Boss Hung Dữ 2 - Cả Đời Chỉ Vì Em

Chương 1831: Chương 1831: Thầy ơi, em muốn chép đáp án




Cậu rất sợ mình thi hỏng rồi, không thể học cùng lớp với Nhạc Thính Phong!

Nếu không thể học chung lớp thần Nhạc, tưởng tượng những ngày tiếp theo đều tối tăm mù mịt!

Cho nên, Lộ Tu Triệt rất căng thẳng, kì thi lần này, không giống những lần trước!

Nhạc Thính Phong nhìn cậu một cái: “Cậu? Thật ra cũng có gì phải căng thẳng đâu.”

Lộ Tu Triệt rất tò mò: “Tại sao?”

“Dù sao cậu thi cũng không thể đứng thứ nhất được!”

Lộ Tu Triệt ôm ngực, hồi hộp quá! Tuy rằng đó là sự thật, nhưng một người đến theo đuổi ước mơ đứng thứ nhất cũng không thể có sao, đó là một việc thương tâm sao?

Nhạc Thính Phong nhìn thấy giám thị cầm tập đề thi đến, “Bắt đầu thi rồi, đừng có đứng đó nói lung tung nữa.”

Lộ Tu Triệt túm lấy cánh tay Nhạc Thính Phong: “Anh Phong anh Phong, anh nói mấy câu cuối cùng động viên em đi, có thể làm cho em bớt căng thẳng đi không?”

Nhạc Thính Phong thở dài, “Nhất định phải nói à?”

Lộ Tu Triệt gật đầu: “Nhất định phải nói, nếu cậu không nói, tớ… tớ thật sự không biết phải làm thế nào?”

Nhạc Thính Phong quét qua cậu một lượt từ trên xuống dưới: “Tuy đầu óc cậu bình thường, học tập bình thường, thành tích thi cũng nhất định rất bình thường…” Nhìn gương mặt sắp khóc của Lộ Tu Triệt, Nhạc Thính Phong liền đổi giọng, cười nói: “Nhưng, đám người kia đến cái bình thường của cậu còn không bì nổi, cho nên cậu không cần phải sợ.”

“Được rồi, vào thi thôi.”

Nhạc Thính Phong kéo tay của Lộ Tu Triệt lại, lấy hộp bút của mình rồi vào phòng thi.

Lộ Tu Triệt một mình đứng trơ ra đó, mãi đến khi giám thị gào về phía cậu: “Ai kia… thí sinh kia, em đứng đó làm cái gì, có phải ở phòng này không, còn không mau vào à?”

Lộ Tu Triệt định thần lại, tinh thần phấn chấn, câu nói đó của Nhạc Thính Phong khiến cậu bỗng chốc tràn đầy sức mạnh.

Câu nắm chặt nắm tay: “Cố lên Lộ Tu Triệt, cố gắng vào lớp A.”

Lộ Tu Triệt vội vàng đi vào phòng thi, tìm vị trí của mình.

Môn thi đầu tiên chính là ngữ văn, đề thi môn này không khó lắm, chỉ cần học thuộc lòng bài khóa, những điểm giáo viên chỉ ra đều có thể hiểu, nhớ kĩ, triển khai bài viết phía sau không thất thường thì không có vấn đề gì lớn cả.

Lộ Tu Triệt không còn căng thẳng nữa, lúc làm bài cũng bắt đầu nghiêm túc, bình thường cậu có một cái tật là không cẩn thận tỉ mỉ, lần này trước khi đi thi, đã dán cả một tường “Phải cẩn thận tỉ mỉ” trong phòng ngủ!

Giám thị mỗi lần đều đi đi lại lại, trong phòng thi yên tĩnh đến rớt một cây kim cũng có thể nghe thấy!

Những học sinh biết thì vùi đầu múa bút thành văn, những người không biết thì vò đầu bứt tai, nhân cơ hội giám thị không chú ý tập tức ngẩng đầu nhìn bốn phía, tìm một người có thể chép bài.

Phòng bên cạnh, Nhạc Thính Phong viết rất nhanh, những câu hỏi trước không dùng đến nửa thời gian đã làm xong, bài viết phía sau chỉ dùng đến 20 phút.

Viết xong, kiểm tra lại phần trên một lượt, chắc chắn không để sót hay làm sai một câu nào, chuẩn bị nộp bài.

Một học sinh kém của một lớp khác vừa may ngồi bên tay phải của Nhạc Thính Phong, ném một cục giấy qua đó, dùng giọng nói nhỏ nhất có thể nói: “Xùy xùy… học thần, cho tôi chép phần trắc nghiệm với, chỉ phần trắc nghiệm thôi!”

Nhạc Thính Phong không thèm để ý đến cậu ta, nam sinh đó vẫn không chịu dừng lại, tiếp tục ném giấy qua phía cậu.

Trong phòng thi, hành động như vậy một khi bị giám thị bắt được, sẽ coi như cả hai người cùng gian lận!

Gia đình nam sinh đó ít nhiều cũng có chút thực lực, từ sau khi Lộ Tu Triệt học hành chăm chỉ, cậu ta liền nổi lên.

Tuy bình thường trước mặt Nhạc Thính Phong và Lộ Tu Triệt không dám gây sự, nhưng Nhạc Thính Phong vẫn luôn không thích cậu ta, con người này, tuổi nhỏ không chịu học hành, đầu có bẩn thỉu vô cùng.

Nhạc Thính Phong cau mày, chầm chậm giơ tay lên nói: “Thưa thầy… bạn ấy lấy giấy ném em, muốn em cho bạn ấy xem đáp án!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.