Vừa mới nói với Mộ Lăng Khiêm mấy lời kia, xuống tay như vậy tàn nhẫn,
eo của nàng hiện tại vẫn còn đau, nói thật ra, cô thật là có chút sợ
hắn.
“Như vậy đi, anh nếu là đáp ứng rồi, anh liền nói một tiếng; anh nếu là không đáp ứng, tôi liền lại đi tìm một người khác, tốt xấu
gì cũng sẽ tìm được một người phù hợp với tôi.”
Ôn Hướng Dương
xoa xoa eo thon nhỏ của chính mình, thương lượng nói, cô chỉ là đang trả thù lão cha của mình, làm hắn không có biện pháp dùng cô như một lợi
thế, nhưng không nghĩ làm hại chính mình mất đi lần đầu tiên, thống khổ
bất kham.
“Đi vào tắm rửa.”
“Ân?” Ôn Hướng Dương cho rằng
chính mình xuất hiện ảo giác, chớp chớp mắt, nhìn nam nhân trước mắt,
“Anh đang cùng ta nói chuyện? Anh đáp ứng rồi?”
“Muốn cùng tôi
làm, có thể, đem chính cô rửa sạch sẽ cho tôi!” Mộ Lăng Khiêm quét về
phía mặt của Ôn Hướng Dương, trong mắt hiện lên một tia chán ghét.
Hắn chán ghét nhất chính là vẻ mặt trang điểm của nữ nhân, nếu không phải
trên người Ôn Hướng Dương không có bất kì hương vị nước hoa nào, nếu
không phải hắn trước kia gặp qua cô, thì thời điểm Ôn Hướng Dương tới
gần hắn kia trong nháy mắt, cô cũng đã bị ném đi ra ngoài.
“Cái kia, tôi đi tắm, anh xác định anh sẽ ôn nhu một chút?”
“Không làm liền lăn.”
Này thô bạo khẩu khí……
Nhưng ít ra đáp ứng rồi.
“Cám ơn, quá cảm tạ, soái ca, anh thật là người tốt!”
Ôn Hướng Dương tháo bỏ mái tóc giả màu đỏ trên đầu, nhón mũi chân, lười để ý Mộ Lăng Khiêm xấu tính, liền đem tóc giả để ở trên đầu Mộ Lăng Khiêm.“Soái ca, anh mang cũng khá xinh đẹp.” Nói xong, cô cười liền cởi bỏ giày cao gót, chạy vào phòng tắm.
Trên mặt Mộ Lăng Khiêm lại lần nữa đen xuống dưới, duỗi tay đem tóc giả màu
đỏ trên đầu bỏ xuống dưới, nhìn hình bóng ở trong phòng tắm của cô, môi
mỏng gắt gao nhấp thành một đường.
Ôn Hướng Dương ở trong phòng
tắm tắm rửa, lúc đầu trong lòng còn rất đắc ý, nhưng chờ đến khi cô tắm
rửa sạch sẽ, rượu cũng tỉnh, thần trí cũng đã trở lại.
Cô mặc vào áo tắm dài, tránh ở trong phòng vệ sinh, ánh mắt trong phòng tắm nhìn
ra người nam nhân ngồi ở sô pha, tâm liền danh khẩn trương, ở trong
phòng tắm cọ tới cọ lui nửa ngày, chính là không dám đi ra ngoài.
Mộ Lăng Khiêm ngồi ở trên sô pha, lật xem trong tay tạp chí, dư quang của
Ôn Hướng Dương nhất cử nhất động tất cả đều đặt ở trong mắt, nhìn thấy
thân ảnh Ôn Hướng Dương ở trong phòng tắm đi tới đi lui, hắn bên môi
hiện lên một mạt độ cung.
Thoạt nhìn không chỗ nào sợ hãi, kỳ thật vẫn là cái tiểu hài tử tâm tính.
Như là nhớ tới cái gì, hắn từ trên sô pha đứng lên, bước ra thon dài hai chân, triều phòng tắm đi qua, duỗi tay gõ gõ môn.
Ôn Hướng Dương nghe được cửa tiếng đập cửa, trong lòng lộp bộp một chút,
nàng rõ ràng chính là tới tiêu tiền mua nam nhân, nàng vì mao quan trọng trương, vì mao a!
“Soái ca, anh từ từ, biểu cấp sao, luân gia
lập tức liền ra tới!” Ôn Hướng Dương lớn tiếng nói một câu, nhưng cô kế
tiếp không phải mở ra cửa phòng, mà là kéo chặt trên người áo tắm dài,
ngồi xổm trên mặt đất, khuôn mặt nhỏ như khóc tang suy sụp.
Cô
lại đem chính thân mình phá đi, lại đem chính bản thân mình cùng nam
nhân khác ở bên nhau ảnh chụp cô sẽ giao cho lão cha cùng với gã đàn ông mà cha cô muốn gã, làm cho bọn họ tức chết.
Hiện tại, người đàn
ông mà cô tìm các phương diện điều kiện đều không tồi, người đàn ông kia cũng đáp ứng sẽ đối với cô ôn nhu, chính là vì sao, vì sao vẫn là sợ
hãi đâu.
Mộ Lăng Khiêm thấy Ôn Hướng Dương còn ngồi xổm trên mặt
đất, tựa hồ là muốn làm rõ tâm tư của mình, bước ra khỏi phòng khách,
một tiếng liền mở ra của phòng tắm, đứng ở trước phòng tắm cửa.