Boss Hung Dữ 2 - Cả Đời Chỉ Vì Em

Chương 1667: Chương 1667: Thứ hàng như cô




Dư Mộng Nhân vừa nghe thấy thư ký nói đón Dư Viễn Phàm về nhà, đang mừng thầm, cho rằng dễ dàng như vậy có thể để cậu về Lộ Gia, kết quả, thư ký lại nói, đặc biệt tìm bảo mẫu, sẽ chăm sóc tốt cậu.

Dư Mộng Nhân tức trào lên, ho dữ dội.

Thư ký cười nói: “Cô ta Dư từ từ nghỉ ngơi dưỡng bệnh, đều nói bị thương gân cốt một trăm ngày, nếu không chữa trị tốt, nói không chừng sẽ tàn phế, còn về con trai cô, yên tâm, bảo mẫu sẽ chăm sóc tốt cậu ấy.”

Dư Mộng Nhân lúc này còn có thể nói gì: “Cảm… cảm ơn…”

Tên đàn ông vô dụng Lộ Hướng Đông đó, đến con trai của mình cũng không thể nhận, năm đó đúng là mù mắt, hễ cô ta có cơ hội quen biết người có tiền khác, cô ta tuyệt đối sẽ không nhắm vào tên đàn ông đó.

Thư ký từ trong nụ cười khiên cưỡng của Dư Mộng Nhân, đọc ra không ít sự thất vọng và phẫn nộ.

Hắn quyết định khiến cô ta càng phẫn nộ hơn, thế là nói: “Ồ, đúng rồi, ngoài ra… quên nói với cô ta một chuyện…”

Dư Mộng Nhân hỏi: “Chuyện gì?”

Thư ký cười nói: “Sau này có việc gì đừng tìm chủ tịch Lộ nữa, dù sao ông ấy cũng không lo nổi… có vấn đề gì tôi sẽ tới tìm cô.”

“Đương nhiên, nếu cô muốn để chủ tịch Lộ ở bên cô lâu lâu dài dài cũng được, đến lúc đó cô đi tìm ông ấy, để ông cụ biết rồi, lột sạch chủ tịch Lộ đuổi khỏi nhà, như vậy ba người các cô có thể sống bên nhau tốt đẹp rồi.”

Khoé miệng Dư Mộng Nhân giật giật, nếu Lộ Hướng Đông không có xu nào, cô ta cần trăm phương ngàn kế như vậy sao?

Cô ta đương nhiên sẽ không muốn một Lộ Hướng Đông không có vòng sáng Lộ Gia độ trì. Người cô ta muốn là chủ tịch hội đồng quản trị Lộ Thị Lộ Hướng Đông.

Thư ký mặt tươi cười, hòa nhã nói: “Chà, nhìn biểu cảm của cô ta Dư là tôi biết, cái cô ta muốn là chủ tịch hội đồng quản trị Lộ, không phải Lộ Hướng Đông… quả nhiên, vẫn là ông cụ hoả nhãn kim tinh, vừa nhìn là biết cô ta là loại hàng gì.”

Thư ký cười vô cùng hòa nhã, nhưng lời nói ra lại vô cùng sắc nhọn.

Dư Mộng Nhân cảm thấy mình đã nhận phải thêm một vòng nhục nhã: “Anh đừng quá đáng quá, nếu tôi là người như thế, tôi sớm đã tới tìm ông ấy, tôi không cần đợi tới bây giờ…”

Thư ký xua xua tay: “Không không không, tôi tới đây, không phải thảo luận vấn đề này với cô. Cô yên tâm, cô là loại hàng gì, tôi sẽ không nói với chủ tịch Lộ, dù sao ông ấy cũng sẽ không vì cô vứt bỏ núi vàng to lớn, ông ấy cũng không phải bị điên, nhưng, trong lòng cô hiểu rõ la được rồi, cô tìm ông ấy, ông ấy cút khỏi Lộ Gia, đương nhiên cô không tìm ông ấy… cũng là có chỗ tốt…”

Dư Mộng Nhân giật thót mình, chỗ tốt? Chố tốt gì?

Thư ký cảm khái nói: “Haiz, ông cụ chúng tôi lần này là phát thiện tâm, sau này cô mỗi tháng ấy, cùng với con trai cô, đều có thể nhận được một món tiền sinh hoạt phí… Cô Dư xem xem, tốt biết bao, không cần làm gì cả, cũng không cần liều sống liều chết làm việc như chúng tôi, là có thể lấy được một món tiền sinh hoạt phí hậu hĩnh.”

Tâm tư của Dư Mộng Nhân bắt đầu hoạt động, tiền sinh hoạt phí hậu hĩnh, có thể là bao nhiêu? Lộ Gia có tiền như thế, chắc chắn sẽ không keo kiệt thế, 10 vạn?

Không… không thể, 10 vạn, sao họ có thể lấy ra tay chứ?

Tâm tư của Dư Mộng Nhân quay rất nhanh, cô ta vô cùng trông đợi thư ký nói cho cô ta rốt cuộc là bao nhiêu tiền, nhưng cô ta lại không tiện thúc giục.

Thư ký chờ cho cô ta đủ sốt ruột, mới từ từ nói: “Cô ta Dư chắc chắn không ngờ được số tiền này là bao nhiêu…”

Hắn đưa một tay ra với Dư Mộng Nhân: “Số này, cô ta chắc chắn là rất hài lòng chứ?”                                                                            

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.