Shin Kong Mall
*Rầm*
Diệp Mộng quật một tên bảo an vào tủ kính trưng bày phụ kiện, cú va đập mạnh khiến hắn ngã xuống sàn bất tỉnh. Trên mu bàn tay cô cũng bị vài mảnh kính vụn cắt trúng, máu chảy ra mỗi lúc một nhiều.
15 phút trước, cô và Thích Vy vừa thanh toán xong định trở ra ngoài thì bị nhân viên cửa hàng vây quanh đòi lục soát vì Cát Tư Na báo mất sợi dây chuyền vàng đính đá Sapphire.
Diệp Lạc chen chân vào giữa đám đông, vòng tay trước ngực, dáng vẻ kênh kiệu thách thức. Có Tư Na chống lưng còn hứa xong việc cho lên làm quản lý, ả không còn biết sợ trời đất là gì:
- Bà chủ tôi chưa tìm được đồ, không ai được rời khỏi đây cả. Trong giỏ xách không có thì soát người đi, lột sạch hết cho tôi!
Ả dứt lời vài gã đàn ông cao lớn liền sấn tới. Diệp Mộng nhanh chóng kéo Thích Vy ra sau lưng che chắn cho cô ấy:
- Các người lấy đâu ra quyền tùy ý động chạm vào thân thể người khác thế hả?
- Thôi nào! Hai em ngoan một chút, không trộm thì cứ để tụi anh khám xét, có gì đâu mà sợ? Chống cự anh làm cho bụng bự thì đừng trách... Hề hề!
Gã mắt híp tóc xoăn tiến lên trước, vừa nói vừa cười nham nhở, mưu đồ bất chính để lộ qua ánh mắt.
Tưởng tượng sắp được vuốt ve những đường cong tuyệt mỹ kia cả bọn sắp phát điên lên rồi, xong việc còn được thưởng tiền, có dại mới không làm.
Cát Tư Na ngồi ngay gần đó đang hả hê lắm, cô ta đã âm thầm ra lệnh cho chúng phải “chăm sóc” Diệp Mộng kĩ càng, từ trên xuống dưới lột sạch không chừa một mảnh.
Kiểu đánh ghen gián tiếp này cũng đủ khiến đối phương nhục nhã còn mục đích chính là để Lục Hiển tận mắt chứng kiến đóa bạch liên hoa trong lòng bị một đám đàn ông thay nhau vấy bẩn mà chẳng thể làm được gì, một mũi tên nhắm vào hai đích.
Lục Hiển từ lúc biết chuyện đã đứng ngồi không yên, dỗ vợ khóc sụt sịt mà len lén nhìn mãi về hướng Diệp Mộng sợ cô chịu thiệt thòi. Dù không rõ lời Cát Tư Na nói bao nhiêu là thật nhưng thân là cây tầm gửi, việc lớn muốn thành đều trông chờ hết vào vợ buộc lòng hắn phải đứng về phía cô ta, muốn nói giúp một câu cũng không dám.
- Chổ này to lại dễ giấu đồ phải kiểm tra trước.
Gã mắt híp tóc xoăn ban nãy nôn nóng chìa hai bàn tay 10 ngón xòe ra, nhắm thẳng vào nơi đẩy đà dưới lớp áo mà nhào tới.
Không để đôi tay thô thiển đó kịp chạm vào người, Diệp Mộng hơi ngã ra sau, giật cái đầu hắn chúi xuống, mạnh mẽ tung một đòn gối ngay vùng thượng vị. Hắn ta bất chợt đau quặn đến nín thở, ruột gan đều thắt lại, cảm giác như lồng ngực nứt vỡ làm đôi.
- A a a...
Tấm thân đầy mỡ núng nính đổ rạp xuống sàn, yếu ớt rên rỉ trước sự chứng kiến của bao nhiêu con mắt, tất cả đều đang trợn ngược vì sửng sốt.
Rõ ràng Diệp Mộng biết điều chỉnh lực nếu không đã tiễn hắn ta về chầu ông bà rồi. Lý do cô theo đuổi Muay Thái từ khi còn bé là vì nó có kỹ thuật mạnh mẽ và tàn bạo, đối phương sẽ bị áp đảo cả thể chất lẫn tinh thần, không có cơ hội chống trả, vừa có thể tự vệ vừa giúp cô bảo vệ em trai của mình.
Từ lúc Diệp Mộng bước vào cửa hàng đã có rất nhiều nữ nhân viên âm thầm ngưỡng mộ sắc vóc, bây giờ còn được nhìn thấy cô với một hình ảnh mạnh mẽ, quyết liệt, thần thái ngút trời như thế, họ không khỏi mê mệt. Có người lén lấy điện thoại ra quay lại post lên mạng xã hội, còn xì xầm với nhau rằng chắc chắn cô đã bị vu oan.
- Đáng đời mày, đáng đời mày lắm! Dám hiếp đáp dân nữ nhà lành nè!
*Bùm bụp*
Thích Vy nhảy ra giẫm thêm mấy cái lên người gã kia cho hả giận. . ngôn tình sủng
Diệp Mộng điềm tĩnh chỉnh lại váy, ném ánh mắt sắc bén hướng về phía đám người mặt mũi tái nhợt lấm la lấm lét:
- Một là đem bằng chứng ra, hai là gọi cảnh sát đến, nếu không một cọng lông chân của bọn tôi các người cũng đừng mong động vào được. Đây chính là lời cảnh báo... còn ai muốn khám xét thì cứ bước qua!
Diệp Lạc tức tối vò đầu bứt tai cô ta vậy mà quên mất người chị này rất giỏi đánh nhau nhưng nếu kế hoạch không thành sợ rằng Cát Tư Na sẽ tống cổ cô ta ra đường mất:
- Các anh còn đứng đó làm gì? Một đám đàn ông mà sợ hai mống đàn bà? Mặt mũi muốn vứt đi đâu hả? Bà chủ quý sợi dây chuyền đó lắm, nếu ai tìm thấy trước sẽ được thưởng lớn, còn không mau bắt người lại lục lọi đi!
Đồng bọn của tên kia có hơi chần chừ nhưng khi thấy Lục Hiển đỡ Tư Na bước sang liền liều mạng kéo nhau lao vào, cả Diệp Lạc cũng muốn lập công, cô ta vén tay áo lên tìm đến chổ Thích Vy:
- Mày đi cùng chị ta chắc chắn là đồng bọn...
*Chát*
- Á!
- Tụi mày nên cầu trời khẩn phật, bằng mọi giá phải moi cho ra sợi dây chuyền nếu không tao kiện cho cả chủ lẫn tớ ở tù rục xương, BIẾT CHƯA HẢ? Muốn vu oan giá họa cho bạn tao mà được à? Banh cái lỗ tai ra mà nghe cho rõ, cha mẹ tao người là Chánh Công tố viên, người là Thẩm phán đó con bitch!
*Chát*
- Á á!
*Chát*
Thích Vy vốn đã ngứa mắt Diệp Lạc ngay từ đầu, ả chưa nói hết 1 câu đã bị cô cho ăn 3 cái tát lật mặt không kịp, hai bên má in đầy dấu tay, khóe miệng rơm rớm máu. Nhìn đám đàn ông kia đang muốn xâu xé Diệp Mộng cô tức điên lên:
- Cá chết lưới rách, bên sứt càng bên gãy gọng, tao có mẻ trán cũng phải đánh cho mày bờm đầu trước rồi xử luôn lũ kia.
Thích Vy nắm lấy một chỏm tóc của Diệp Lạc mà giật liên tục, ả ta cũng không vừa cào cấu đáp trả. Người trong ngoài cuộc đều la hét thất thanh, hiện trường vô cùng náo loạn.