Trên gián điệp bị sốc sau một hồi lại đột nhiên bình tĩnh đến lạ thường, đang tay chịu trói trước mặt Lam Hi khiến cho cậu có dự cảm chẳng lành với tên này. Để vào được trại căn cứ, lại còn hiên ngang đi làm việc nguy hiểm như đặt thuốc nổ kiểu kia thì chắc chắn tên này không phải một tên đơn giản. Hắn có thể giao phó mạng sống quý giá của mình cho tên Hạ Tư Kỳ đó, bằng cách nào, mà hắn có thể làm như vậy? Để đề phòng có chuyện gì Bất Trắc lại xảy ra, Lma Hi quyết định báo cho Cố Thừa Trạch hủy bỏ buổi trại Huấn luyện ngày hôm nay, bởi vì từ vụ thuốc nổ kia đã làm bị thương bao nhiêu chiến sĩ của đội ta rồi, đặc biệt hơn nữa là, Cố Ninh Phong hiện giờ cũng vừa được tìm thấy với thân thể bị thương hơn nửa người, còn lại tất cả mọi người chỉ bị thương ngoài da. Tập trung quay về căn cứ, Lam Hi bắt đầu phát động mọi người trở về với bản đồ cậu bố trí, kèm theo mảnh Thông báo tìm người hỗ trợ!
Cố Ninh Phong bị đưa về với cả người bị bỏng, xương bả vai một bên trái thì bị gẫy do va đập, tình trạng lại tồi tệ hơn cả dự liệu của các y bác sĩ. Ngay cả tên nhóc à Lục Tiêu Vân kia cũng bị dính đạn, xây xát hết cả cánh tay, đầu còn bị đập đến chảy máu hiện giờ còn đang cấp cứu. Người tổng cộng bị thương là hơn 66 người, bị nặng nhất là Cố Ninh Phong do tiếp cận gần với thuốc nổ, số người chết không hề có, mà còn lại chỉ bị ngoại thương.
Trong khi mọi người đều đang hoảng loạn chuẩn bị cố gắng hết sức điều trị cho bệnh nhân, thì Cố Thừa Trạch và Lam Hi lại đi làm việc khác. Lam Hi cậu phát hiện, kẻ gián điệp kia đã có kế hoạch tẩu thoát mới liền muốn ngăn chặn hắn ta, nhưng là phải theo cách “ Cá sấu săn mồi”! Để kẻ thù tới gần mình rồi bất ngờ tấn công con mồi khiến chúng không cách nào thoát mà rơi vào bẫy. Lập Tân và Nhật Điền, là hai cậu chiến sĩ duy nhất trong cái đội giỏi kia không bị thương, ngay cả Trù Kiệt cũng bị dính ít hậu hại của chỗ thuốc nổ đó. Hai cậu nhóc này, tuy rằng Lam Hi đã từng có chút nghi ngờ chúng, nhưng sau khi thấy thái độ quyết tâm làm việc của hai người liền nghĩ, đây đúng là kiểu học sinh cậu muốn dạy. Vậy nên, Lam Hi sẽ cho hai người họ đi học bài học đầu tiên của mình, đi “ săn mồi” mà không cần dùng lưới.
- Dạ, em chào chị dâu, chào Boss...hai người làm gì ở đây ah?
Lập Tân và Nhật Điền được gọi đến phòng làm việc của Cố Thừa Trạch, thì có chút lúng túng không biết làm gì chỉ đành chào hỏi dạo đầu. Lam Hi cậu cứ như thế mà không kiêng nể gì một phát giao nhiệm vụ cho hai người họ, bắt buộc phải làm theo chỉ thị của cậu, theo dõi và trở thành đồng minh của tên gián điệp kia, tìm ra hang ổ của chúng và quay lại đây báo tin.
Lập Tân và Nhật Điền đột ngột bị giao nhiệm vụ mà chẳng biết gì về vụ gián điệp liền hoảng loạn lắp bắp không nói thành lời. Cố Thừa Trạch biết hai người chỉ là những thành viên mới, phải trình bày chỉ tiết thì chúng mới hiểu được, chứ nói theo kiểu cách của Lam Hi, chỉ có những tên đẳng cấp cao như Trù Kiệt mới hiểu được thôi. Hai cậu bạn nghe xong kế hoạch cũng không phản ứng gì lớn, chỉ muốn biết rằng cụ thể mình phải làm những gì và làm như thế nào. Quả nhiên là những viên Ngọc tốt chưa qua mài giũa, hai người họ nhanh chóng tiếp thu hết tất cả kiến thức chỉ qua một lần chỉ dẫn, nhận thức được bản thân mai sau sẽ còn phải làm nhiều nhiệm vụ còn nguy hiểm hơn như thế này nữa, Lập Tân và Nhật Điền quyết tâm sao cho hoàn thành được nhiệm vụ, mong sao cho sớm trở về với đội, làm mà không chút do dự nào.
Đến gần buổi tối, khi cả hai theo ké hoạch cố tình đi lén vào nhà giam tên gián điệp, rồi cố Yê nói những lời nói gây tính khiêu khích với chính đội của mình nhằm để tên gián điệp chú ý tới:
- Này, A Điền, cậu có thấy bực tức với cái đội của mình không, toàn những tên lập dị lại dở hơi, còn hay bắt nạt chúng ta nữa chứ!
- Suỵt! Nói nhỏ thôi không có người lại nghe thấy, chúng ta bất mãn như thế này nhỡ có người nghe thấy chúng ta sẽ xong luôn đó!
- Nhưng mà A Điền, rõ ràng thực lực của chúng ta không kém gì bọn chúng, tại sao ai cũng khen mấy người kia...hừ....đúng là tôi hết chịu nổi rồi!
Quả nhiên như dự định, tên gián điệp kia định tìm cách chạy trốn khỏi nơi này, khi nghe thấy có tiếng người nói chuyện phía trước, lại còn có vẻ bất mãn với cái trại Huấn luyện này, hắn ta lập tức có suy nghĩ sẽ kéo thêm đồng bọn về phái mình, điều đó có thể giúp hắn vừa thuận lợi trốn thoát khỏi đây, vừa có thể được khen thưởng bởi ông chủ vì đã tìm được những người mới tài năng. Kẻ thù của kẻ thù là bạn, đó là định lý không bao giờ thấy đổi, hắn bắt đầu dụ dỗ hai cậu bạn:
- Tôi nghe nói hai cậu có phải đang rất chán ghét ở chỗ này hay không?
- Liên.....liên quan gì đến ông!
- Ta biết cách để giúp các cậu có thể dạy dõi mấy cái tên mà các cậu ghét đấy!
- Ông nói thật!
Tên gián điệp khi nhận biết được câu trả lời thì vô cùng hài lòng rồi bắt đầu bảo hai người các cậu giúp hắn trốn thoát, và sau đó đi theo hắn. Lập Tân và Nhật Điền phối hợp diễn với tên kia, đôi lúc lại vô cùng ăn ý, có lúc lại cố gắng bài xích hắn khiến hắn không thể kiểm soát được hai cậu liền mong muốn muốn có hai người thêm nữa. Vậy là kế hoạch “Cá sấu ăn mồi” của Lam Hi đã thành công được một nửa!
Khi nhận được tin tên gián điệp đã mắc bẫy từ phái hai học trò của mình, Lam Hi cậu đã cảm thấy rằng tên kia chắc chắn sẽ quay về nước M để báo cáo tình hình với Hạ Tư Kỳ. Như vậy, cậu cũng phải về nơi đó, đối mặt với hắn! Nghe tin Lam Hi phải về nước M, Cố Thừa Trạch vội vàng đi đến chỗ cậu chuẩn bị dặn dò cân nhắc cậu phải chuẩn bị thật kĩ lưỡng:
- Hi! Nghe anh, lúc cần đến thì hãy bảo tên ngốc Cao Thịnh Nam kia gọi cho anh, nhớ phải uống thuốc chống say, phải ăn uống đầy đủ, còn.....
- Được rồi! Tôi sẽ nhớ! Vậy...tôi đi đây!
- Ừm! Nhớ cẩn thận, vợ!