Lộ Tu Triệt sùng bái nhìn Du Dực, chú Du quả thật là lợi hại, từ trước tới giờ cậu chưa từng gặp người nào lợi hại như chú ấy.
Trang Sử nghe được giọng nói của Du Dực thì theo bản năng tự nhiên run rẩy một chút.
Mẹ Trang giữ chặt bả vai con trai: “Con trai tôi không làm sai chuyện gì, cớ sao anh muốn nó phải xin lỗi chứ, các người đừng có khinh người quá đáng.”
Du Dực vô cùng không kiên nhẫn nói: “Thế này mà gọi là khinh người quá đáng ư? Cái gì tôi cũng chưa làm đâu đó, nhanh lên, mời khẩn trương cho, đừng để đến lúc tôi trở nên mất kiên nhẫn với các người thì các người mới bằng lòng xin lỗi.”
Mẹ Trang tức giận đến run rẩy: “Anh...”
Ba Trang thấy vợ mình đã không còn nói nên lời nữa thì đứng ra nói: “Vị tiên sinh này, anh không thể như vậy được, anh cũng thấy đó, rõ ràng là con trai tôi bị bắt nạt, hai mắt thằng bé đều sưng húp lên rồi, anh...”
Du Dực thở dài: “Nếu các người vẫn tiếp tục nói những lời vô nghĩa như vậy thì đừng trách tôi không khách khí.”
Lộ Tu Triệt cảm thấy chuyện này đã lâm vào cục diện bế tắc thế này thì nhất định phải có một người phá vỡ mới được, cậu là phiền hà Nhạc Thính Phong và Thanh Ti như vậy rồi, không thể tiếp tục lãng phí thêm thời gian của người ta nữa, lại càng không thể để ba của Thanh Ti khó xử, người ta đã giúp cậu nhiều lắm rồi.
Cậu cắn răng đứng ra, nói mấy lời với Trang Sử: “Trang Sử, hôm nay là tôi không đúng, tôi không nên đánh cậu, tôi xin lỗi cậu, nhưng mà nếu lần sau cậu lại tiếp tục trêu chọc tôi thì nhất định tôi sẽ lại đánh cậu không tha đâu.”
Lời xin lỗi này của Lộ Tu Triệt đương nhiên không phải thật lòng xin lỗi, cậu chỉ muốn mau chóng giải quyết chuyện này cho xong mà thôi.
Nhạc Thính Phong kinh ngạc, Lộ Tu Triệt thế mà lại chủ động đứng ra xin lỗi, chuyện này không giống với tác phong bình thường của cậu ta nhé.
Nhưng khi nghĩ kỹ lại xem tại sao cậu ta lại làm như vậy thì Nhạc Thính Phong liền hiểu được.
Du Dực nhíu mày, thằng bé này xin lỗi nhanh như vậy làm gì chứ, không lẽ nó sợ anh không giải quyết được chuyện này sao?
Thậm chí ngay cả Trang Sử khi nghe được lời xin lỗi của Lộ Tu Triệt cũng sững sờ.
Mẹ Trang vừa nghe thấy Lộ Tu Triệt xin lỗi thì dáng vẻ nhất thời kiêu ngạo hẳn lên: “Hừ, xin lỗi là được rồi, giờ cũng biết xin lỗi cơ à, vậy lúc trước cậu đánh con trai tôi làm gì, đúng là loại có mẹ sinh nhưng không có mẹ dạy, tôi thấy cậu đúng là không có ai...”
Trước khi Lộ Tu Triệt bùng nổ, Du Dực đè bả vai cậu lại, mỉa mai nói: “Nói thế nào đi nữa thì cô cũng là một người mẹ, vậy mà mấy lời có thể đâm một đao vào con cái nhà người khác như vậy mà cô cũng có mặt mũi nói sao? Con trai cô có người mẹ có đức hạnh thế này thì khác quái gì không có mẹ chứ, cô còn không bằng người ta đâu, khỏi cần phải lên mặt thuyết giáo người khác như thấy. Cô thấy thằng nhóc xin lỗi con trai cô như vậy liền cố tình chiếm tiện nghi của nó sao?”
Mẹ Trang đỏ mặt tía tai: “Nó cũng không phải con anh, nó đã nhận lỗi rồi, anh...”
Du Dực quát lớn: “Câm miệng, không phải con tôi thì tôi không được quản à? Thấy cô cậy già bắt nạt trẻ con là không vừa mắt tôi rồi. Con trai cô cũng không phải con tôi nhưng cô tin không, nếu lúc nãy tôi ở đây thì nó sẽ không phải là chỉ sưng húp mắt lên như vậy đâu!”
“Anh... Anh quá đáng rồi đó, đồng chí cảnh sát, không lẽ các anh cũng không quản chuyện này sao?”
Đồng chí cảnh sát cũng vô cùng khó xử: “Đứa nhỏ nhà người ta cũng đã xin lỗi theo ý cô rồi, hơn nữa người ta cũng đã nói là sẽ chi tiền thuốc men, thế này thì cô còn muốn chúng tôi quản thế nào đây?”
Mẹ Trang quát: “Ai thèm vào mấy đồng tiền dơ bẩn của bọn họ, anh thấy nhà tôi thiếu mấy đồng tiền đó à?”
Cảnh sát không nói gì nữa, vậy cô còn muốn thế nào đây?
Ba Trang cảm thấy nếu tiếp tục để vợ mình gây náo loạn như thế thì sẽ không giải quyết được vấn đề, anh nhỏ giọng nói: “Được rồi, đừng nói nữa, không phải thằng bé đã xin lỗi con mình rồi sao?”
“Lộ Tu Triệt thì xin lỗi rồi, nhưng còn thằng bé kia thì sao?” Mẹ Trang chỉ vào Nhạc Thính Phong, rõ ràng là cô ta không hề có ý định bỏ qua cho cậu.
Du Dực xoay người xem thường, may mà cô ta là phụ nữ, chứ nếu tuỳ tiện là một gã đàn ông nào đó thì anh đã sớm bắt cô ta câm miệng rồi.