Boss Đột Kích: Vợ Yêu Nằm Xuống, Đừng Nháo!!!!

Chương 45: Chương 45: Gọi Điện Thoại Cầu Cứu




“Đó là đương nhiên”.

Ôn Hướng Dương hít sâu một hồi,liếc mắt quét Linda một cái,một hơi uống hết năm ly,xung quanh là tiếng kêu ôh,bọn họ liền chờ Ôn Hướng Dương uống say,sau khi cô uống say,bọn họ muốn làm thế nào thì sẽ làm thế đó.

Thời điểm Ôn Hướng Dương uống đến ly thứ mười,trong bụng lục phủ ngũ tạng đang kêu gào,thấy không sai biệt lắm,cô bày ra bộ dáng muốn phun,ngữ khí có vẻ thiếu kiên nhẫn “Quách thiếu,tôi có chút khó chịu,có thể hay không tôi muốn đi trước tranh WC?”

Đi WC,cô liền lập tức chạy.

“Sunny,ghế lô chúng ta cũng có WC,cô thấy khó chịu đến chỗ đó cũng được”.Linda ở một bên thêm mắm thêm muối “Hay cô tưởng Quách thiếu đang phóng chim bồ câu,nhân cơ hội mà trốn đi?”

Linda vừa nói như vậy,Quách thiếu xem ánh mắt Ôn Hướng Dương,cũng có chút không giống nhau.

Ôn Hướng Dương không có biện pháp,chỉ có thể hướng WC trong ghế lô đi.

Cô vào WC, tìm di động,rồi tìm được số điện thoại Nghiêm Khắc,lập tức gọi đến.

Hiện tại,người có thể cứu cô chỉ có Nghiêm Khắc.(**jen**)

Tuy rằng gọi đến khẳng định là sẽ bị hắn thoá mạ một trận.

Điện thoại liền được kết nối nhanh chóng,Ôn Hướng Dương đè thấp thanh âm,khẩn trương nói “Cách Cách,Cách Cách,anh mau tới cứu tôi.Tôi ở quán bar Tước Sĩ,đường Thanh Dương phòng 502.Tôi biết tôi không nên tới loại địa phương này,anh muốn đánh muốn chửi gì tôi cũng cam chịu.Cách CÁch.anh mau tới cứu tôi đi…”

Đầu kia điện thoại không có bất kì âm thanh gì,Ôn Hướng Dương cảm thấy kì quái vì cái gì Nghiêm Khắc không nói câu nào,cầm lấy di động vừa thấy,màn hình tối om,cư nhiên là không gọi được.Cô khóc không ra nước mắt,cô đúng là cái hố đen,mỗi lần đều đến thời điểm mấu chốt liền không gọi được.

Điện thoại không liên lạc được, bên ngoài xa hoa,trụy lạc,một mảnh uể oải,ồn ào náo động,cô không biết bao lâu Nghiêm Khắc có thể đuổi tới,điều duy nhất cô làm được là kéo dài thời gian.Ôn Hướng Dương đứng dậy,đi đến trước bồn rửa mặt,vặn vòi nước,vỗ hai vạt nước lên mặt.

Không đến mười phút,bên ngoài Vang lên tiếng Linda đập cửa “Sunny,cô có khỏe không?Chính là Quách thiếu vẫn còn đang đợi cô đấy.”Nói,còn cố đè thấp thanh âm “Cô hôm nay số tốt,cứ tưởng đấu lại tôi đi, cô không có cửa đâu”.

Ôn Hướng Dương không để ý tới,tiếp tục trong WC xối nước,cố giúp mình giữ vững tỉnh táo.

Đại khái qua hơn hai mươi phút,cánh cửa bên kia tiếng Quách thiếu lại vang lên “Sunny?”

“Quách thiếu,anh cứ từ từ.Tôi liền ra ngay.”

Ôn Hướng Dương không thể không làm dịu thanh âm,hướng về người phía cửa làm nũng.

Quách thiếu,nghe được thanh âm làm nũng này của Ôn Hướng Dương,Hưng phấn không thôi “tốt,cho em thêm mười phút.Dù sao,buổi tối hôm nay,em cũng đừng mong thoát khỏi tôi.”

Lại qua mười phút,bên ngoài lại truyền đến tiếng đập cửa,lần này lực độ so với hai lần trước lớn hơn rất nhiều,Ôn Hướng Dương biết ở lại trong WC không thể kéo dài thêm,sửa sang lại dung nhan,mở cửa WC ra.

“Quách thiếu,tôi vừa mới có chút khó chịu”.Cô cười nói.

Quách thiếu duỗi tay muốn bắt cô,cô lắc mình xảo diệu thoát được,cười tinh nghịch đi đến trước bàn rượu,cầm lấy chén rượu đặt trên bàn như cũ, “Các vị thiếu gia,tôi uống như vậy có điểm thất lễ.Không bằng chúng ta cùng chơi trò gì thú vị đi?”

“Nga,trò gì thú vị?”

Ôn Hướng Dương hiện tại đều bình tĩnh lại,tuy rằng đầu óc có chút không rõ,nhưng kéo dài thời gian cô vẫn có biện pháp “Các vị thiếu gia,chúng ta chơi trò nói thật có được không?”

“Tốt,liền chơi đi.”

Thấy trong đám công tử có người đặc biệt dễ nói chuyện,cô liền đi đến bên cạnh người đó,ngồi xuống.(**jen**)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.