Boss Hung Dữ 2 - Cả Đời Chỉ Vì Em

Chương 1600: Chương 1600: Để anh em bọn họ khơi thông tình cảm




Trước kia, thủ đoạn của Lộ Tu Triệt chỉ là bạo lực đơn giản, nhưng giờ cậu học theo Nhạc Thính Phong, thủ đoạn càng ngày càng cao minh, lúc nói chuyện tùy thời đều có thể khiến người ta tức chết.

Lộ Hướng Đông cũng không dám nghĩ đến chuyện nếu để Dư Viễn Phàm tới trường trung học ngoại ngữ, cùng học chung một trường với Lộ Tu Triệt sẽ thành dạng tình huống gì nữa.

Dư Mộng Nhân có chút vui vẻ, ít nhất là hiện giờ Lộ Hướng Đông vẫn đang hướng về Dư Viễn Phàm, cô ta nói: “Hướng Đông, anh đừng vội từ chối, anh nghe em nói suy nghĩ của em đã, tuy rằng tính tình Tiểu Triệt không tốt, nhưng chuyện này, so với chuyện không thèm để ý đến nó lại càng làm hư nó hơn. Anh là người ba, làm sao lại có thể không tin tưởng con trai mình dù chỉ một chút như vậy chứ.”

“Không phải, em không biết nó, nhưng anh thì biết… Anh nói em nghe, thằng nhóc kia cũng không phải là ngọn đèn cạn dầu đâu…”

Dư Mộng Nhân cười nói: “Đúng vậy, Tiểu Triệt có thể đúng như lời anh nói, nhưng em vẫn tin rằng đứa bé này cũng sẽ không xấu đến mức ấy. Vì sao mà tính cách thằng bé lại tệ đến như vậy, có lẽ nhiều nguyên nhân là vì từ nhỏ nó không hề có bạn chơi cùng. Bé trai không giống với bé gái, thứ mà tuổi bọn chúng thiếu thốn nhất chính là bạn bè cùng chơi giống như anh em, có thể cùng nhau gặp rắc rồi, cùng nhau gây chuyện, cùng nhau học hành… Anh nói xem có phải không nào?”

Lời này của Dư Mộng Nhân quả thật cũng có đạo lý, sau khi Lộ Hướng Đông nghe xong liền vô cùng đồng tình với cô ta, nhưng hắn vẫn băn khoăn về tính tình của Lộ Tu Triệt.

Dư Mộng Nhân tiếp tục kiên nhẫn nói: “Anh xem, tuổi tác của Tiểu Phàm và Tiểu Triệt cũng không chênh lệch là bao. Bọn chúng vốn là anh em ruột thịt thân thiết nhất trên đời, vì cớ gì lại không để bọn chúng gặp nhau, vì cớ gì mà lại không cho chúng cùng nhau học hành. Ban đầu có lẽ hai đứa sẽ bài xích lẫn nhau, nhưng em tin tưởng vào máu mủ tình thâm, lâu ngày, dần dần bọn chúng sẽ chấp nhận đối phương. Bọn chúng sẽ biết rằng anh em trong nhà quan trọng thế nào. Nếu cũng không cho chúng cơ hội gặp mặt, ở chung với nhau thì làm sao có thể kéo gần quan hệ của hai đứa chứ?”

Lộ Hướng Đông vốn đã động tâm, mấy lời này của Dư Mộng Nhân lại đánh đúng vào đáy lòng hắn.

Hắn chỉ có hai đứa con trai, đương nhiên điều mà hắn hy vọng nhất là có thể nhìn thấy cảnh hai anh em chúng hoà thuận ở cạnh nhau.

“Em nói rất đúng, anh chỉ có hai đứa con như chúng nó. Về sau mọi thứ của anh hết thảy đều là của hai đứa nó. Anh em bọn chúng phải ở gần nhau, giúp đỡ lẫn nhau.”

Khoé môi Dư Mộng Nhân gợi lên nụ cười lạnh, cô ta dịu dàng nói: “Hơn nữa, không dối gạt anh, em cũng có chút tư tâm, anh thử nghĩ xem, ông cụ Lộ coi trọng Tiểu Triệt như vậy, vậy thì ý kiến của thằng bé, ông cụ nhất định sẽ nghe theo. Nếu như quan hệ giữa Tiểu Phàm và Tiểu Triệt mà tốt đẹp vậy thì phải chăng… Chuyện Tiểu Phàm quay về nhận tổ quy tông càng dễ dàng hơn một chút? Anh nói xem thế có đúng không?”

Đây chính là chỗ thông minh của Dư Mộng Nhân, sau khi nói xong chuyện lớn thì mới nó ra chút suy nghĩ tư tâm của mình.

Điều này sẽ khiến người khác cảm thấy rằng cô ta là người thấu tình đạt lý, hiền thục, rộng lượng, nhưng lại không mất đi sự dịu dàng của phụ nữ.

Nếu chỉ nói và lời quá hoa mỹ thì khó tránh sẽ khiến người khác cảm thấy rằng cô ta giả tạo.

Quả nhiên, Lộ Hướng Đông cười ha ha, không hề nghi ngờ Dư Mộng Nhân, ngược lại, hắn còn cảm thấy cô ta thiện lương lại thành thật: “Được, chuyện lớn như vậy cơ mà, sao anh lại quên được chứ, em nói đúng, em nói đều đúng cả. Chỉ cần thằng nhóc kia có thể đồng ý thì ông cụ nhất định sẽ không có ý kiến gì nữa, cái này anh sẽ cho người đi làm, để Tiểu Phàm cũng chuyển đến học ở trung học ngoại ngữ.

Dư Mộng Nhân dịu dàng cười nói: “Vậy anh nhanh làm đi, em sẽ nói tin tức tốt này cho Tiểu Phàm. Nó không có ưu điểm gì, chỉ là học tập tốt một chút. Về sau, nếu Tiểu Triệt có điều gì không hiểu thì có thể đến tìm thằng bé. Hai anh em bọn chúng có thể cùng nhau tiến bộ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.