Ôn Hướng Dương nói xong, liền nhìn thấy Mộ Lăng Khiêm híp mắt, cười như
không cười đánh giá cô:“ Cô lại tưởng mua tôi thêm một lần nữa rồi đem
ảnh chụp lại sao?”
Ônh Hướng Dương nghe hắn nói như thế, lùi lại
một bước, trừng mắt nhìn người đàn ông trước mắt tức giận nói:“ Tôi
chính là tới để đưa tiền cho anh để chuộc lại di động của mình “.
” Phải không? “. Mộ Lăng Khiêm nói xong liền quay trở về phòng.
Ôn Hướng Dương thấy hắn không có ý đưa lại di động cho mình, cô liền chạy
nhanh lên phía trước hắn nói:“ Tôi chụp ảnh là tôi không đúng, nhưng anh cũng không có lý do gì lấy di động của tôi, anh đây là đang phạm pháp
đấy!”
” Trước tiên, cô hãy đem khuôn mặt của cô rửa lại sạch sẽ sau đó mới đến tìm tôi nói chuyện.”
Mộ Lăng Khiêm quét qua khuôn mặt của cô, đáy mắt ít nhiều mang thêm một chút chán ghét.
Ôn Hướng Dương nhăn chặt mày, cô trang điểm thành cái dạng gì thì liên quan gì tới hắn?
Nhưng vì muốn lấy lại được di động của mình, cô rốt cuộc vẫn cắn chặt răng đi vào phòng tắm, đem mặt rửa sạch sẽ.
Sau khi rửa sạch sẽ xong, cô xòe tay ra nói “ Hiện tại anh có đem di động
trả lại cho tôi sao?“. Lúc này nhìn Ôn Hướng Dương thật giống như tên
của cô điềm tĩnh ấm áp. Cuối cùng sắc mặt của Mộ Lăng Khiêm cũng tốt lên đôi chút.
” Bất quá, nó chỉ là di động không đáng giá tiền “. Mộ Lăng Khiêm liếc về hướng Ôn Hướng Dương một cái:“ Cô như thế nào? Di
động này là bạn trai cô tặng sao?”
Ôn Hướng Dương ha hả cười:“
Tôi nói anh đẹp trai này, di động của tôi ai đưa liên quan gì tới anh a? Anh không cảm thấy, anh chỉ là người bán mà quản nhiều chuyện vậy sao?
Anh luôn thích can thiệp vào việc riêng của khách hàng nữ à.”
Ngữ điệu của Ôn Hướng Dương làm sắc mặt của Mộ Lăng Khiêm trầm xuống. Hắn
bước nhanh đi đến chỗ tủ đầu giường, lấy di động trong ngăn kéo ra ném
về phía cô, lạnh lùng nói:“ Cô có thể đi rồi đấy “.
Dựa, đàn ông như thế nào có thể vui giận thất thường như vậy? Loại đàn ông
còn có thể chiều hôm đứng đầu bảng, chiều hôm không đóng cửa thật đúng
là ông chủ của bọn họ kiếp trước tích được rất nhiều đức.
Ôn
Hướng Dương tốt xấu gì cũng lấy lại được di động, cô cũng không nghĩ ở
chỗ này mãi, liền xoay người rời đi Mộ Sắc.Đời này cô đều không muốn lại thấy hắn nữa.
Ôn Hướng Dương nghĩ không muốn nhìn thấy Mộ Lăng Khiên nhưng có khi oan gia chính là ngõ hẹp.
Mắt thấy tra nam cùng tiện nữ sắp kết hôn, mấy ngày nay, Nghiêm Hân cấp tốc giới thiệu đàn ông cho Ôn Hướng Dương không có mười thì cũng có tám,
chính là tính toán chờ đến ngày tra nam cùng tiện nữ kết hôn, đem ra đi
góp vui nhưng những người này không phải tất cả mọi người đều biết thì
chính là tác phong có vấn đề, tóm lại là không có một ai thích hợp cả.
Chiều nay bọn họ còn đi gặp người cuối cùng xem có thích hợp hay không mặc dù tỉ lệ thích hợp cũng thật xa vời.Tìm bạn trai không thấy nhưng không
thể phô trương cũng liền thua.
Hôm nay Ôn Hướng Dương dậy thật sớm, chính là muốn mua bộ quần áo, Nghiêm Hân cho cô hai trăm vạn đề cô tùy tiện mua.
Nghiêm Hân biết hiện tại Ôn Hướng Dương đang sống tự lập căn bản không có
nhiều tiền lại không chịu nhận giúp đỡ của người khác. Chính vì thế cô
đã sớm cùng Ôn Hướng Dương nói qua, chờ cho hôn lễ của đôi cẩu nam nữ
kia kết thúc thì có thể trả bộ lễ phục và tiền thừa cho cô, coi như cô
cho Ôn Hướng Dương mượn mặc thử.
Quần áo của Nghiêm Hân toàn từ một trăm vạn trở lên đỡ cho Ôn Hướng Dương lo về sau.
Tại Mộ Mậu thương hạ, thương trường bách hóa lớn nhất Nam Đức thị
Ôn Hướng Dương ở trong thượng hạ đã đi một vòng rồi, cô muốn chọn bộ quần
áo vừa thể hiện khí chất cùng giá trị ; vừa phải chọn sao cho cô cùng
Nghiêm Hân mặc đều thích hợp. Cuối cùng tầm mắt của cô cũng dừng lại ở
cửa hàng Q&T. Bên trong cửa kính trong suốt là bộ váy liền áo màu đỏ rượu.
” Đem cái váy liền áo này lấy xuống cho tôi xem “.
” Tiểu thư, cô cũng thật tinh mắt. Đây chính là kiểu dáng mới nhất năm
nay của cửa hàng chúng tôi. Bộ váy liền áo này là do nhà thiết kế đứng
đầu Q&T thiết kế có một không hai. Toàn thế giới chỉ có năm bộ, toàn Nam Đức thị chỉ có cửa hàng chúng tôi mới có một bộ như vậy “