Boss Đột Kích: Vợ Yêu Nằm Xuống, Đừng Nháo!!!!

Chương 42: Chương 42: Người Đàn Ông Này Thật Là Âm Tình Bất Định




Editor: Hyna Nguyễn

Nghĩ đến lời Trang mẹ mới vừa nói, Ôn Hướng Dương thật sự khó có thể đem người đàn ông cao quý lạnh nhạt trước mắt liên hệ với người đàn ông trong miệng Trang mẹ.

Tại thời điểm Ôn Hướng Dương đứng ở cửa nhìn lén, trong phòng nam nhân tựa hồ là đã nhận ra động tĩnh ở cửa, ngước mắt quét lại, Ôn Hướng Dương nháy mắt liền bắt gặp cặp con ngươi sâu không thấy đáy.

Cô tâm một loạn, đứng thẳng thân thể, “Mộ thiếu, cơm đã làm xong rồi.”

Mộ Lăng Khiêm thấy Ôn Hướng Dương đang nói chuyện, hắn gỡ tai nghe Bluetooth xuống, Ôn Hướng Dương lại lần nữa mở miệng, “Cái kia, có thể ăn cơm.”

Nhìn ra cửa thấy vẻ mặt mong đợi cùng lấy lòng nhìn mình của tiểu nữ nhân, Mộ Lăng Khiêm rốt cuộc đứng lên, cất bước đi ra cửa phòng, chính là, lúc hắn nhìn đến trên bàn bày năm món hấp, dầu chiên, hành lá quấy đậu hủ, mặt hắn hoàn toàn trầm xuống dưới.

Ôn Hướng Dương đứng ở phía sau Mộ Lăng Khiêm, cũng không có nhìn được sắc mặt của Mộ Lăng Khiêm, cô còn nghĩ chờ Mộ Lăng Khiêm ăn xong, có thể mời hắn đi ra ngoài xem phim, kéo gần quan hệ.

Cô đi lên trước, Mộ Lăng Khiêm kéo ra ghế dựa, cười nói, “Trù nghệ của tôi vẫn là có thể……”

Nhưng mà, cô lời còn chưa dứt, bên tai liền vang lên thanh âm lạnh bang của Mộ Lăng Khiêm, “Ai cho cô làm mấy món đó? Đi ra ngoài!”

Đột nhiên Ôn Hướng Dương bị lửa giận của Mộ Lăng Khiêm làm cho sửng sốt, còn chưakịp phản ứng lại, Mộ Lăng Khiêm lại lần nữa mở miệng, “Diệp Ảnh!”

Diệp Ảnh ngay lập tức liền đi đến, đứng ở trước mặt Ôn Hướng Dương, “Ôn tiểu thư, thỉnh cô rời đi.”

Đối với hỏa khí nổ ra bất thình lình của Mộ Lăng Khiêm, Ôn Hướng Dương quả thực không thể hiểu được, cô làm món hắn thích ăn, hắn còn vô duyên vô cớ như vậy hướng về phía cô phát hỏa, thật là xui xẻo.

Cô bất quá là hy vọng cùng hắn thương lượng lúc sau, có thể làm hắn thiên vị gia đình cô đồi với hạng mục hợp tác, có thể đem hạng mục đưa cho Ôn gia, giải quyết tạm thời khó khăn của cô, tự nhiên là tốt nhất.

Ôn Hướng Dương hít sâu một hơi, không thể phát hỏa, không thể đắc tội hắn.

“Mộ thiếu, tôi đi trước đây.” Ôn Hướng Dương xoay người đi ra ngoài.

Cô mới vừa đi đến biệt thự cửa, Diệp Ảnh liền đuổi tới, “Ôn tiểu thư, tôi đưa cô xuống núi.”

“Vậy phiền toái làm phiền anh.” Không biết bao lâu cô mới có thể xuống núi, Ôn Hướng Dương không nghĩ tự mình chuốc lấy cực khổ, tính tình Mộ Lăng Khiêm lại lặp lại không chừng, nếu đem hy vọng đều ký thác ở trên người hắn, không chừng sẽ thất bại thảm hại.

Cô cần thiết lập một đường lui hòan hỏa, thời gian còn kịp, cô hôm nay còn có thể chạy trở về làm thêm công việc khác, có thể kiếm một trăm khối là một trăm khối.

Công việc của Ôn Hướng Dương là một nhà giáo, dạy học cho một tiểu loli đáng yêu, một tuần ba tiết, một tiết giá năm trăm khối.

Lên lớp xong, đã là 6 giờ tối. Ôn Hướng Dương ở thời điểm chạy trên để tiếp tục nhận công việc tiếp theo, cô đơn giản chỉ gặm hai khẩu bánh mì, cô liền chạy tới làm công việc ở quán bar.

Cô làm công ở gian quán bar này, cấp bậc so ra kém hơn so với chỗ của Mộ Thiên, nhưng ở Nam Đức thì cũng là tiếng tăm lừng lẫy.

Ôn Hướng Dương tới quán bar Tước Sĩ, đi đến phòng thay đồ, thay đổi một bộ quần áo, một kiện màu đen đai đeo sam phối hợp một bô váy ngắn cao bồi, nên bộ vị cần che lấp tất cả đều có thể che lấp, lại không mất gợi cảm, đem ưu điểm dáng người của cô hoàn toàn lộ ra. Ôn Hướng Dương cười cười, cổ vũ chính mình, đi đến quán bar giám đốc nơi đó lãnh rượu, chuẩn bị bắt đầu công tác hôm nay.

Giám đốc là một mỹ nhân bốc lửa, thấy Ôn Hướng Dương rõ ràng không muốn, lại còn tới tiếp tục công tác.

Cô liếc mắt đánh giá trên dưới Ôn Hướng Dương một cái, phun ra một ngụm, “Tiểu Dương a, tôi nói bồi rượu sự tình, cô suy xét thế nào? Chỉ là bồi những đại thiếu gia đó uống chút rượu, một tháng trích phần trăm có thể so công việc hiện tại bán rượu đều muốn cao nhiều.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.