Boss Hung Dữ 2 - Cả Đời Chỉ Vì Em

Chương 443: Chương 443: Thăm dò lẫn nhau




Du Dực đột nhiên hỏi Hạ Như Sương thật sự khiến Hạ An Lan rất bất ngờ, nhưng nghĩ lại, Hạ Như Sương nay là chị dâu của Du Dực, cô ta lén đi tìm Đao gia giúp đỡ, còn nảy sinh quan hệ bất chính với lão, chắc Du Dực đã biết, cảm thấy khó chịu. Dù gì cậu ta cũng là người của nhà họ Du, chồng của Hạ Như Sương là anh trai của cậu ta.

Có lẽ, vì quan hệ này, cậu ta mới muốn hỏi về ả.

Du Dực muốn hỏi: “Tôi biết cô ta không phải là con gái ruột của nhà họ Hạ, vậy… Ba mẹ ruột của cô ta là ai?”

Nếu không phải bây giờ thật sự chẳng còn manh mối gì, Du Dực tuyệt đối sẽ không tìm Hạ An Lan, anh thật sự sợ bản thân sẽ bị gài bẫy.

Thế nên khi hỏi Du Dực cũng hết sức e dè.

Anh không muốn để Hạ An Lan biết mục đích thật của anh, huống hồ, bất luận thế nào, Hạ Như Sương cũng đi ra từ nhà họ Hạ, sống cùng Hạ An Lan đã nhiều năm, tuy anh ta hình như rất ghét ả, nhưng… chẳng ai biết chắc Hạ An Lan sẽ thế nào?

Trước khi làm rõ, Du Dực muốn bảo vệ tốt Nhiếp Thu Sính, không để những việc lộn xộn bên ngoài làm phiền cô ấy.

Câu hỏi đó khiến Hạ An Lan rất kinh ngạc, Du Dực sao lại hỏi chuyện này?

Cậu ta muốn làm gì?

Hai người này suy nghĩ khác nhau, nghi ngờ lẫn nhau, vốn chẳng định tin tưởng đối phương.

Hạ An Lan chần chừ một lúc, nói: “Việc này tôi không biết, 5 tuổi cô ta được ba tôi đưa từ cô nhi viện về nhà, còn trước đó, theo cô ta nói, ba mẹ cô ta đã mất sớm… Cô ta nói ngay cả hình dáng ba mẹ cô ta cũng quên mất rồi.

Tay của Hạ An Lan nhẹ nhàng xoay cây bút máy trong tay, anh không biết tại sao Du Dực đột nhiên hỏi những việc này, nhưng những điều anh nói cũng không phải bí mật gì, đó đều là sự thật.

Du Dực nhíu mày, nhanh chóng hỏi: “Vậy trong nhà cô ta trước đây có chị em gì không?”

Đột nhiên nhịp tim Hạ An Lan đập mạnh, “Không có, tôi rất chắc chắn… Không biết vì sao Cục trưởng đột nhiên lại hỏi những việc này?”

Du Dực hơi thất vọng, không có sao! Vợ của anh và Hạ Như Sương có quan hệ gì chứ?

“Không có gì, tôi có chút việc riêng cần làm rõ.”

“Ồ… Không biết tôi còn có thể giúp Cục trưởng việc gì, xin cứ nói.”

Du Dực có chút nghi ngờ, chẳng hỏi được gì nên anh nói: “Không còn việc gì nữa…”

Hạ An Lan nhìn điện thoại, cuộc gọi này của Du Dực thật kỳ lạ: “Vậy… Được rồi, tôi còn một chút tài liệu cần xử lý…”

Du Dực đột nhiên nhớ ra gì đó, vội vã nói: “Đợi đã…”

“Còn việc gì sao?”

Du Dực nói: “Lần trước khi tôi về nhà, nhìn thấy cháu trai tôi có đeo một sợi dây chuyền, sợi dây chuyền đó…”

Anh vẫn chưa nói xong, đột nhiên nghe tiếng vội vã từ thư ký của Hạ An Lan: “Thị trưởng, xảy ra chuyện lớn rồi…”

Sau đó, Du Dực không nghe thấy anh ta nói gì, Hạ An Lan đã nhanh chóng nói với anh: “Xin lỗi, Cục trưởng Du, bên tôi xảy ra chút chuyện gấp, chúng ta nói chuyện sau nhé.”

Du Dực: “Được…”

Bên kia lập tức cúp máy.

Du Dực thở dài, xem ra đúng là bên phía Hạ An Lan xảy ra chuyện rồi, nếu không… anh ta cũng chẳng vội vã thế.

Anh gác máy, không lẽ phải điều tra trước khi Hạ Như Sương vào cô nhi viện?

Du Dực gọi hai người đến lấy ảnh của Hạ Như Sương đưa cho họ, bảo họ đi điều tra.



Bên phía Hạ An Lan, cúp máy xong, anh lập tức hỏi thư ký: “Có việc gì, nói rõ xem.”

Thư ký lập tức kể lại sự việc: “Thị trưởng, chuyện này có liên quan với Đao gia.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.