Boss Hung Dữ 2 - Cả Đời Chỉ Vì Em

Chương 379: Chương 379: Chưa chắc là con của chú hai thì sao?




“Cha mẹ, thật ra thì mọi người cũng đừng quá lo lắng, con cảm thấy chú Hai không phải là người không có quy tắc như vậy.”

Ông Du tức giận nói: “Nếu nó đã là người có chút quy tắc, cũng sẽ không nhiều năm như vậy mà không trở về nhà, lại càng chưa nói với gia đình một tiếng đã tự mình kết hôn.”

Hạ Như Sương dường như rất là xúc động thở dài một tiếng: “Chao ôi, chuyện này... Chú Hai đích xác là có chút tùy hứng rồi, cứ cho là cha mẹ ở xa đi, hai người tốt xấu gì cũng là cha mẹ ruột của nó, nó làm sao lại...”

Hạ Như Sương nói xong lắc đầu một cái cũng không tiếp tục nữa, nhưng những lời nói này cũng đủ để đổ thêm dầu vào lửa.

Bà Du tức tới mức sắc mặt nhợt nhạt, hơi thở cũng nặng nề: “Nó đâu chỉ có tùy hứng, mẹ tự gọi điện thoại hỏi tổng giám đốc Triệu, anh ta nói người con gái kia nhìn vô cùng xinh đẹp, đứa bé kia cũng đã mấy tuổi, con nói xem chuyện này là gì? Con gái cũng đã mấy tuổi, vậy mà nó cũng không nói với người trong nhà, trong mắt nó còn có người mẹ này sao?”

Nói xong, lại thở gấp...

Hạ Như Sương vội vàng rót nước cho bà, ân cần nói: “Mẹ xem, mẹ lại nổi nóng rồi, không phải thầy thuốc nói mẹ không thể lo lắng, không thể tức giận, tổng giám đốc Triệu nói cũng không thể khẳng định trăm phần trăm, huống chi nếu thật là chú Hai tìm được người vợ xinh đẹp cũng là chuyện tốt nha, chẳng tốt hơn là vợ xấu sao?”

“Hơn nữa, đứa bé cũng đã mấy tuổi, cũng... Chưa chắc là con của chú Hai thì sao? Nói không chừng là giúp đỡ hộ bạn bè, hoặc là... Không phải là ruột thịt?”

Hạ Như Sương nói ngập ngừng, nhưng cái ý tứ kia thì đã rất rõ ràng.

Ông bà Du sửng sốt, nhưng ngay sau đó lại càng tức giận hơn.

Bà Du vỗ bàn nói: “Không phải là ruột thịt, nó... Nó... làm tôi tức chết, nếu nó lấy người phụ nữ đã từng kết hôn, tôi liền đập đầu chết ngay lập tức ở trước mặt nó.”

Trong lòng Hạ Như Sương đắc ý, nhưng ngoài miệng lại nói: “Cha mẹ, mọi người xem, bây giờ nói để làm gì, lúc này vẫn còn chưa có xác định chuyện như nào, chúng ta chớ tự mình chọc tức chính mình, nhưng nếu như chú Hai thật sự không hiểu chuyện như vậy, lấy người phụ nữ đã từng kết hôn, đừng nói ai khác, người làm chị dâu như con đây cũng sẽ không bỏ qua cho nó.”

“Hai người thật sự không cần căng thẳng quá mức, ai biết đó có phải là chú Hai hay không?”

Bà Du tức giận vuốt vuốt ngực: “Tôi không thể đợi thêm một phút nào nữa, tôi phải nhanh chóng qua đó!”

“Mẹ đừng nóng vội, đừng nóng vội, đã đặt vé rồi, con thu xếp hành lý xong liền đưa hai người ra sân bay.”

Hai tiếng sau, anh trai Du Dực sắp xếp xong xuôi, Hạ Như Sương từ người giúp việc trong nhà chọn lấy hai nam hai nữ đi theo hầu hạ, sau đó bố trí tài xế đưa bọn họ ra sân bay.

Bà Du nói với cô: “Chúng ta có thể phải ở lại một thời gian, trong nhà trước hết giao cho con, Như Sương a, ta rất tin tưởng con, chúng ta không có ở đây con lại vất vả thêm rồi.”

“Yên tâm đi, cha mẹ, nếu không phải là trong nhà không thể không có người, con nhất định phải đi cùng mọi người.”

Hạ Như Sương cười rực rỡ như đóa hoa sen, lúc tiễn ông bà Du đi, ánh mắt của cô vẫn còn đỏ.

Thế nhưng xe vừa rời đi, khuôn mặt trong nháy mắt biến đổi, trở thành khuôn mặt mỉa mai cười khẩy.

Cô cũng là thật lòng hy vọng, Du Dực tìm phải người con gái không đứng đắn đã qua một lần kết hôn, như vậy, cái nhà này là nơi thật sự náo nhiệt.

Tốt nhất hai ông bà già bị đứa con vô tích sự kia chọc cho tức chết đi.

...

Bên này đương nhiên Du Dực không biết rằng cha mẹ của anh đang trên đường đến đây.

Anh đang mang theo người để đi bắt kẻ tình nghi.

Vốn là chuyện này giao cho cục cảnh sát làm, nhưng trong đó liên quan đến quá nhiều bí mật, cho nên liền giao cho đặc vụ giúp đỡ bắt người, còn bọn họ chịu trách nhiệm tra hỏi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.