Boss Hung Dữ 2 - Cả Đời Chỉ Vì Em

Chương 1410: Chương 1410: Chắc nó vẫn còn đang giận mình




Xẻng, đôi đũa trên tay Lộ Hướng Đông rơi xuống bàn.

“Tiên sinh làm sao thế? Là... Đồ ăn không hợp khẩu vị sao?”

Lộ Hướng Đông hỏi người hầu: “Bình thường thiếu gia... Một mình ở nhà, khẩu vị... Như thế nào?”

Cô giúp việc suy nghĩ một lúc nói: “Chuyện này, phải nói thế nào nhỉ? Trước đây thiếu gia đối với đồ ăn còn kén chọn một chút, nếu chúng tôi làm đồ ăn không ngon, còn sẽ tức giận, nhưng bây giờ... Rất ít khi nói muốn ăn món gì, nhà bếp làm món gì, cậu ấy ăn món đó, thiếu gia thật sự không để ý lắm đến đồ ăn. Bây giờ đa phần thời gian thiếu gia dùng để đọc sách, mỗi lần ăn cơm đều ăn rất vội vã.”

Trong lòng Lộ Hướng Đông đột nhiên giống như bị đinh đóng thẳng vào vậy, chua xót khó chịu, trước đây con trai hắn cực kỳ kén ăn, thường chỉ cần một chút không hợp khẩu vị sẽ nhất quyết không ăn, nhưng bây giờ cả mặt này nó cũng không thèm bắt bẻ nữa.

Cô giúp việc thấy Lộ Hướng Đông không nói gì, chỉ yên lạnh cúi đầu.

Cũng nên để bản thân tiên sinh biết, một mình ở nhà, đối mặt với nhà bếp rộng lớn vắng vẻ, một mình cô độc ăn cơm có mùi vị thế nào.

Lộ Hướng Đông không biết làm sao để ăn xong bữa cơm này, dư vị trong đó, không thể nói thành lời.

Điện thoại lại reo lên, nhìn thấy cái tên nhấp nháy trên màn hình, lần đầu tiên Lộ Hướng Đông có suy nghĩ, không muốn nghe máy.

Nhưng qua mấy giây, hắn vẫn bắt máy.

Có chút mệt mỏi nói: “Hôm nay anh không sang đó, em nhớ uống thuốc đúng giờ, nghe lời bác sĩ. Anh nghĩ, anh phải ở bên Tiểu Triệt nhiều hơn, nó... chắc vẫn còn giận anh.”

Giọng nói trong điện thoại vô cùng dịu dàng: “Yên tâm, em cũng không phải con nít, trước đây đã nói, anh đó, phải ở nhà bên con trai nhiều hơn. Làm ba, phải quan tâm đến sự trưởng thành của con trai mới đúng. À, đúng rồi, không phải anh nói hôm nay nó sẽ kết thúc kỳ thi cuối kỳ sao? Nếu công ty không bận gì, mấy ngày nay, anh đưa con ra ngoài chơi đi. Con trai cuối cùng cũng nghỉ đông rồi, đưa nó đi chơi thư giãn đầu óc... ”

Nghe thấy câu này, trong lòng Lộ Hướng Đông nhẹ đi rất nhiều, phòng bị vô hình vừa dựng lên lúc nãy cũng không còn, hắn nói: “Em nói đúng lắm, lát nữa anh sẽ hỏi xem con trai muốn đi đâu, đưa nó đi loanh quanh, haiz... Trước đây là bản thân anh quá sơ suất, hôm nay một mình ở nhà ăn cơm mới biết, hóa ra Tiểu Triệt bình thường ở nhà cô đơn biết mấy.”

“Thằng bé Tiểu Triệt này nói thật, đúng là rất đáng thương, mẹ qua đời sớm. Anh đó, bình thường cũng quá bận rộn, người hầu trong nhà sao có thể so sánh với người thân được. Nó cũng không có bạn bè cùng tuổi. Căn nhà lớn như vậy, chỉ có một mình nó, nghĩ đến thật khiến người ta đau lòng. Anh cũng thật là, công việc thì lúc nào chẳng bận, nhưng con trai thì khác, sau này, không cho phép anh bận rộn cả ngày nữa, cũng không được, chạy qua chỗ em quá thường xuyên, phải thường xuyên về nhà với con trai có biết không.”

“Được được, nghe em cả, anh biết rồi, yên tâm đi, sau này anh sẽ ở bên Tiểu Triệt nhiều hơn.”

Cúp điện thoại Lộ Hướng Đông cảm thấy tinh thần nhẹ nhõm, trên mặt hắn cuối cùng cũng nở một nụ cười, nói chuyện với cô ấy, luôn có thể khiến tinh thần hắn nhẹ nhõm như thế, cô ấy không giống những người phụ nữ khác.

Lộ Hướng Đông nhìn quanh, quan sát trong nhà.

Có lẽ, cái nhà này thật sự nên có thêm người.

...

Lộ Tu Triệt quả là không phụ sự mong đợi của mọi người, cứ ở lì ở nhà Thính Phong ăn ké cơm tối, trời cũng đã tối rồi, thật sự còn không đi không được, mới gọi điện thoại cho vệ sĩ.

Hơn 9 giờ tối, vệ sĩ đến đón Lộ Tu Triệt, cậu kì kèo từ từ bước ra cửa, trong tay còn giấu hai cái bánh bao lớn, ngoái đầu nhìn Nhạc Thính Phong nói: “Đừng quên, ngày mai đã hẹn, cùng nhau đi xem phim đó.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.