Boss, Vợ Ngài Lại Chạy Rồi

Chương 81: Chương 81: Công bố hôn sự




Lục Diệp thanh âm cực kỳ gằn mạnh.

Cô vừa mới mở miệng, lời nói vừa dứt, toàn hội trường tức khắc một mảnh tĩnh mịch.

Ai?

Giống như không đúng a…… Vừa nãy không phải còn đang nói chuyện quyên tiền sao? Không phải vẫn đang còn trong tình hình chị em cấu xé nhau sao?

Như thế nào lại thành Lục! Diệp! Muốn! Kết! Hôn!!

Này tuyệt đối là tin quan trọng à!

Không đúng, là tin bom bùng nổ à!

Trọng điểm là, cô muốn cùng ai kết hôn?!

Lục Kiến Nghiệp dẫn đầu phản ứng lại, ông thừa dịp đám người thầm thì nói nhỏ bàn tán xôn xao, hạ giọng cảnh cáo: “Lục Tư Tiêu, mày khẳng định Chiến Đình Kiêu muốn cưới mày ư?!”

Lục Diệp đối với Lục Kiến Nghiệp căn bản không hề cố kỵ, cô vòng qua Lục Kiến Nghiệp, đoạt lấy micro trên đài.

Ho nhẹ một tiếng, điều chỉnh lại cảm xúc mình.

Lục Diệp quyết đoán mà mở miệng, “Nhân dịp hôm nay xin nói cho mọi người một tin tốt! Lục Diệp tôi sẽ kết hôn trong 3 ngày tới!”

Nói xong, cô quay đầu lại nhìn Lục Kiến Nghiệp liếc mắt một cái, rồi sau đó cao giọng cảnh cáo, “Hôm nay tiệc từ thiện này, tạm thời lấy với danh nghĩa công ty giải trí Thịnh Diệp để quyên tiền. Tuy rằng số lượng không lớn, nhưng từ thiện rốt cuộc chí ở giúp đỡ người khác. Nếu quyên số tài sản kếch xù, cuối cùng tiền lại không đến được tay những người gặp khó khăn đó, kia lại đi ngược với ý nghĩa từ thiện!”

Lục Diệp nói xong, truyền lên một tờ chi phiếu.

Cô hôm nay vừa mới tiếp nhận công ty giải trí Thịnh Diệp, đồng thời cô trong tay chi phiếu trong tay cô số hoa hồng cô được chia trước đây.

Công ty giải trí Thịnh Diệp ba năm trước đã đi vào quỹ đạo, do đó bắt đầu có lợi nhuận. Nhưng lợi nhuận sau đó đều bị đôi cẩu nam nữ Lục Lăng Tuyết và Giang Văn Thăng này trừ đi mất, bọn họ làm giả nợ.

Hôm nay Lục Diệp tiếp nhận, liền phát hiện chuyện này.

Số tiền này quyên ra, cũng là để cảnh cáo Lục Lăng Tuyết.

Đương nhiên, Lục Diệp tự nhiên là không thể xuất tiền túi chính mình. Hiện giờ số cổ phần đủ để cô đứng vững ở Thịnh Diệp, Lục Lăng Tuyết hiện giờ tuy rằng cũng là cổ đông, nhưng nếu nói ra ngược lại như là nhân viên của Lục Diệp. Một khi đã như vậy, kia cô sau này tự nhiên có rất nhiều cơ hội từ từ áp bức cô ta!

Dù sao cô Lục Diệp cũng sẽ đem món tổn thất này vớt vát trở về.

Hừ!

Cứ chờ xem!

Nói xong, Lục Diệp liền tiêu sái xoay người rời hội trường.

Cô như là tùy thân mang theo tin tức, vừa mới rời đi chưa đến năm phút, Lục Diệp lại lần nữa lên hot search.

Bảng đệ nhất hot search là tin Lục Diệp sắp kết hôn.

Mà lúc này Chiến gia, Chiến Vân Kỳ nhìn thấy tin tức, thoáng chốc kinh ngạc không thể tin vào mắt mình.

“Chú hai! Chú xem nè…… Hiện tại đầu đề, hot search, nói người mà thím hai sắp lấy!” Chiến Vân Kỳ không khỏi trong lòng có chút chột dạ.

Lục Diệp đây là gả cho ai đây?

Tuyệt đối là Chiến Đình Kiêu á!

Ngoại trừ Chiến Đình Kiêu còn có thể là ai được kia chứ?

Nhưng nếu là Chiến Đình Kiêu, anh sao chưa nhận được một tẹo phong phanh nào?

Chẳng lẽ……

“Chú hai, có phải chú đã sớm cùng thím hai yêu thầm?”

“Không có.”

Chiến Đình Kiêu ánh mắt tức khắc lạnh xuống, hơn nữa vô cùng nghiêm túc.

Lục Diệp muốn kết hôn! Cùng ai?!

Trong lòng anh không khỏi dâng lên một cỗ tức giận, nghĩ đến trước đó Lục Diệp cầu hôn anh, cầu hôn được một nửa liền đột nhiên im bặt, Chiến Đình Kiêu trong lòng liền không kìm nén được cơn tức giận.

Có phải hay không, cô muốn kết hôn với người đàn ông khác?

Chiến Đình Kiêu ngồi ngay ngắn trong thư phòng, không nói một lời.

Mà thực mau, Lục Diệp cũng trở về Chiến gia. Khi cô về đến, Chiến Vân Kỳ đã rời đi “thức thời”.

Anh thức thời không phải vì thành toàn Lục Diệp cùng Chiến Đình Kiêu, mà là…… Chiến Đình Kiêu cái ánh mắt kia cùng cảm xúc kia, Chiến Vân Kỳ cảm thấy, nếu anh tiếp tục ở lại “nơi thị phi” này, khẳng định là cách cái chết cũng không còn xa lắm à.

Lục Diệp đương nhiên không biết lúc cô không ở đây, Chiến gia hai lần kinh tâm động phách.

Một lần là đối với việc cô mất tích, hai là tin cô kết hôn.

Nhưng nửa tiếng thời gian, cũng đủ để một ngọn núi băng lớn cơ hồ phun trào dung nham.

Lục Diệp đi đến nửa hành lang, ngẩng mặt liền đụng phải Chiến Đình Kiêu.

Cô cảm giác được Chiến Đình Kiêu cứng đờ cùng lạnh nhạt, vì thế Lục Diệp cũng không khỏi chột dạ, “Chiến…… Chiến Đình Kiêu……”

Cô trước nay đều gọi thẳng tên anh, nhưng hiện giờ cô gọi tên anh, thanh sắc lại run rẩy.

Chiến Đình Kiêu sắc mặt âm trầm mà đáng sợ, Lục Diệp rất ít nhìn thấy Chiến Đình Kiêu như vậy.

Cô không khỏi nghĩ ngợi, anh có phải đã biết những lời cô nói ở cuộc họp báo? Bởi vì cô không nói trước với Chiến Đình Kiêu, cho nên Chiến Đình Kiêu tức giận?

Nhưng Chiến Đình Kiêu cũng nên hiểu cô chứ?

Kia không phải di sản ông nội sao?! Dưới tình huống như vậy, cô ngoại trừ chọn kết hôn cùng Chiến Đình Kiêu, còn cách nào nữa hay sao!

“Chiến Đình Kiêu…… Chúng ta, chúng ta có chuyện gì từ từ nói nha……”

Lục Diệp lời còn chưa nói xong, nụ hôn Chiến Đình Kiêu liền hạ xuống. Hơi thở anh cường thế mà lại bá đạo, mang theo quyền tuyên thệ cực hạn.

Lục Diệp muốn tránh ra, nhưng động tác cô lại càng chọc giận Chiến Đình Kiêu.

Anh càng thêm giam cầm cô, cơ hồ đẩy cô vào cạnh tường.

Bất tri bất giác, Lục Diệp thế nhưng cũng đắm chìm theo……

Không thể không nói, đôi môi mỏng kia của Chiến Đình Kiêu, hương vị thật sự cũng không tệ lắm.

Lục Diệp càng thêm đắm chìm, hai chân liền càng thêm xụi lơ. Cả người cô cơ hồ tê liệt ngã xuống đất, Chiến Đình Kiêu lại nhanh tay lẹ mắt đỡ cô.

“Chiến Đình Kiêu……”

Đôi môi hai người rời ra, Lục Diệp vừa mới yếu ớt gọi tên anh một tiếng.

Chiến Đình Kiêu ánh mắt càng thêm lạnh lùng nghiêm túc, nghĩ đến Lục Diệp có thể sẽ cùng người đàn ông khác kết hôn, anh liền không tự chủ được tức giận.

Anh nắm chặt cánh tay Lục Diệp, con ngươi đen nhánh phảng phất có ngọn lửa.

“Chiến Đình Kiêu, tôi có lời muốn nói với anh.” Lục Diệp tay bỗng nhiên chặn động tác Chiến Đình Kiêu, ánh mắt kiên định, có chút khó xử. Thực mau, cô làm ra quyết định, cắn răng nói: “Chiến Đình Kiêu, lấy tôi!”

Lục Diệp bất đắc dĩ cười khổ.

Cô thật sự không nghĩ tới, sẽ có ngày cô phải cầu hôn Chiến Đình Kiêu.

Sớm biết rằng đi một vòng lớn vẫn phải về lại đây, cô nên……

“Em không phải đang nói đùa chứ?”

Sắc mặt âm trầm Chiến Đình Kiêu dần dần tan đi, phảng phất giống như qua cơn mưa trời lại sáng vậy. Anh rốt cuộc không có giãn ra quá lâu, anh nhìn ra Lục Diệp khó xử cùng miễn cưỡng.

Chiến Đình Kiêu rõ ràng hơn bất cứ người nào, Lục Diệp là bởi vì món di sản kia mới cùng cầu hôn mình.

“Anh yên tâm, lần này tuyệt đối không phải!” Lục Diệp rũ mắt, “Tôi chính là cảm thấy…… Như vậy có thể không công bằng với anh. Nhưng chuyện tới bây giờ, tôi đã không còn cách nào…… Chiến Đình Kiêu, ba ngày sau anh có muốn cưới tôi không?”

Đương nhiên muốn!

Chiến Đình Kiêu hẳn là kiên định thốt ra miệng.

Anh nhìn bộ dáng kia của Lục Diệp có chút miễn cưỡng, anh làm sao cũng nói không nên lời tận đáy lòng kia của chính mình.

Hơn nữa môi anh, lại còn muốn đối nghịch với anh.

“Anh không muốn.”

Anh từ chối quyết đoán lại lạnh nhạt, đồng thời buông lỏng tay anh đặt trên người Lục Diệp.

Chiến Đình Kiêu lòng lạnh rồi, loại lạnh từ trong lòng này, anh thật sự không biết nên như thế nào đồng ý với Lục Diệp.

Còn Lục Diệp, lại giống như đã sớm đoán được đáp án. Cô lảo đảo lùi sau một bước, ánh mắt có chút tan rã.

Xong rồi, hết thảy đều xong rồi……

Cô không trách Chiến Đình Kiêu.

Trước đó vài lần không thể mở miệng, chính là bởi vì thật sự quá bất công đối với Chiến Đình Kiêu?

“Được…… Kia, vậy quên đi.” Lục Diệp có chút thê lương xoay người quay đầu lại, cô rõ ràng sắc mặt tái nhợt, lại còn quật cường hướng anh mỉm cười, “Chiến Đình Kiêu, ngủ ngon.”

Nhìn thấy Diệp Tử như vậy, Chiến Đình Kiêu không khỏi nhíu mày, ngực anh bỗng nhiên vô cùng đau đớn, như bị trọng thương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.