Boss, Vợ Ngài Lại Chạy Rồi

Chương 73: Chương 73: Uy hiếp không biết xấu xổ




Lục Diệp trở về được một lúc vẫn luôn trong trạng thái rầu rĩ. Đặc biệt mỗi lần cô trở về sẽ luôn lơ đãng mà đi ngang qua cửa phòng Chiến Đình Kiêu.

Vì thế, trong lòng Diệp Tử liền rối rắm lạ thường.

Kỳ thật mấy ngày nay, Chiến Đình Kiêu cũng rất không thoải mái quá. Quả thật buổi tối ngày đó cơn tức giận cảu anh đã sớm sớm nguôi.

Chỉ là anh nghĩ đến trong lòng Diệp Tử còn có người đàn ông khác, anh bèn thật sự không biết nên đối mặt như thế nào với cô.

Chiến Đình Kiêu từ khi sinh ra đã người giống như là đứa con kiêu ngạo của ông trời, thứ anh muốn trước nay đều lấy dễ như trở bàn tay. Tình huống Lục Diệp như vậy, anh thật sự có chút không biết làm sao bây giờ với cô.

Đêm qua, anh lại từ chỗ Hựu Hựu biết được việc Lục Diệp đã khóc.

Cứ như vậy, Chiến Đình Kiêu trong lòng càng thêm đau.

Anh tuy rằng không biết đối mặt như thế nào với Diệp Tử, nhưng Chiến Đình Kiêu lại cũng không muốn để Diệp Tử vất vả và mệt mỏi như vậy.

Nửa tiếng sau, Chiến Vân Kỳ tới Chiến gia.

Mấy ngày nay Chiến Vân Kỳ cũng cảm giác được như có một thứ không khí rất kỳ quái bao phủ chỗ này. Nhưng nếu chú hai mình kêu mình tới, Chiến Vân Kỳ nào dám ngỗ nghịch?

Này không, anh thật xa chạy như bay lại đây, cũng mới dùng có thời gian nử tiếng.

“Chú hai, tìm con có việc sao?!”

“Việc gần đây của công ty……”

Vừa nhắc đến việc công ty, Chiến Vân Kỳ tức khắc chột dạ đến muốn bệnh! Mấy ngày nay anh đều ở quán bar chơi, nào có rảnh rổi tới quản việc công ty?

Chiến Vân Kỳ gãi gãi đầu mình, cười gượng nói: “Hơ hơ, chú hai, công ty có chú không phải đủ rồi sao? Cháu đi này không phải thêm phiền sao?”

“Hiện tại có chuyện muốn cháu đi làm.”

“Việc gì?! Cháu bảo đảm nhất định cúc cung tận tụy, có chết cũng được!”

Chiến Vân Kỳ lập lời thề quá nghiêm trọng, Chiến Đình Kiêu sắc mặt trầm xuống, rõ ràng bất mãn.

Ai muốn nó chết chứ?

“Phi phi phi, việc chú hai giao cho, cháu nhất định sẽ cố gắng làm tốt! Nhưng chú hai nè, rốt cuộc muốn làm gì vậy a? Có phải có liên quan đến thím hai không?”

“Ừm.”

Chiến Vân Kỳ liền biết.

Cái câu hỏi ngây ngốc vừa nãy kia kỳ thật không nên hỏi chút nào.

Việc của Tinh Diệu, Chiến Đình Kiêu hoàn toàn có năng lực một mình đảm đương. Những công việc đó, Chiến Đình Kiêu xử lý trước nay đều thuận buồm xuôi gió, hoàn toàn không cần đến người khác. Hiện tại vị lão đại thương nghiệp này lại tìm tới mình, còn hỏi sự tình công ty……

Trực giác trong lòng Chiến Vân Kỳ mách bảo tuyệt đối không có quan hệ với việc công ty.

“Kia rốt cuộc là việc gì?”

“Chú muốn cháu cùng bạn trai cũ Diệp Tử thương lượng.” Chiến Đình Kiêu thần sắc dần dần trở nên ngưng trọng, “Trong tay cháu có người trợ lý, xem xem có thể để hắn trà trộn vào Thịnh Diệp.”

Chiến Vân Kỳ lập tức liền hiểu!

Anh lập tức làm ra một cái biểu tình như bừng tỉnh ngộ, ái muội mà chỉ chỉ Chiến Đình Kiêu, tự đáy lòng tán thưởng nói: “Chú hai cũng thật gian trá nha!”

“Đương nhiên, vô gian không thương. Nhưng cháu phải biết rằng, chú chỉ muốn thăm dò cửa miệng hắn.”

“Wow, chẳng lẽ hắn với thím hai dẫu lìa ngó ý còn vươn tơ lòng??”

Chiến Đình Kiêu trừng mắt nhìn anh một cái, nói: “Không có, muốn kêu cháu thăm dò xem hắn có ý nhường tập đoàn Thịnh Diệp hay không.”

Với năng lực của Tinh Diệu, muốn thu mua Thịnh Diệp kỳ thật cũng không xem là quá khó. Khó ở chỗ Giang Văn Thăng có chịu chuyển nhượng hay không —— rốt cuộc hắn là cổ đông lớn nhất của Thịnh Diệp, đồng thời cũng là người có quyền quyết định nhất ở Thịnh Diệp.

Chiến Đình Kiêu nếu muốn giúp Lục Diệp, liền phải qua được ải Giang Văn Thăng này trước.

Cũng đúng là bởi vì không muốn rút dây động rừng, cho nên Chiến Đình Kiêu mới kêu Chiến Vân Kỳ đi.

“Đã hiểu! Cháu lập tức đi!”

Sau khi Chiến Vân Kỳ ra ngoài, sắc mặt hơi hơi thu lại vài phần.

Chiến Đình Kiêu có thể bảo anh đi làm, thông thường đều là dùng một số thủ đoạn…… Nếu không nói, năng lực anh cũng đủ dùng. Loại sự tình này, Chiến Vân Kỳ đúng mực cũng có thể đắn đo rất khá.

Tuy rằng anh không phải là một “thanh niên chuyên nghiệp” nghiêm túc làm việc, nhưng chỉ cần có thể nghiêm túc tĩnh tâm làm, Chiến Vân Kỳ cũng có thể hoàn thành công việc rất tốt.

Anh lập tức gọi điện thoại cho trợ lý mình Trình Phong, rồi bảo Trình Phong đi tập đoàn Thịnh Diệp.

Vì để có thể sự tình làm được càng hoàn mỹ hơn, Chiến Vân Kỳ đã lên kế hoạch một kịch bản hoàn mỹ hay ho.

Trình Phong cầm sơ yếu lý lịch tới Thịnh Diệp, đồng thời là đi phỏng vấn.

Khoảng thời gian trước tin tức đen tối của Thịnh Diệp thật sự quá nhiều, bởi vậy trong đó cũng rời đi không ít nhân viên.

Trình Phong chủ động tới cửa tìm việc, tiếp tân tự nhiên liền đồng ý, đồng thời cũng sắp xếp cuộc phỏng vấn cho Trình Phong.

Anh mới đợi ở cửa một chút, Chiến Vân Kỳ cũng đã hấp tấp tiến vào.

Anh không thể tin được mà chỉ vào Trình Phong, lập tức quát lên: “Trình Phong?! Hay a, anh cũng dám lén ở sau lưng bổn thiếu gia đi ăn máng khác?!”

“Tôi……”

“Không cần giải thích, anh nói cái gì tôi đều sẽ không tin! Được lắm! Anh có bản lĩnh, ngươi nơi nào không nhảy, một hai phải tới giải trí Thịnh Diệp công ty nhà này, anh có phải muốn đối nghịch với tôi?!”

“Không……”

Trình Phong bình thường là người thành thật, tự nhiên đỡ không nổi kỹ thuật diễn phụ họa của Chiến Vân Kỳ như thế.

Nhưng phụ họa của Chiến Vân Kỳ lại là có đạo lý, anh náo loạn không bao lâu, chính chủ liền tự mình xuống.

Giang Văn Thăng nhìn thấy tình huống ở cửa, không khỏi phiền chán hỏi: “Xảy ra chuyện gì??”

Chiến Vân Kỳ khoanh tay trước ngực, trưng cái bản mặt lạnh lùng mà nói: “Ông chủ Giang, đã lâu không gặp a.”

Lần trước lúc hai người gặp nhau đã là trước khi Diệp Tử tới. Nếu anh nhớ không lầm, lúc ấy thím hai còn chưa ở Chiến gia đâu.

Không nghĩ tới nhoáng cái thế nhưng đã qua hơn hai tháng.

“Chiến thiếu gia, đã lâu không gặp.” Giang Văn Thăng khóe miệng lộ ra một tia cười đa mưu túc trí.

Chiến Vân Kỳ có thể chạy đến nơi đây, nhất định là vì việc của Lục Diệp. Mà chuyện này, cũng đúng là kết quả bấy lâu nay Giang Văn Thăng chờ đợi.

“Trợ lý tôi lại muốn đi ăn máng khác ở công ty các người. Tôi nhưng cảnh cáo anh a, nếu anh dám thu nhận hắn, tôi sẽ không để yên cho anh đâu!”

Đối mặt với Chiến Vân Kỳ cố ý gây chuyện, Giang Văn Thăng cũng coi như ứng phó thành thạo.

“Chiến thiếu gia, loại chuyện này ta tự nhiên là làm không được. Dù sao Chiến thiếu gia đã tới đây, chi bằng lên lầu uống trà nói chuyện?”

Chiến Vân Kỳ chờ đợi chính là lời này của anh ta.

Vì thế anh gật đầu, sau đó cùng Giang Văn Thăng đi lên.

Cùng lúc đó, Lạc An đã thấy hết thảy màn này. Cậu ta tựa hồ nhìn ra Chiến Vân Kỳ đứng ở phía Lục Diệp, vì thế cũng coi như là thoáng thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Mấy ngày nay Lạc An vẫn duy trì liên lạc với Lục Diệp.

Hiện giờ việc Chiến Vân Kỳ tới, Lạc An cảm thấy…… hay là vẫn nên nói một tiếng với Diệp Tử.

Cậu ta gửi WeChat cho Diệp Tử, nội dung WeChat là một tấm ảnh chụp.

Trong ảnh chụp, Chiến Vân Kỳ đứng ở sảnh lớn công ty, một bộ dáng vênh váo hất hàm sai khiến.

Nhìn đến này, Lục Diệp không khỏi trong lòng có chút buồn cười.

Cô rất hiếm khi thấy Chiến Vân Kỳ có lúc lại nghiêm túc như thế, trừ lúc bát quái.

Cho nên ảnh chụp Chiến Vân Kỳ liền có một loại phản ứng đặc biệt mạnh.

Lục Diệp không có thời gian thưởng thức, vì thế Lạc An hỏi: “Vậy em có biết cậu ta tới làm gì không?”

“Chị Diệp Tử, này không phải bạn chị sao……” Lạc An trả lời tin nhắn với tốc độ cực kỳ nhanh.

Lục Diệp nghĩ nghĩ quan hệ giữa mình và Chiến Vân Kỳ, bạn bè ư? Hơ hơ…… Cô thật ra muốn xem Chiến Vân Kỳ là bạn bè, nhưng Chiến Vân Kỳ người ta lại một lòng chỉ coi mình là thím hai thôi!

Cho nên có phải bạn bè hay không, Lục Diệp thật đúng là có chút không rõ ràng lắm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.