Editor: Mỹ Linh ( ko biết nhiều nên ko dịch mượt cho lắm mong m.n thông cảm)
“ May mắn chính là cô không phải con gái của tôi, nếu không, mặt mũi già này của tôi đều bị ném hết.”
Ôn Hướng Dương thấy Mẹ Trần nói cô còn tranh thủ để người khác đồng tình,
nhóm người này còn mắng cô làm tiểu tam, cô nhịn không được cười ra
tiếng.
“Tôi nói, cô đứa nhỏ này, cô như thế nào còn cười được
nữa?” Mẹ Trần nói như vậy, nhưng Ôn Hướng Dương lại cười làm lòng bà
ngạc nhiên.
Ôn Hướng Dương nhàn nhạt nhìn Trần mẫu liếc mắt một cái, “Tiểu tam? Ai là tiểu tam trong lòng tự rõ ràng!”
Mẹ Trần nghe Ôn Hướng Dương nói như thế, sắc mặt trở nên trắng bệch.
Nhưng sắc mắt bà ta nhanh chóng trở về như trước, bà tuyệt đối không thể để
Ôn Hướng Dương nói ra chuyện của bà ta, bà ta xoay người liền đối với
cửa bảo an mở miệng nói, “Bảo an, đem vị tiểu thư này mời đi ra ngoài,
con gái của tôi hôn lễ không chào đón người tới quấy rối!”
Ở cửa
khách sạn, bảo an nghe xong mẹ Trần nói, vừa định tiến lên, đã bị một
người dàn ông mang kính râm cấp ở ngoài cửa cấp tốc ngăn cản xuống dưới, “Quấy rầy, xin hỏi vị nào là Ôn Hướng Dương tiểu thư?”
Ôn Hướng
Dương quay đầu lại, liếc mắt một cái liền thấy được người đàn ông đó tây trang phẳng phiu, dáng người gầy nhưng rắn chắc, mang một bộ kính râm
màu đen.
” Chính là tôi.”
*ML*
“Ôn tiểu thư, ngài
tốt, tôi là trợ lý riêng của Boss, mới vừa nhận được trợ lý Trương điện
thoại, bởi vì nguyên nhân thời tiết, BOSS đi máy bay tư nhân nên sửa lại tuyến đường, BOSS sẽ tới trễ nửa giờ.”
“Còn có, Ôn tiểu thư, điện thoại của ngài có cần yêu cầu nạp điện không?”
Ôn Hướng Dương nghe nói như thế, lấy ra di động vừa thấy, thật đúng là tắt máy, có thể là tối hôm qua đã quên nạp điện, sáng sớm lại gọi điện
thoại liên tục cho Mộ Lăng Khiên.
Ôn Hướng Dương đánh giá cẩn thận chàng soái ca đeo kính râm, chẳng lẽ là
Mộ Lăng Khiêm gọi tới hỗ trợ? Cô mới vừa còn nghĩ như thế nào đối phó
với mẹ Trần.
Người đàn ông trước mắt này trang phục giống như đi
làm việc, xem ra Mộ Lăng Khiêm là thực sự có việc, không phải cố ý không giúp cô.
“Ân, tôi đã biết.” Ôn Hướng Dương gật gật đầu.
Mặc kệ như thế nào, xem ở Mộ Lăng Khiêm còn tìm trợ lý tới giúp cô,cô quyết định tạm thời không cùng hắn so đo.
Nhưng là, liền tính hắn đợi chút chạy tới, mười tám vạn, cô cũng thế nào cũng phải trả lại hắn một vạn khối cũng không thể!
“Đây là trợ lý Trương bảo tôi chuẩn bị di động có đầy pin.” Kính râm soái ca thấy Ôn Hướng Dương di động xác thật là không còn pin, liền đem trước
tiên chuẩn bị tốt di động đưa cho Ôn Hướng Dương.
Hành động tri
kỷ như thế này, làm Ôn Hướng Dương cảm thấy trường hợp này Mộ Lăng Khiêm tìm được anh em như vậy thực sự tốt, chẳng những giả mạo bảo tiêu (
người bảo vệ cho người hoặc hàng hóa), còn nói Mộ Lăng Khiêm có trợ lý,
này *ngưu bức* thổi chuẩn cmnr.
* NGƯU BỨC/牛逼: rất lợi hại; mạnh mẽ (mang ý không nhã nhặn)
Xem tại đây anh em ra sức biểu diễn, trả hắn năm ngàn khối.
“A…… thật đúng là có việc, còn trợ lý riêng đâu?”Mẹ Trần khinh thường, Vương Lị lại lần nữa đi ra, trong mắt tràn đầy ghen ghét châm chọc, “Quỷ mới
biết là thật sự có người kia, vẫn là người nào đó muốn tìm không thấy
bạn trai, cố ý mướn đàn ông tới giả mạo bạn trai bảo vệ.”
Vương Lị trong mắt ghen ghét cùng trong miệng trào phúng, ở soái ca kính râm đã đến lúc sau, không còn có lực sát thương.
Ôn Hướng Dương khóe miệng mỉm cười nhìn Vương Lị.
Vương Lị bị nhìn, cô thấy rốt cuộc nói đến bất luận cái gì cũng không có
thuận tiện,cô không thể không hừ lạnh một tiếng, xoay người đến phòng cô dâu trang điểm.Hôn lễ sắp bắt đầu,, Ôn Hướng Dương còn cười không cười
ra tới.
Nghiêm Hân thấy Vương Lị đi rồi,cô đánh giá soái ca kính
râm, duỗi tay ôm lấy cánh tay Ôn Hướng Dương, đến phía Ôn Hướng Dương
bên tai thấp giọng hỏi nói, “Hướng Dương, hắn chính là người cậu tiêu
tiền thuê tới kia?”