Editor: Rin đẹp trai~~
Beta: Stuki°°
“Nhã Nhã!” Ôn Nhã mở miệng muốn nói chuyện, nhưng lại bị Ôn Lợi Thịnh nhanh chóng gọi to ngăn cản.
Phản ứng của Ôn Nhã và hành động của Ôn Lợi Thịnh, làm trong lòng Ôn Hướng Dương càng thêm bất an hơn.
Ôn Lợi Thịnh kéo Ôn Nhã một cái, kéo Ôn Nhã đến bên cạnh mình, nhìn về phía Ôn Hướng Dương, ánh mắt của ông ta nhìn Ôn Hướng Dương mãi mãi giống như đang nhìn một người không có quan hệ ruột với mình.
Ôn Hướng Dương nhìn chằm chằm hai người, Ôn Lợi Thịnh từ Mộ Thiên đến, có phải ông ta đã biết gì hay không?
Ôn Lợi Thịnh thấy Ôn Hướng Dương nhìn mình, trên mặt ông cũng lộ ra một nụ cười tàn nhẫn: “Hướng Dương a, cha căn bản còn muốn đối xử với con tốt hơn, nhưng mà hành động của con, thật sự là làm cha quá khổ tâm. Nhã Nhã là em gái của con, con cũng có thể đối xử với em mình như vậy, cha làm sao còn có thể trông cậy vào con chăm sóc cha an dưỡng tuổi già? Cho nên, Hướng Dương, con và Thiệu Kiệt tự giải quyết cho tốt!”
Ôn Lợi Thịnh nói xong lời này, cười lạnh một tiếng, thịt mỡ trên mặt đều run lên lên.
Ông ta xoay người, ánh mắt nhu hòa nhìn Ôn Nhã, bộ dạng cưng chiều bảo bối, sờ sờ mặt Ôn Nhã: “Nhã Nhã đi, daddy mang con đi khám bác sĩ.”
Ôn Hướng Dương không nghĩ được, Ôn Nhã căn bản không phải là do Ôn Lợi Thịnh sinh, Ôn Lợi Thịnh cũng có thể đối xử như vậy với Ôn Nhã, ngược lại cô là con gái ruột, lại cứ như được nhặt từ ngoài đường.
Mặc kệ Ôn Lợi Thịnh biết cái gì, chỉ cần Diệp Ảnh tới, cô có thể biết được chân tướng mọi chuyện.“Tiểu Q, chúng ta đi.” Ôn Hướng Dương gọi Tiểu Q một tiếng, Tiểu Q hướng về phía Ôn Nhã và Ôn Lợi Thịnh lộ ra hàm răng sắc nhọn, sau khi đe doạ, mới đi theo Ôn Hướng Dương đi vào quán cà phê.
Ôn Nhã bình tĩnh hơn, thấy bộ dạng Ôn Hướng Dương lúc này còn lãnh đạm như vậy, Tiểu Q còn dám uy hiếp cô ta, cô ta tức giận đến mức trong lòng chửi mắng: “Con chó đáng chết! Tao sớm muộn gì cũng đem mày nấu thịt!”
Ôn Nhã nhìn chằm chằm bóng dáng Ôn Hướng Dương và Tiểu Q, nắm chặt bàn tay bị Tiểu Q cắn mơ hồ có máu, ngón tay bấm sâu vào lòng bàn tay.
“Nhã Nhã, đi, daddy mang con đi khám bác sĩ.” Ôn Lợi Thịnh thấy quần áo Ôn Nhã quần đều bị hư hỏng, có chỗ cũng bị cắn đến lộ ra cả thịt, còn đổ máu, ông ta đau lòng lại lần nữa mở miệng nói.
Ôn Nhã căn bản còn cực kỳ tức giận nghe được giọng nói của Ôn Lợi Thịnh, nghĩ đến gần đây phát sinh những chuyện này, nghĩ đến hạng mục của Ôn Lợi Thịnh, khoé miệng cô ta lại cong lên, cười, đáy mắt tràn đầy hiểm ác tính kế: “Daddy, hạng mục lần này, chúng ta thật sự có thể dành được sao?”
“Đương nhiên có thể.” Ánh mắt Ôn Lợi Thịnh lộ kiên quyết, không dấu diếm cứ cái gì đối với Ôn Nhã nói: “Hiện tại cổ phiếu Mộ thị đang tụt dốc, người cầm quyền của Mộ gia sống chết không rõ. Mấy ngày trước không phải Daddy đã đi Mộ Thiên tìm hiểu tin tức sao? Daddy tìm hiểu rất rõ ràng, hạng mục lần này tất cả đều nằm trong tay vị đổng sự mà chúng ta mới mời ăn cơm. Daddy mấy ngày nay vẫn luôn góp tiền, hiện tại đã đặt cọc cho vị ấy hai trăm triệu. Chỉ cần lại cho vị ấy hai trăm triệu, hạng mục lần này, nhất định sẽ thuộc về chúng ta!”
Ôn Nhã nghe xong đôi mắt tỏa sáng nói: “Daddy, người giỏi quá! hạng mục lần này được, chúng ta có phải sẽ có thể được thăng chức trở thành xí nghiệp đứng đầu gia tộc Nam Đức thị?”
“Chuyện đó là đương nhiên.”
Ôn Nhã nghe nói như vậy, liền ôm Ôn Lợi Thịnh hôn một cái, vết thương trên người và trên chân thương đều đã quên, ánh mắt thâm hiểm nhìn về phía quán cà phê.
Ôn Hướng Dương, chỗ dựa của cô không còn, lần này daddy còn lấy được hạng mục này, tôi xem cô còn có thể đắc ý đến bao giờ?