đánh vào vai của hắn.

- “ gì mà sư huynh, anh thấy hắn có ý với em thì có, xem ánh mắt hắn là anh biết rồi “.

- “ đúng là sư huynh có ý với em, nhưng là chuyện của quá khứ rồi “.

- “ đấy, đấy, em rõ ràng nói vậy, vậy mà còn tươi cười nói chuyện với hắn trước mặt anh “.

- “ đấy không phải như anh nghĩ “.

- “ vậy chứ muốn anh nghĩ sao. Anh cho người dằn mặt hắn “.

- “ anh làm gì vậy đó là sư huynh của em “. Nàng cáu gắt nói.

- “ nhưng hắn có tình ý với em, anh không muốn điều đó “.

- “ anh đừng ghen vô lí như vậy, anh không được động tay động chân với anh ấy “.

- “ anh là chồng em đấy, em đang bên vực hắn sao? “. Cố Thiên Vũ lên tiếng quát lại mà lòng hắn đau lắm, sao nàng có thể vì một người ngoài mà cự cãi với hắn chứ.

- “ anh không nói chuyện lí lẽ gì cả. Anh gặp nam nhân nào nói chuyện tươi cười với em là y như rằng anh kiếm chuyện với người ta. Anh có biết 4 năm em ở Pháp nếu không có Hamza thì em sẽ tồi tệ đến mức nào không? Em nói rồi, anh không được động tay động chân với Hamza sư huynh, nếu không em không nói chuyện với anh nữa đâu“. Nàng cấu gắt lướt qua Cố Thiên Vũ bỏ ra ngoài.

Bỏ mặt Cố Thiên Vũ đang nóng giận lên vì ghen. Hắn cũng vì tốt cho nàng thôi, hắn là chồng nàng mà, hắn yêu nàng mà. Thực sự lúc lớn tiếng khi nãy, hắn cũng đau lòng, muốn chạy đuổi theo nàng, nhưng nghĩ lại bây giờ nên cho nàng không gian riêng.

Cố Thiên Vũ lấy điện thoại ra gọi cho Phỉ Ngạn.

- “ điều tra một người tên Roux Hamza, tôi sẽ đưa thông tin cho cậu “.

Nói là làm, ngay ngày hôm đó, Cố Thiên Vũ cho người điều tra Hamza.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.