Ngày đầu tiên ở doanh trại của Lam Hi khá là yên bình, cậu dần làm quen được với các quân sĩ trong doanh trại, hầu hết bọn họ ai cũng năng nổ dễ gần, nên việc làm quen cũng chỉ là ngày một ngày hai. Hôm nay, Lam Hi được Cố Thừa Trạch cho ra phía khu thương mại lớn Kingdom của căn cứ, nhưng anh lại có việc bận với chuyện quản lí hệ kĩ thuật do Bác Thanh Di phụ trách nên mới phải bảo Cao Thịnh Nam xách dép đi chung với cậu. Mới sáng sớm, 5h sáng, Bác Thanh Di đã gọi Cao Thịnh Nam dậy, họ hiện tại đang ở chung nhà, Cao Thịnh Nam lại phút chốc nữa là quên hôm nay phải đi kèm chị dâu, ngủ đến mức trời đáy không biết đâu. May mà còn có Thanh Di, như một cô vợ nhỏ vậy! Ngái ngủ lái xe đến toà nhà riêng của Boss, Cao Thịnh Nam lơ mơ nhìn thấy Lam Hi đã đứng ở trước cửa từ bao giờ, liền ngay lập tức hộ tống cậu vào xe, tránh cho Boss phát hiện việc cậu để cho Lam Hi đứng ở ngoài hơn nửa tiếng!
Lam Hi từ lâu đã muốn đi đêm khu thương mại này, hẳn là sẽ có rất nhiều đồ tốt! Nơi này cứ như một khu chợ đen chính hiệu, tuy ở nước M chợ đen bị cấm hoạt động thế nhưng ở nước A, việc sử dụng chợ đen như một thứ tất yếu của người dân và quân đội. Hiện tại, Lam Hi đã luyện bắn được súng trường, súng lục, súng bắn tỉa, cậu thật từ trước đêm giờ toàn tiếp cận con mồi bằng súng,tiếp cận ở một khoảng cách xa mà không cận kề với đối phương. Lam Hi giờ đây cần suy nghĩ cho bản thân, cần luyện tập một loại vũ khí có thể tiếp cận và xử lí đối phương dễ dàng mà không gây ra tiếng động,đó chính là dùng đao.
Đao, đã từ 7 năm trước, khi Bạch Tử Dạ khuyên cậu nên học thêm một khoá tập luyện nữa thì lại thấy Lam Hi tham gia rất nhiều trại Huấn luyện rồi liền thương tình chỉ để cho cậu học bắn súng. Vốn dĩ cậu cũng cháu từng nghĩ đến trường hợp mình phải dùng đao, nhưng do cái lần mà gặp tên biến thái ở bữa tiệc, cái bữa tiệc mà cậu gặp Cố Thừa Trạch đó thì Lam Hi đã quyết không cho bất cứ một kẻ nào động chạm đến người mình ( trừ Cố Thừa Trạch - tại chồng ẻm mà).
Đến chợ, Lam Hi đi dọc hết các quán có bán đồ đao nhưng cậu lại không thể tìm được một món nào vừa ý mình, toàn những loại đao chém cây cây chưa đứt, mà có khi còn gẫy cả đao. Vừa có một cây đao mà cậu vừa ý, thì lúc tiến vào dùng thử chưa gì nó đã gẫy làm đôi, phải nói là từ sáng đến giờ Lam Hi đã làm gẫy tổng cộng 54 cây đao lớn nhỏ. Tất nhiên là phải bồi thường tổn thất rồi, nhưng cậu đâu hề lo nghĩ đến chuyện đó, tại có Cố Thừa Trạch chống lưng thì có bao nhiêu tiền cậu cũng trả cho được.
Bước tiếp thêm một quãng đường nữa, cậu liền bắt gặp một quán bán đồ đao nghiệp dư. Cửa quán cao 2m, đồ đao đẻ ngay trước tấm thảm người bán, mà người bán lại là một bà cụ.
- Cậu gì ơi....mua giúp tôi cây đao....
Bà cụ bán hàng níu níu lấy chân quần của Cao Thịnh Nam mà van xin, có vẻ như bà ấy là người vô gia cư, phải đi bán hàng để kiếm sống. Lam Hi cậu vốn dĩ cũng chẳng để tiền nhiều làm gì, liền để cho bà cụ một sấp tiền dày xuống, nhưng khi cúi xuống cậu liền nhìn thấu một đôi đao dài cũ gỉ. Không hiểu sao, từ lúc Lam Hi nhìn thấy nó, cậu đã có thiện cảm khá tốt. Bảo bà cụ lấy nước rủa đai rửa sạch đôi đao kia, lát sau hiện ra trên tay Lam Hi là một đôi bảo đao sáng loáng tuyệt đẹp. Chi tiết hội họa trên tay cầm là những con rồng cuộn trong những con hổ, biểu tượng của sức mạnh, lại có trên mỗi bảo đao là một kí hiệu chữ H. Cầm đôi bảo đam chém thành hai nhát, thanh đao loé sáng, hai chiếc lá rơi xuống từ từ rồi vỡ vụn. Quả là một đôi bảo đao tốt, Lam Hi lòng vui thầm cầm hai thanh đao chuẩn bị ra về. Nhưng đến lúc cậu ra về thì cậu đã gặp......
- Này! Nhóc con, ở đây làm gì thế? Không về nhà mà bú sữa mẹ đi còn bày đặt ra chợ này mua đao!
- Ăn Nói cho cẩn thận! Không ông đây động thủ đó!
- Hả....cái gì cơ....người động thủ? Chà! Nhóc con ngươi có một con chó khá trung thành đấy! Ta lại sơ quá cơ. Để ta xem cái bảo đao trong tay ngươi nào, xem cái người làm gì được ta!
Nói chính xác ra là hôm nay họ không làm gì chỉ đi dạo một chút cũng gặp phải mấy tên thổ phỉ như thế này. Tên đứng đầu bọn thổ phỉ kia, đã từ lâu thấy Lam Hi có nhiều tiền, muốn cướp của,lại thấy “CẬU NHỎ CON NHƯ VẬY “ quay ra coi thường muốn cướp luôn bảo đao của cậu, nhưng muốn cướp đồ của Lam Hi - đâu có dễ như vậy!