Boss, Vợ Ngài Lại Chạy Rồi

Chương 57: Chương 57: Hủ giấm chua




Đồng thời đám fans không có mắt lại bắt đầu loạn lên.

Hơn nữa bộ phim này Diệp Tử cùng với Tiểu Bạch lại là nam chính nữ chính, hiện giờ phim truyền hình còn chưa phát ra, quần chúng tự nhiên cũng không biết cốt truyện.

Vì thế, đã bắt đầu có người tự cho là thông minh thậm chí cơ hồ đem chính mình trở thành nhà biên kịch mà bắt đầu đaào bới ra các loại cốt truyện.

Chiến Đình Kiêu thật sự là nhìn không được, cũng nghe không nổi nữa.

Nếu Diệp Tử nhất định muốn tới buổi họp báo, như vậy sẽ tới cùng với hắn ta!

Lục Diệp nhìn bộ dáng cố chấp của Chiến Đình Kiêu, cũng không khỏi quả quyết nói: “Không cần!”

“Vì sao?”

Chẳng lẽ cô thích Bạch Dã Đồng sao?

“Bởi vì anh không phải diễn viên chính a, tôi sao lại tới đứng cùng khung hình với anh được?” Lục Diệp đương nhiên hỏi, “Anh nếu muốn lên đài, thì tự mình nghĩ cách xem.”

Chiến Đình Kiêu nghe xong, khuôn mặt cuối cùng hòa hoãn một tí xíu.

Thực mau là đến phiên Lục Diệp Bạch Dã Đồng lên đài, Lục Lăng Tuyết đã sớm lên đài, còn diễn viên chính cùng đạo diễn còn lại là trục phóng cuối cùng.

Lục Diệp cùng Bạch Dã Đồng đi đến một nửa, Chiến Đình Kiêu cũng đi lên.

Anh vừa mới đi lên, tức khắc giới nhân sĩ dưới đài liền dâng lên một trận oanh động nhỏ.

Tất cả người ở đây tự như đều biết thân phận Chiến Đình Kiêu, ngoại trừ số ít diễn viên nhỏ, tự nhiên cũng bao gồm Lục Lăng Tuyết cùng Trần Y Y.

Trần Y Y tuy rằng thuộc giải trí Tinh Diệu, nhưng cô ký trung gian, trước nay chưa hề gặp qua ông chủ.

Lục Lăng Tuyết vẫn luôn cho rằng Chiến Đình Kiêu chỉ soái, hẳn là không có thân phận gì, cho nên nhìn thấy dáng vẻ này của Chiến Đình Kiêu, cô bèn cười nhạo một trận.

Cô cho rằng, Chiến Đình Kiêuđi lên thật mất mặt.

Như vậy xem ra, đẹp trai làm gì cơ chứ!

Chiến Đình Kiêu đi đến bên cạnh Trần đạo, trực tiếp giành lấy micro của Trần đạo. Trần đạo vẻ mặt không lời, nhưng lại không dám đắc tội, vì thế chỉ có thể đưa micro ra.

Được, ông chủ ngài muốn làm gì thì cứ làm đi!

Trần đạo sau khi đưa micro ra, người liền đứng ở phía sau.

Trong túi ông ta còn cầm theo một bản thảo đầy diễn thuyết, phỏng chừng hôm nay hẳn sẽ không sử dụng đến.

Chiến Đình Kiêu lấy micro, mở đầu tự giới thiệu, “Tôi là nhà tài trợ chủ yếu bộ phim truyền hình lần này, nếu các người không có ý kiến gì, tôi hôm nay muốn như thế nào thì như thế đó, được không?”

Đại Boss nói rất khí phách, mà cũng rất tùy ý.

Trên đài cũng chưa có người nào dám phản bác, dưới đài còn có ai dám đây?

Chiến Đình Kiêu cảm thấy mình đoạt micro của Trần đạo, cũng thấy hơi quá đáng, nên thuận miệng nói một câu, “Kế tiếp mời Trần đạo nói.”

Anh nhanh chóng đưa trả lại micro cho Trần đạo.

Chiến Đình Kiêu tuy rằng không tiếp xúc nhiều với Trần đạo, nhưng kỳ thật anh cũng hiểu đạo diễn này. Nếu không đoán sai, lúc này trong túi Trần đạo hẳn là có mang theo một túi đầy bản diễn thuyết. Hơn nữa nếu anh không nghĩ sai, Trần đạo thậm chí sẽ không đem bản thảo này ra mà đọc.

Anh nhất định sẽ mình đối với microphone ngâm nga, nếu không không đủ giả vờ.

Chiến Đình Kiêu lăn lộn làm ăn lâu như vậy, ánh mắt tinh chuẩn, tự nhiên không có sai.

Mà lúc này, Lục Lăng Tuyết hoàn toàn chấn kinh! Cô vẫn luôn cho rằng, Chiến Đình Kiêu chỉ là rất soái mà thôi. Soái như vậy, còn có tiền có năng lực, rồi còn toàn tâm toàn ý khăng khăng đối tốt một mực với Diệp Tử, trên thế giới này nào có người như vậy chứ!

Lục Lăng Tuyết một chút cũng không dám tin tưởng.

Cô một mặt ghen ghét Lục Diệp, một mặt trong lòng càng hận không thể chính mình một chân đạp Lục Diệp, rồi chính mình trèo lên đầu ả ta.

Nếu ngày nào đó Lục Diệp không có, vậy Lục Lăng Tuyết cô sẽ là nữ chính, đồng thời cũng tiêu không hết tiền, thậm chí, bên người Lục Diệp có nhiều tiểu ca ca soái ca như vậy sau này tất cả đều sẽ là của cô!

Nghĩ vậy, Lục Lăng Tuyết trong lòng rất thống khoái.

Nhưng sự việc khiến cô thống khoái thế nhưng chỉ có thể là chuyện của cô, cô thật sự hy vọng khác thường, việc suy nghĩ chính mình có thể trở thành sự thật!

Mà Lục Diệp căn bản không chú ý tới Lục Lăng Tuyết.

Cô cơ hồ một lòng một dạ đều ở trên người Chiến Đình Kiêu.

Ai bảo Đại Boss trực tiếp lấy danh nghĩa nhà tài trợ lên đài, rồi còn không thể hiểu được người vẫn luôn đứng ở cạnh cô, lại còn lén nắm lấy tay cô?

Anh ta cố ý thừa lúc Lục Diệp không dám vọng động mà độc chiếm tay cô, còn len lén nắm chặt mười ngón tay.

Lục Diệp đầy đầu hắc tuyến, hạ giọng nói bên tai Chiến Đình Kiêu, “Anh rốt cuộc muốn làm gì?”

“Làm tốt cuộc họp báo của em.”

Trần đạo sau khi nói xong, người chủ trì liền bắt đầu giới thiệu một số nhân viên công tác khác. Đạo diễn, biên kịch, nhiếp ảnh.... Sau đó lại là diễn viên chính từng nhóm mà chính thức giới thiệu, còn Chiến Đình Kiêu đôi lời giới thiệu tại đây, giống như là một người không thích hợp.

Nhưng rõ ràng diện mạo khiến anh thoạt nhìn rất giống như là một nhân vật không thể thiếu trong bộ phim truyền hình này.

Sau khi giới thiệu qua Lục Diệp cùng Bạch Dã Đồng, rồi đến phiên Lục Lăng Tuyết.

Lục Lăng Tuyết tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt của mình mà cố gắng biểu hiện thật tốt, cô vừa cầm lấy microphone, liền tự cho là đúng mà chớp chớp mắt, vô nghĩa cực kỳ giới thiệu nói: “Chào mọi người, tôi là Lục Lăng Tuyết. Trong bộ phim truyền hình lần này, tôi đóng vai nhân vật nữ số 2. Chủ yếu vẫn muốn cám ơn Trần đạo cho tôi cơ hội này, cảm ơn Trần đạo, cũng hy vọng mọi người tiếp tục ủng hộ tôi nhiều hơn.”

Lục Lăng Tuyết nói được quá nhiều, Trần Y Y tự nhiên có chút bất mãn.

“Hy vọng mọi người ủng hộ tôi nhiều hơn.” Trần Y Y thuận miệng ứng một câu, microphone liền một đường truyền xuống.

Sau một vòng trở về, liền đến thời gian phỏng vấn.

Thời điểm phỏng vấn, tự nhiên là đã sớm an bài tốt các câu hỏi. TBuổi họp báo này xem như phát sóng trực tiếp, đồng thời lại không có diễn tập trước, những người hỏi chuyện dưới đài vốn dĩ chính là người của đoàn phim đã chuẩn bị.

Nhưng lúc này vẫn là xuất hiện ngoài ý muốn.

“Lục Lăng Tuyết tiểu thư, xin hỏi cô đối với nhân vật mình đóng có cảm nhận như thế nào?”

Câu hỏi đầu tiên không phải là câu đã sắp xếp, ngay cả Lục Diệp cũng có chút bất ngờ. Nhưng cô lại giấu cảm giác được, Chiến Đình Kiêu tựa hồ cố ý vô tình siết chặt tay mình.

Chẳng lẽ, đây là do anh sắp xếp?

Ngoại trừ anh, còn ai có thể tác động đến toàn bộ đoàn phim?

Lục Lăng Tuyết còn chưa biết vấn đề này chỉ là cái bẫy thả con tép, bắt con tôm. cô vuốt vuốt tóc bên má mình, đắc ý dào dạt mà nói: “Thật ra nhân vật này…… Tôi cảm thấy cũng khá tốt, cho dù không có không gian phát huy gì nhiều. Này cũng không có cách nào, vốn dĩ tôi không phải diễn nhân vật này, nhưng đột nhiên có thay đổi bất ngờ mà thôi.”

Lục Lăng Tuyết cố ý nói như thế, chính là đang nhắc nhở người dưới đài —— nhanh nhạy nắm bắt tin tức.

Cô đi một vòng lớn như vậy thông gió, không phải cho đám phóng viên dưới đài này phát ngốc.

Lục Lăng Tuyết một lòng cho rằng, mình nói như thế, người dưới đài sẽ nắm lấy lỗ hổng trong lời nói của cô, truy hỏi sự sắp xếp cùng điều động thay đổi như thế nào.

Nhưng mà……

Bớt giỡn đi! Người của Chiến Đình Kiêu! Nào có dễ dàng buông tha cho Lục Lăng Tuyết như vậy?

“Lục tiểu thư, lúc trước hình như có nghe nói, cô đã ở đoàn phim cảnh quay đầu tiên khi dễ đánh người, chuyện này có phải có liên uan tới chuyện điều động thay đổi người hay không?”

Lục Lăng Tuyết ngẩn ra, vội vàng phủ quyết, “Đương nhiên là không có!”

Nhưng từ khi cô bắt đầu những lời này, tình hình của cô cũng đã bắt đầu trở nên vô cùng bị động.

“Vốn dĩ buổi tuyên truyền trước đó cũng có nói, đoàn phim Lạc Tuyết Khuynh Thành, tất cả mọi người đều rất hoà thuận. nhưng Lục tiểu thư hôm nay thoạt nhìn giống như không rất hòa hợp à, có phải ngày thường cũng hay……”

Mấy vấn đề này càng hỏi càng bén nhọn khắc nghiệt, loại phát sóng trực tiếp này, Lục Lăng Tuyết trả lời cũng không được, không trả lời cũng không được. Cô không có chuẩn bị trước, lúc này cũng chỉ có thể chờ xấu mặt mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.