Mộ Lăng Khiêm thấy khuôn mặt Ôn Hướng Dương đỏ bừng,còn cố ý đứng quá
mặt,không nhìn cô,không biết cái tiểu nữ nhân này lại Làm sao vậy,hắn
nâng thủ đoạn,nhìn thời gian mở miệng nói “Không phải muốn đi vào trong
tìm hiểu tun tức của em trai cô sao?”
Ôn Hướng dương nghĩ đến lời Trần Vân Hi nói vừa rồi,tròng mắt cô xoay chuyển,ôm trụ cánh tay Mộ
Lăng Khiêm,tinh quái nói “Mộ thiếu,tôi cùng anh thương lượng cái.Anh
hiện tại về xe trước,đợi một chút nếu tôi gặp phiền toái,tôi liền gọi
cho anh,anh lập tức tiến vào”.
Mộ Lăng Khiêm nghe nói như thế,lãnh mắt quét Ôn Hướng Dương một cái.
Ôn Hướng Dương chớp chớp mắt,trông mong nhìn Mộ Lăng Khiêm.
Mộ Lăng Khiêm duỗi tay trên đầu Ôn Hướng Dương “Chỉ một lần này,không có lần sau”.
Mộ Lăng Khiêm nói xong,liền xoay người đi.
Ôn Hướng Dương thấy thế,tươi cười đầy mặt,nhưng thật nhanh cô phát hiện
trên người mình vẫn còn khoác áo của Mộ Lăng Khiêm,cô trước vội vàng
đuổi theo,đem áo khoác trả cho Mộ Lăng Khiêm.
Nhìn nam nhân trước mắt,cô nhất thời không nhịn được xuống,nhón mũi chân,ôm lấy cổ hắn,ở trên mặt hắn hôn một cái.
————————
Thân thể Mộ LĂNG Khiêm có chút cứng đờ,đáy mắt hiện lên một đạo u quang.
Ôn Hướng Dương mặt đã đỏ cọ chạy về phía quán bar,còn đối với Mộ Lăng
Khiêm phất phất tay,dùng tay ra hiệu Mộ Lăng Khiêm lên xe trước,trốn đi
chờ thời cơ tới rồi lại xuất hiện.
Mộ Lăng Khiêm mới vừa vào bên
trong xe,Trần Vân Hi liền đi ra,còn mang theo một người đàn ông vóc dáng nhỏ con.Trần Vân Hi đi lên trước,chỉ chỉ người đàn ông nhỏ con bên
cạnh,nhìn vẻ mặt Ôn Hướng Dương tươi cười nói “Hướng Dương,với này chính là biết em trai bị mất tích của cậu Cẩu ca”.Người đàn ông kêu Cẩu ca
kia vừa nhìn đến Ôn Hướng Dương đôi mắt hiện lên một ánh sáng dâm tà,tầm mắt hắn dừng trên người Ôn Hướng Dương đảo qua,híp mắt cười nói “Cô
chính là Ôn tiểu thư đi,tôi là ở một cái nhà kho bỏ hoang nhìn thấy em
trai cô.Cô nếu như muốn biết em trai bị mất tích không bằng chúng ta vào trong uống một chén?”
Ôn Hướng Dương nghe nói như thế,nhịn không được nở nụ cười.
Cẩu ca thấy đáy mắt Ôn Hướng Dương cười lộng lẫy như pháo hoa,hắn nhịn
không được nuốt nuốt nước miếng,nữ nhân này thanh thuần giống như yêu
tinh,đêm nay chính là người của hắn.
Cẩu ca tính kế trong nháy
mắt,tất cả đều dừng trong mắt Ôn Hướng Dương,cô cũng không vạch
trần,ngược lại Nhướn mày,cố ý hỏi “Nga,phải không?Như vậy,xin trên hỏi
khuôn mặt em trai tôi có nốt ruồi mĩ nhân,vậy lớn lên ở chỗ cái mũi?Hay
là trên miệng?”
“Miệng…”Cẩu ca nhìn biểu tình Ôn Hướng Dương hắn vội vàng sửa lời nói “Cái mũi chỗ đó”.
“Xem ra,anh xác thật biết được chỗ em trai tôi rơi xuống”.Thiệu Tuấn xác
thực trên khuôn mặt là một nốt ruồi Mĩ nhân,bất quá lớn lên vị trí chính là nơi khoé mắt,đây cũng chính là tiêu chí chủ yếu giữa hai người em
trai của Ôn Hướng Dương.
Trần Vân Hi không nghĩ tới Cẩu ca một
bước Thông qua còn lấy được sự tín nhiệm của Ôn Hướng Dương,cô ta cười
liền tính hỏi “Hướng Dương,một khi đã như vậy,chúng ta đi vào tâm sự”.
“Hảo”.Ôn Hướng Dương nhìn Trần Vân Hi liếc mắt một cái,cười như không cười.
Dù sao Mộ Lăng Khiêm cũng Đang ở bên ngoài,cô cũng muốn biết lí do chân chính Trần Vân Hi gọi với tới.
Trần Vân Hi cũng không có nhìn tới biểu tình trên mặt Ôn Hướng Dương.
Cô ta thấy Ôn Hướng Dương,bị cô ta lừa như vậy,khoé miệng cô ta giương lên một mạt cười lạnh,Ôn Hướng Dương qua đêm tao xem mày còn kiêu ngạo như
thế nào?Qua đêm nay,tao muốn nhìn một chút,mày còn dùng người Mộ gia uy
hiếp tao như thế nào?