Khoảnh khắc mà mọi người ai cũng mong đợi sắp tới gần. Đó chính là lúc cô dâu chú rể lập lời tuyên thệ và trao nhẫn cưới cho nhau. Hai người Lam Hi và Cố Thừa Trạch lúc này đang trong trạng thái hết sức nghiêm túc, tập trung đến nỗi nhìn hai người họ như là một vậy. Cha sứ cầm cuốn kinh thánh, dõng dạc cất lời tuyên thệ:
- Các con thân mến, ngày hôm nay cha có mặt ở đây để thay mặt cho Chúa đóng ấn đại diện Thánh trước tình yêu của các con. Chúa rộng rãi chúc phúc cho tình yêu của các con, mãi luôn trường tồn và trung tín với nhau, cha hỏi theo ý kiến các con:
Lam Hi và Cố Thừa Trạch, các con có tự do và thực lòng đến đây, chứ không bị ép buộc, để kết hôn với nhau không?
- Thưa có!
Các con khi trong đời sống hôn nhân, có yêu thương và tôn trọng nhau suốt đời hay không?
- Thưa Có!
Các con có ắng sàng yêu thương và đón nhận đứa con của Chúa ban tặng đến đây hay không?
- Thưa có!
Lam Hi và Cố Thừa Trạch cùng nhau đồng thanh trả lời câu hỏi tuyên thệ của cha sứ, trong giây phút cả buổi tiệc yên tĩnh nhất,cả hai con người phía lễ đài cùng quay lại đối diện với nhau, buông lời thề:
- Tôi, Cố Thừa Trạch từ nay nhận Lam Hi làm vợ, hứa luôn trung thủy với vợ, khi thịnh vượng cũng như lúc khó khăn, khi bệnh hoạn cũng như lúc khỏe mạnh, để yêu thương và tôn trọng Lam Hi suốt đời này!
- Tôi, Lam Hi từ nay nhận Cố Thừa Trạch làm chồng, hứa......
Khoảnh khắc hai bàn tay chạm vào nhau, tay trong tay trao chiếc nhẫn kết nối hôn nhân cho nhau, cả Lam Hi và Cố Thừa Trạch từ nay đã chính thức là vợ chồng chính thức. Khắp nơi trong bữa tiệc đều náo động hết lên sau khi nụ hôn giữa cô dâu và chú rể kết thúc. Thấy cảnh đôi vợ chồng trẻ bên nhau hạnh phúc, tất cả mọi người trong Cố gia, Tần Cửu Vũ, Bạch Tử Dạ và cả người anh trai Hạ Tư Kỳ đều dưng dưng nước mắt mà chúc phúc cho tình yêu của họ. Hạ Tư Kỳ nước lên phía trước, đến gần chỗ Lam Hi và Cố Thừa Trạch mà đưa tặng hai người một Món quà:
- Đây là quà của hai đứa! Mở ra đi, có điều đặc biệt đấy!
Lam Hi mở rộng hộp quà trong tay, bên trong cậu phát hiện có một tờ khế ước nhà đất đỏ thẫm, cùng với một tờ chỉ bản đồ.... Là bản đồ chỗ ở của cha mẹ cậu? Tay Lam Hi run run, đôi mắt xanh Ngọc trong suốt xinh đẹp của cậu dần đỏ lên, cậu ngẩng đầu nhìn lại Hạ Tư Kỳ phía trước.
- Có Thật? Họ....Họ còn sống?
- Ừm? Anh tìm thấy tung tích của họ trong hai năm gần đây thôi, có lẽ họ ở phía nam nước A!
Hạ Tư Kỳ xúc động nhìn lại Lam Hi, phát hiện sắc mặt Lam Hi đã biến đổi nhanh như thế nào, trông cậu như sắp oà khóc vậy. Cậu vậy mà lại không biết, cậu thực chất đã ở gần với cha mẹ cậu như thế nào. Chắc chắn họ chỉ ở gần cái căn cứ của Cố Thừa Trạch thôi, chắc chắn họ đã ở đó mà! Cố Thừa Trạch không muốn ở trong ngày vui của hai đứa mà lại có người khóc, nên ngay lập tức anh đã phải lấy hết sức mà bản thân có được dỗ cho Lam Hi bớt xúc động, cái này rất khó a!
Mọi người trong căn cứ lần đầu nhìn thấy Boss của mình lại lúng túng khó khăn dỗ vợ như thế kia thì lại đâm ra cười lăn lộn ở sảnh chính. Cái người lạnh lùng lúc nào cũng quát “ Các cậu không chăm chỉ tôi cho các cậu luyện tập gấp 100 lần “ kia ấy thế mà lại phải hạ mình chịu Thừa với chị dâu. Đúng là một vở hài mà!
Phần mà mọi thanh niên và mọi cô gái đều trong ngóng nhất đó chính là màn tung hoa cưới. Lam Hi mới chút vừa tung nhẹ cái bó hoa ly tuyệt đẹp của cậu một lát mà đã có biết bao người xô đẩy định bắt lấy nó. Bó hoa cứ thế bay mãi cho đến tay một người. Bay thế nào thì bay nhưng cuối cùng mọi sự cố gắng của mọi người đều trở nên vô ích. Bó hoa tự động rơi vào tay một người chẳng làm gì mà tự nhiên đồ rơi vào người, lại còn đang độc thân chính hiệu. đại thúc Hạ Tư Kỳ! Đây chắc chắn chính là một điềm báo mới về cuộc đời của Hạ Tư Kỳ hắn, xem ra sắp có mùa xuân đến nơi rồi!
Bữa tiệc kéo dài đến tận tối khuya mới tan rã. Mọi người trong Cố gia ai nấy đều mệt lả đi vì phải tiếp khách, cũng nhanh chân về hết phòng mình. Lam Hi và Cố Thừa Trạch được Hạ Gia Linh sắp xếp cho ở một căn phòng riêng tràn ngập màu sắc của “ tình yêu”!
Căn phòng được trang trí theo tone màu hồng đậm, trên trần nhà lẫn sàn nhà đều bố trí biết bao nhiêu cánh hào hồng, lại còn chưa kể đến cả giường của hai người cũng bị dính lấy hoa hồng, còn được xếp theo hình trái tim nữa.
- Có vẻ như mẹ lại làm việc thừa rồi. Em có sao không?
- Không, mẹ làm như vậy vì lo cho anh thôi, tôi không ý kiến. Còn nữa tôi muốn ngủ!
Cố Thừa Trạch anh thấy Lam Hi đã mệt hoài người như vậy cũng không còn cách nào khác là chiều theo ý cậu mà đi ngủ trong sự yên bình. Không lâu sau, Cố Thừa Trạch đi tắm trở lại đã thấy cậu ngủ say từ bao giờ, nét mặt khi ngủ của cậu rất đáng yêu, đáng yêu đến mức anh không kiềm mình được mà cúi xuống vuốt về rồi hôn cậu. Thế nhưng giây phút bình yên ngọt ngào của hai người chưa được bao lâu thì tin nhắn khẩn từ công ti của Lam Hi cứ thế mà thông báo lên liên tục, nhưng không hiểu tại sao tiếng chuông âm báo lại cứ thế im lặng, để ngày hôm sau đã có một việc ra khủng hoảng khủng khiếp....