Boss Hung Dữ 2 - Cả Đời Chỉ Vì Em

Chương 945: Chương 945: Có phải anh sớm đã muốn đánh tôi rồi không?




Em gái tôi ngây thơ, dễ để cậu lừa, nhưng cậu cũng nên cân nhắc một chút về tình hình hiện tại, hai đứa còn chưa kết hôn đâu đấy.

Mặc dù bà già nhà anh ta khá thoải mái về chuyện đó, còn không cho phép anh làm phiền Hạ An Lan và Tô Ngưng Mi.

Nhưng, là một người anh, anh hiểu được Hạ An Lan xảo trá khôn ranh đến mức nào.

Anh biết rằng em gái mình tuyệt đối sẽ không chủ động, nhất định là tên Hạ An Lan thối tha trơ trẽn này đã dụ dỗ Mi Mi.

Mi Mi nhà anh ngây thơ, đơn giản biết bao, bây giờ xem ra đã bị Hạ An Lan làm hư rồi.

Bây giờ không cần biết trước đây có phải là bạn hay không, chỉ cần dính dáng đến vấn đề của em gái anh, thì không thể tùy tiện cho qua được. Bà lão không ở đây, anh là là anh trai, anh nhất định phải quản lý. Sau này, nếu như Hạ An Lan thật sự lấy Tô Ngưng Mi về, thì cũng phải gọi anh một tiếng anh cả, đều phải nghe lời anh.

Hạ An Lan dám làm bừa như vậy trước khi cưới, chính là không tôn trọng Mi Mi, anh không thể không quản được.

Vừa sáng sớm đã bị bắt quả tang, lại còn ăn một cú đấm, Hạ An Lan chưa từng thê thảm đến thế bao giờ.

Anh thở dài ngồi xuống: “Hôm qua, tôi thừa nhận, tôi có chút vội vàng, nhưng cũng là vì tôi nhìn thấy Nhạc Bằng Trình quay về rồi. Hắn còn nói tôi là gian phu, thế nên tôi nhất định phải thực hiện chuyện đó mới được, không thì lãng phí thiện ý của hắn.

Anh cả nhà họ Tô cạn lời: “Cậu…sao cậu lại trơ trẽn đến như vậy được?”

Hạ An Lan nhún vai, đôi khi trơ trẽn là biện pháp tốt nhất để giải quyết vấn đề.

Hơn nữa, không phải anh ta đã biết lâu rồi sao?

Anh mỉm cười, nói: “Hơn nữa, xác định chắc chắn quan hệ với cô ấy, tôi mới có cảm giác an toàn, không thì, không biết bao giờ Mi Mi mới chắc chắn được quyết định xác nhận quan hệ với tôi. Hơn nữa, quan hệ giữa hai chúng tôi có tiến triển, bác trai bác gái sẽ rất vui, không phải thế sao?”

Anh cả nhà họ Tô…

Đối diện với bạn tốt nhiều năm nay, tâm trạng anh thực sự có chút mâu thuẫn không biết nói thế nào.

Bã cũ của anh rất tài giỏi, điều đó là sự thật, nhưng…nhưng sao cậu ta lại cứ phải có ý định với em gái anh?

Hạ An Lan uống ngụm nước cho đỡ khô họng: “Những gì anh cần hỏi đã hỏi hết rồi đúng không. Thế thì, bây giờ tôi hỏi anh, lúc mở cửa anh cũng không nhìn xem bên trong là ai, chưa nói năng gì, đã đánh thẳng vào mặt tôi. Anh nói xem, có phải anh đã muốn đánh tôi từ lâu rồi không?”

“Híc, cái đó… cái gì, tôi không biết đó là cậu, nhìn nhầm rồi. Đúng rồi…Nhạc Bằng Trình đâu rồi? Bây giờ hắn ta ở đâu?”

Anh cả nhà họ Tô cố gắng hết sức để né tránh câu hỏi đó, anh ta còn không dám nhìn vào mặt Hạ An Lan. Mặt cậu ta đã bắt đầu sưng lên rồi.

Mặt Hạ An Lan vẫn đau điếng, “Người bây giờ đang bị giam trong đồn cảnh sát. Có điều anh đừng có đánh lạc hướng tôi, có phải anh đã nhìn tôi không vừa mắt từ lâu rồi không?”

“Cái đó, thật sự là nằm ngoài ý muốn. Thím giúp việc không nói là cậu đến. Tôi nhìn nhầm rồi. Mặc dù…cũng có… một chút… ngứa mắt.”

Hạ An Lan gật đầu: “Hóa ra là như vậy, đúng rồi, mẹ vợ hôm nay có ở nhà không, có lẽ đã dậy tập thể dục buổi sáng rồi nhỉ. Tôi gọi điện hỏi thăm bà một câu. Mấy hôm nay tôi còn chưa nói chuyện với bà lão, nhất định là bà đang trách tôi.” Hạ An Lan nói xong liền đi gọi điện thoại.

Anh cả nhà họ Tô ấn tay anh xuống, nếu như để bà lão biết được, anh đánh Hạ An Lan, thì anh không cần phải về nhà họ Tô nữa: “Lúc nãy hoàn toàn chỉ là chuyện ngoài ý muốn, ngoài ý muốn mà… Lúc đó tôi tưởng rằng có người thừa cơ lúc Nhạc Bằng Trình về, thế nên đến làm ơn cầu báo đáp, đục nước béo cò. Cậu bảo tôi nghe xong có không bực được không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.