Boss Hung Dữ 2 - Cả Đời Chỉ Vì Em

Chương 1526: Chương 1526: Nếu không chúng tôi sẽ xử lý anh




Con trai hắn không bao giờ cười như vậy khi ở trước mặt hắn

Khi Tiểu Triệt nhìn thấy hắn, trong mắt nó chỉ còn lại sự xa lạ và lạnh lùng. Hai người rõ ràng là ba con.

Lộ Hướng Đông ngơ ngác nhìn con trai, qua rất lâu. Mãi đến khi Tô Tiểu Tứ phát hiện Lộ Hướng Đông, cậu liền nói với mấy anh em bên cạnh, “Mọi người xem, có phải là cái người hôm qua không?”

Tô Tiểu Lục nhìn Lộ Hướng Đông, gật đầu liên lục, “Đúng vậy, là cái chú xấu xa kia, sao chú ta lại đến nữa? Lẽ nào lại muốn đến gây chuyện à?”

Tô Trảm là đứa lớn nhất trong cả đám. Hôm qua cậu ta đã nghe khá nhiều cũng biết đầu đuôi câu chuyện ra sao, xoay đầu nhìn Lộ Tu Triệt, thấy Lộ Tu Triệt hình như không nhìn thấy Lộ Hướng Đông mà đang chơi vui vẻ với Nhạc Thính Phong và Thanh Ti.

Tô Trảm nghĩ đứa nhóc này còn nhỏ nhưng tin gan lại khá cứng rắn.

Tô Trảm phất tay, đám nhóc đi theo lão đại.

Thế là sáu đứa nhóc nhà họ Tô chạy đến trước cổng, chặn Lộ Hướng Đông lại.

Tô Tiểu Nhị, “Sao chú lại đến đây nữa?”

Tô Tiểu Tam: “Chú muốn làm gì, có phải vẫn còn muốn gây sự?”

Tô Tiểu Tứ, “Cháu nói cho chú biết, lần này có chúng cháu ở đây, sẽ không cho chú bước qua cánh cổng này đâu.”

Tô Tiểu Tam: “Đúng, tốt nhất chú nên thành thật khai báo, rốt cuộc chú muốn làm gì? Chúng cháu sẽ không cho chú vào một cách tùy tiện đâu.”

Tô Tiểu Lục: “Mau nói, nếu không, chúng cháu sẽ xử lý chú.”

Tô Tiểu Ngũ gật đầu thể hiện tụi nó đều nói đúng.

Đợi các em đều lên tiếng hết, Tô Trảm mới nói, “Hôm qua chú Lộ đã đến đây gây chuyện, hôm nay lại đến nữa, rốt cuộc chú muốn làm gì?”

Lộ Hướng Đông nhìn một đám củ cải trước mặt, cảm thấy áp lực quá lớn, cũng không thể đắc tội với đám củ cải này được.

Hắn vội cười, “Hôm nay chú đến vì muốn xin lỗi, xin lỗi vì sự lỗ mãng hôm qua của chú. Chú không có ý gì khác, hôm nay đến đơn thuần là vì muốn xin lỗi thôi.”

Lộ Hướng Đông mở cốp xe sau ra, “Các cháu xem, trên xe chú có mang rất nhiều quà nữa.”

Trong cốp xe sau, đúng là để đầy quà tặng.

Tô Tiểu Nhị thấp giọng hỏi, “Anh cả, sao đây, chú ấy đến để xin lỗi đó.”

Tô Trảm nói với Tiểu Lục, “Tiểu Lục em đi nói với dượng và chú Du, xem thử họ có muốn gặp người này không.”

“Được thôi.” Tô Tiểu Lục lập tức xoay người chạy đi.

Cậu nhóc xông vào phòng khách nói với một đám người đang chơi mạt chược, “Dượng, chú Du, cái người xấu hôm qua lại tới rồi.”

Hạ An Lan cười, “Nhìn đi, tôi nói là nhanh thôi... cửu vạn.”

Anh ra một con cửu vạn, Du Dực cười, “Cảm ơn anh vợ, hồ rồi!”

Hạ An Lan nhăn mày, “Ây da, lại cho cậu ăn một quân bài...”

Tô Lão Đại nhìn hai người họ, đập bàn, “Hai người chắc chắn đã cấu kết với nhau.”

Du Dực vừa thu tiền vừa nói, “Sao có thể, anh nói thế là đang sỉ nhục khả năng chơi bài của em đấy. Em thắng dựa vào bản lĩnh của mình. Sao anh có thể anh vợ em cố ý nhường được chứ?”

Hạ An Lan lắc đầu: “Vận may của tôi không tốt lắm, bài xấu quá, hết cách rồi.”

Khóe môi Tô Lão Đại giật giật, hai tên yêu nghiệt này, dù bài xấu hơn nữa họ cũng đều có thể đánh thắng, vậy mà Hạ An Lan còn nói vận may không tốt, hừ... rõ ràng là cấu kết đánh thắng tiền của họ.

Tô Tiểu Lục nhón chân lên, nằm dài lên bàn chơi bài, “Dượng, chú Du, hai người có gặp cái người kia không vậy?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.