Boss Hung Dữ 2 - Cả Đời Chỉ Vì Em

Chương 1100: Chương 1100: Tiểu ma vương trở thành bánh bột thơm




Những học sinh này cũng tận mắt chứng kiến thái độ của tất cả các giáo viên với Nhạc Thính Phong từ nghi ngờ, xem thường đến nôn nóng khẩn trương muốn giành cậu bé về lớp mình. Đến cả những giáo viên bình thường thâm trầm cũng giống như bỗng chốc biến thành người khác cực kỳ nhiệt tình với Nhạc Thính Phong. Ai nấy đều ước gì cậu bé có thể vào lớp mình.

Nếu như nói Nhạc Thính Phong dùng tiền mua chuộc một giáo viên thì còn có khả năng, nhưng một lúc mua chuộc tất cả giáo viên khối 8 và khối 9 thì đây là chuyện không thể.

Nói đi nói lại, có lẽ Nhạc Thính Phong thực sự có tài năng và học thức. Thành tích của cậu bé đúng là cực kỳ tốt. Vì vậy, thái độ của các giáo viên kia đối với cậu bé mới có thể thay đổi lớn trong một thời gian ngắn như vậy.

Vẫn chưa tan học, song bây giờ học sinh toàn trường đều đang thảo luận về Nhạc Thính Phong. Trong thời gian một buổi trưa cái tên này đã vang dội khắp trường.

Lần này cách Nhạc Thính Phong nổi tiếng không giống với trước kia,.

Lần đầu tiên, cậu bé thể hiện một diện mạo khác trước mặt giáo viên và học sinh toàn trường.

Trong hội trường, một đám giáo viên vây lấy Nhạc Thính Phong.

Các giáo viên khối 8 nói: “Thính Phong, em xem, mấy lớp trong khối 8 em có thể tùy ý lựa chọn, muốn học lớp nào thì vào lớp đó?”

“Đúng thế. Đúng thế. Nhiều lớp như vậy, em cứ tùy ý lựa chọn. Mặc dù nói lớp thầy là lớp có gia cảnh và điểm trung bình cao nhất, các học sinh trong lớp cũng hòa đồng nhất, nhưng em vẫn nên chọn lớp nào em thích nhất.”

“Thính Phong, thầy thấy nhất định là em vô cùng yêu thích thể dục. Mỗi tuần tiết thể dục của lớp thầy nhiều hơn các lớp khác một tiết…”

“Tôi nói này thầy Trương, thầy không thể như vậy được. Tiết thể dục của lớp thầy khi nào thì nhiều hơn vậy? Nếu như thầy nói như thế, vậy tôi cũng nói phúc lợi của lớp tôi là tốt nhất đấy.”

Các giáo viên khối 8 nói một câu không hợp là lại cãi nhau.

Nhân lúc bọn họ cãi nhau, các giáo viên khối 9 cũng chen vào.

“Học trò Nhạc Thính Phong, thầy nghiêm túc đề nghị em lên học khối 9. Với thành tích bây giờ của em hoàn toàn không cần thiết phải lãng phí thời gian học lớp 8.”

“Đúng thế, em nhìn đi với thành tích hiện tại của em, câu hỏi khó thế này em cũng có thể trả lời xuất sắc đạt điểm tối đa, điều này chứng tỏ em lên thẳng lớp 9 không có vấn đề gì.”

“Đối với kiến thức bản thân hoàn toàn nắm vững, lại đi lãng phí thời gian một năm để học, em nghĩ đi, việc ngày phải tốn biết bao nhiêu thời gian và tinh lực chứ? Trong học tập căn bản không có thách thức gì học cũng sẽ không tích cực.”

Hạ An Lan ở bên cạnh rất muốn cười.

Chớp mắt, tiểu ma vương ai cũng không thèm, bỗng nhiên trở thành bánh bột thơm được mọi người tranh cướp.

Chỉ trong thời gian ngắn chưa đầy 3 tiếng đồng hồ, đãi ngộ của cậu bé này đã có thay đổi cực lớn.

Các giáo viên tranh cãi vô cùng kịch liệt, đã mấy lần hiệu trưởng muốn ngăn lại đáng tiếc là không ai nghe, trong lúc giành giật thiên tài, mọi người không ai chịu lùi bước.

Hiệu trưởng lau mồ hôi trên trán: “Thị trưởng Hạ, ngài xem…ngài cảm thấy Thính Phong nên học thẳng lên lớp 9 hay là học chắc ở khối 8 thì tốt hơn?

Hạ An Lan mỉm cười: “Chuyện này đều nghe bản thân Thính Phong. Thằng bé là một cậu con trai đã có thể chịu trách nhiệm với quyết định của mình rồi.”

Nhạc Thính Phong khó khăn lắm mới thoát ra khỏi vòng vây.

Cậu bé nói với Hạ An Lan: “Chúng ta mau đi thôi.”

“Nghĩ xong đến học lớp nào rồi sao?” Hạ An Lan biết Nhạc Thính Phong nhất định sắp bị phiền chết rồi.

Nhạc Thính Phong hừ một tiếng: “Cháu có thể nói cháu không muốn vào lớp nào không?”

Cậu bé nói ra câu này cực kỳ có sức mạnh: Bây giờ không phải là lúc người khác chọn cậu bé mà đến lượt cậu bé chọn người khác.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.