Đặng Gia Khiem nói chuyện xong với ba, anh cất điện thoại vào túi quần tây, bước chân nhanh chóng trở về lại phòng ngủ, anh muốn gọi cô mèo con của mình thức dậy chuẩn bị cho sự gặp mặt đầy ý nghĩa này .
Lúc này đây cô gái Hạ Huyên đang say sưa chìm trong giấc mơ của mình, bên tai cô chợt nghe tiếng gọi lớn của người đàn ông, mà lại gọi đúng tên của mình Hạ Huyên bị giật mình liền mở to ra đôi mắt thức giấc .
Điều đầu tiên Hạ Huyên nhìn thấy sau khi mở mắt là gương mặt điển trai đầy yêu nghiệt của tên đàn ông đã cướp mất đi sự trong sạch của cô đã gìn giữ bao nhiêu năm, không ai khác vào đây đó là tên động dục Đặng Gia Khiêm chết bầm trước mặt, Hạ Huyên tức giận chửi bới lầm bầm trong miệng mình.
Gia Khiêm nhìn ra được cô gái của mình đang rất tức giận, và hình như đang mắn lầm thầm gì ở trong miệng, nhìn cô lúc này thật đáng yêu chết đi được, nếu không vì có hẹn với bọn người kia thì anh chắc chắn anh sẽ ăn sạch sẽ cô ngay lúc này.
Gia Khiêm nghiêm mặt nhìn cô gái trong lòng mình, anh lên tiếng hỏi .
_ Em chửi bới từ nãy giờ đã xong chưa? mau ngồi dậy đi tắm thay đồ, ba mươi phút nữa chúng ta có khách đó em .
Gia Khiêm nói xong anh cười tươi với cô rồi nhẹ nhàng hôn lên trên môi mềm mại của Hạ Huyên một cái, anh liền đứng lên rời khỏi phòng để cho cô thoải mái mà chuẩn bị, anh đi xuống bếp hâm nóng lại các món ăn lần nữa trước khi dùng.
Lúc này tại căn cứ của Đặng Gia Bạch Tuyết Đan và Bạch Lâm Nghiêm đều đã thức dậy, hai người cũng đã thay xong quần áo âu phục chỉnh tề, chỉ còn đợi bọn Đồng Nhan và Hy Doanh, Ngọc Tuệ, Đinh Phúc,Trúc An, Nguyên Khang, cùng các anh em thân tính khác .
Hai người đang ngồi nhâm nhi ly rượu vang đỏ ngon tuyệt,lúc này cánh cửa phòng có người gỏ ba tiếng, giọng ngọt ngào của Trúc An lên tiếng .
_ Lão đại!
_ Nhị lão đại mọi người đã sẵn sàng xin mời hai anh chị .
Bạch Lâm Nghiêm liền đứng lên đi ra mở cửa, đầu anh gật nhẹ, ý là đã hiểu Trúc An hiểu ý liền cuối đầu chào hai người, rồi nhẹ nhàng quay người đi xuống dưới lầu .
Tuyết Đan vẫn theo thói quen cài sẵn vũ khí bên trong y phục của mình phòng ngừa bất trắc, cô đưa qua cho Lâm Ngiêm hai khẩu súng ngắn và năm dây đạn, cùng một cây dao bấm chuyên nghiệp dành cho những sát thủ sử dụng mà thôi.
Lâm Nghiêm cười tươi tắn đón nhận cất vào bên trong chiếc áo vest của mình, anh liền nhanh tay ôm lấy eo nhỏ của Tuyết Đan dìu cô cả hai rời khỏi phòng, anh không quên khóa cửa cẩn thận bằng chức năng chống trộm hiện đại nhất .
Cả hai xuống dưới sảnh thì mọi người đều đã ra xe đứng chờ, gương mặt ai cũng rất háo hức chờ đợi đến lúc gặp mặt Gia Khiêm mà điều quan trọng là họ muốn khám phá bí mật của Gia Khiêm đang che giấu, tất cả đều lên xe, những chiếc xe nhanh chuyển bánh .
Năm chiếc xe nối đuôi nhau rời khỏi căn cứ Đặng Gia, mọi người đều đã chuẩn bị sẵn các món ăn ngon, và những món Gia Khiêm thích ăn nhất, mà quan trọng là rượu, Phúc Hiên đã chuẩn bị năm thùng rượu mạnh loại Gia Khiêm thích uống nhất,năm chiếc xe theo địa chỉ được cho, nhanh phóng mà chạy đến .
Hạ Huyên lúc này cô đã chuẩn bị xong, cô mặc trên người chiếc đầm lở màu đen, cổ tròn, hai dây càng tôn lên nước da trắng , cô khoác một chiếc áo mỏng bên ngoài cùng màu có tay ngắn, cô không muốn Gia Khiêm không được vui,tóc dài cô cột cao gọn gàng,chân mang đôi giày búp bê màu đen nhìn cô vừa xinh đẹp lại sang trọng, cô xuống bếp phụ với Gia Khiêm dọn thức ăn ra bàn, đang dọn cũng gần xong, vào lúc này chuông cửa bất ngờ vang lên in ỏi, Hạ Huyên vội vàng dừng tay, cô nhanh chân đi ra mở cửa .
Đứng trước cửa lúc này là Bạch Lâm Nghiêm tiếng chuông cửa vừa dứt, tiếng mở cửa cũng liền tiếp theo sau, Lâm Nghiêm nhìn cô gái trước mặt mình anh lắp bắp nói .
_ Bạch Tuyết Đan em tại sao lại thay y phục khác rồi hả ? .
_ À hay ý em muốn vượt tường với tên Gia Khiêm đó hả? Anh nói cho em biết em đã là người của anh, mãi mãi sau này cũng đừng có mong mỏi,mơ tưởng đến ai khác có biết không hửm?
Lâm Nghiêm nổi cơn ghen tuông anh tức giận liền nắm giữ bàn tay của Hạ Huyên với ý định ôm cô vào lòng, Hạ Huyên thấy ra đều đó, cô sợ hãi liền la lớn.
_ Anh Gia Khiêm mau ra cứu em với!......... Gia Khiêm ơi!
Cũng vừa lúc này phía sau của hai người hai giọng nói không hẹn mà cùng nhau lên tiếng .
_ Bạch Lâm Nghiêm anh đang ôm ấp cô gái nào trước mặt tôi vậy hả ? .
_ Bạch Lâm Nghiêm cậu mau buông tay người phụ nữ của tôi ra ngay ! .
Lâm Nghiêm nghe được tiếng quen thuộc anh liền buông tay cô gái trước mặt mình, anh quay ra phía sau, một diễn cảnh lúc này làm cho Lâm Nghiêm xém chút nữa ngất xỉu, anh đứng chết lặng ngây tại chỗ mắt mở lớn hết mức có thể, miệng há to và không thể khép lại được .
Tuyết Đan vừa lúc Lâm Nghiêm xoay người cô cũng cố ý bước lên xem con bé nào có lá gan lớn dám đụng vào người đàn ông của cô, nhưng khi nhìn thấy được mặt của đối thủ Tuyết Đan cũng không hơn gì tình cảnh của Lâm Nghiêm là bao nhiêu, cô quá bất ngờ vì có một người giống y chang như mình, không thể nhìn ra sự khác biệt nào, cô chôn chân bất động tại chỗ ngay lúc này .
Hạ Huyên cô vì sợ hãi mà nhắm mắt lại, nhưng khi vừa nghe được tiếng người nữ lạ cô bớt sợ hơn và từ từ mở mắt nhìn những gì đang diễn ra, cô vừa nhìn thấy người nữ trước mắt, vì hốt hoảng, cùng kinh ngạc, cả hai bàn tay liền đưa lên che lấy miệng chính mình để tránh việc cô hét lớn trong lúc này .
Hạ Huyên không thể tin nổi vào mắt mình, tại sao trên đời này lại có người giống mình như giọt nước như vậy chứ, Hạ Huyên lắp bắp nhìn cô gái giống mình lên tiếng hỏi .
_ Xin.....lỗi cô! .......cho......tôi.......hỏi cô tên gọi là gì vậy?.
________________________
Trương Diệu Anh rất xin lỗi vì sự chậm trễ này của mình, thật sự là mình quá nhiều việc làm, đến tối mới thu xếp mà ngồi viết, và đăng liền nếu có gì sai sót kính mong cả nhà bỏ quá cho mình nha, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ và có giấc ngủ ngon mơ đẹp . Cảm ơn tất cả các bạn rất nhiều.