Boss Hung Dữ 2 - Cả Đời Chỉ Vì Em

Chương 1780: Chương 1780: Cho ba con một cơ hội đi




Cụ bà Lộ lau giọt nước nơi khóe mắt, có thể nhìn thấy cảnh tượng này của chồng và con trai, trước đây bà chưa từng được nhìn thấy.

Bà nói với Lộ Hướng Đông: “Được rồi, mau đứng dậy đi, biết lỗi là tốt, sau này đừng hồ đồ tiếp tục phạm những lỗi lầm như trước nữa.”

Lộ Hướng Đông không dám động đậy, nhìn ba mình.

Lộ lão gia nói: “Đứng dậy đi, đã lớn từng này rồi, con trai con vẫn còn đang đứng bên cạnh đây này, con khóc lóc sướt mướt thế này không sợ mất mặt à.”

Lúc này Lộ Hướng Đông mới cảm thấy có chút ngại ngùng đứng dậy, thực ra hắn không cảm thấy mất mặt, con trai đã nhìn thấy lúc hắn còn mất mặt hơn, thế này đã tính là gì.

Lộ lão gia than thở một tiếng: “Con đó, có thể thực sự hiểu ra, vậy chính là một việc quá tốt rồi.”

Sức khỏe của ông đã trải qua một trận tai bay vạ gió, nhất định phải chịu tổn thương rất lớn, dù thế nào cũng không thể nào so với trước đây được.

Thế nhưng đến khi sống lại có thể nhìn thấy con trai của mình sửa đổi làm lại cuộc đời, không còn hồ đồ nữa, Lộ lão gia cảm thấy như vậy rất đáng.

Lộ Hướng Đông liên tục gật đầu: “Trải qua chuyện lần này, sau này con sẽ không hồ đồ nữa.”

“Ba, còn một chuyện nữa, vài hôm trước con có đến trại tạm giam, gặp Dư Viễn Phàm, cái thằng nhóc đó, haizzz...”

Lộ Hướng Đông nghĩ đến Dư Viễn Phàm, chỉ có thể thở dài.

Thực sự là một cậu nhóc tốt, đùng một cái...

Lộ lão gia hỏi: “Nó cầu xin con giúp đỡ đúng không?”

Lộ Hướng Đông sợ Lộ lão gia sẽ hiểu lầm nên vội vàng nói: “Phải, nhưng mà ba, con không đồng ý nó, con nói với nó, người nó làm hại không phải là con, có tha thứ cho nó không vậy thì phải hỏi ba, cho nên có cứu nó ra ngoài hay không con không quyết định được, nói thật, tâm lý thằng bé đó đúng là quá cực đoan, con cảm thấy... để nó chịu chút trừng phạt cũng không sai, nếu con cứ thế dễ dàng cứu nó ra ngoài thì nó chưa hẳn đã cảm thấy biết ơn, cũng chưa hẳn hối cải.”

Những lời này của Lộ Hướng Đông khiến trong lòng Lộ lão gia càng thêm vui mừng yên tâm.

Nó có thể nói những lời này là có thể thấy trong lòng đã thực sự kiểm điểm bản thân.

Lộ lão gia gật đầu: “Con nói đúng, nó nên bị nhận trừng phạt, tuổi còn nhỏ nhưng lòng dạ lại quá xấu xa, tuy rằng việc này cũng có liên quan đến hoàn cảnh trưởng thành của nó, nhưng, làm việc sai trái vẫn phải tự mình chịu trách nhiệm..”

“Có điều, nhớ đến tuổi nó còn nhỏ, đợi đến trước phiên tòa xét xử, con đi qua lại qua lại một chút, để thời gian chịu phạt ít nhiều giảm đi một chút.”

Lộ Hướng Đông gật đầu: “Vâng...”

Lộ Tu Triệt đứng bên cạnh không nói gì, đối với sự hiểu biết của cậu về cái tên Dư Viễn Phàm đó, nhiều như vậy cũng không thể khiến hắn biết ơn, có lẽ còn càng thêm hận Lộ gia.

Có điều nó hận hay không hận cũng không sao cả, dù sao... tên tiểu tử đó cũng không thể lật lại biến cố nào nữa rồi.

Lộ Hướng Đông sau khi bàn giao mọi việc rõ ràng, cảm thấy cả người đều nhẹ nhõm, ôm theo việc này, trong lòng hắn đã kìm nén mất mấy ngày rồi.

Hắn cảm thấy hiện giờ nói chuyện khai thông với ba, thật ra khá tốt, làm sai, thành thật thừa nhận, càng dấu càng nhét càng không tốt.

Sức khỏe của ba hiện giờ còn yếu, nhưng dần dần bồi dưỡng sẽ tốt lên thôi.

Sau này, cả nhà vui vẻ bên nhau, hắn sẽ không bao giờ làm loạn nữa.

Về việc có lấy vợ hai hay không, Lộ Hướng Đông cũng nhìn thoáng hơn, không sao cả.

Lộ lão gia đưa tay gọi Lộ Tu Triệt: “Tiểu Triệt à, con đến đây...”

Lộ Tu Triệt đi đến trước mặt Lộ lão gia: “Ông nội.”

Lộ lão gia kéo tay của cậu: “Ba của con đã cố gắng sửa đổi rồi, con cũng cho ba con một cơ hội được không?”

Lộ Tu Triệt cười cười: “Ông nội, cháu biết, có điều... vẫn là phải xem biểu hiện sau này của ông ấy thế nào đã!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.