Bớt Lạnh Nhạt Đi Và Lấy Anh Nha!

Chương 157: Chương 157




Con My không được chủ vuốt ve nữa liền dừngđộng tác lăn qua lại lại rồi ngóc đầu lên nhìn theo bóng nó đi vào bếp , đầu My hơi nghênh qua 1 bên miệng xụ ra tái 1 vệnh 1 cụp nhìn rất đáng yêu .Vậy là nó vô bếp nấu cơm trưa mà không hề nghĩ đến cuộc hẹn giữa nó và hắn .Bố mẹ nó cùng Thiện Bình đến thăm bà nó thì thấy bà nó đang ngồi 1 mình nhìn ra ngoài trời ngắm cảnh- bà / mẹ - mọi người đồng thanh chào .- ờ . Chào mấy đứa . Thằng Bình với thằng Thiện đó hả ? 2 đứa lớn quá rồi nhỉ ? Mau mauvào nhà chơi - bà nó nghe tiếng chào thì quay lại , thấy 2 đứa Bình và Thiện liền cười chào hỏi .- dạ . Bọn cháu mới đi du học về hôm nay đến chơi với bà nè - Bình non ton chạy lại ôm cổ nội nó .- ừ . 2 đứa lớn quá rồi . Sắp cho bà già này ăn cố chữa ? - nội nó vỗ vỗ vào tay Bình mỉm cười ,- dạ còn lâu bà ơi . Cháu ế dài cổ ra nè bà - Thiện cười nhẹ đi lại .- mẹ đã ăn gì chưa mẹ - mẹ nó đi lại hỏi .- ta chưa . Ở 1 mình ăn lúc nào chả được - bà nó có vẻ như hòa nhã với mẹ nó hơn .- bà nói vậy sao được chứ . Mà sao bà không qua nhà bác Khương ở để bác ý dễ chăm sóc ạ? Ở 1 mình buồn lắm - Bình vẫn ôm cổ nội nó thắc mắc- à ta không muốn xa ngôi nhà nhiều kỉ niệm của ta với ông nhà ta lên không muốn đi . Dù sao vợ chồng nó hàng ngày vẫn sang đây đều đều mà . Ờ mà .... thôi . Vào nhà chơi mấy đứa - bà nó ánh mắt có gì đó buồn buồn nói rồi nhưnhớ ra gì đôi mắt nhìn sung quanh như tìm kiếm gì đó xong lại cụp mi bỏ dở câu nói .-dạ vâng .Vậy là mọi người vô nhà bà chơi , mọi người nói chuyện vui vẻ đến tận tầm trưa thì bố mẹ và Thiện , Bình xin phép bà đi về cho dù bà có giữ lại ăn cơm .- thôi bà . Chiều bọn cháu sẽ qua bà ăn cơm hì - Bình lại ôm cổ nội nó nịnh lọt .- được rồi . Chiều nhớ qua bà đó nha - bà nó cười hiền .- dạ . Vậy thôi tụi con về - bố nó đáo rồi cùng 3 người kia ra về để lại bà nó với đôi mắt nặngchĩu muộn phiền .Tầm 12h trưa bố mẹ nó và Thiện , Bình về , nhà nó tụ tập ăn cơm rất vui vẻ rồi kể cho nhau bao nhiêu chuyện sảy ra nhiều năm qua . Bố nó còn bỏ rượu ra để uống vì hôm nay có 2 thằng cháu trai về chơi .Cứ vậy mọi người ngồi ăn uống nói chuyện đến hơn 2h mới xong bữa . Dọn dẹp xong mọi người lại ngồi ôn lại bao kỉ niệm đến 4h mới chịu đi ngủ trưa .- chị Linh . Điện thoại chị đâu em mượn em lấy số - Thiện te te ra hỏi khi noa đang cho cá ăn phụ bố nó vì bố nó say rượu ngủ rồi .- trong nhà đó - nó không nhìn Thiện nhàn nhạt trả lời .Thiện cô phòng nó lấy điện thoại thì hết pin vậy là cậu sạc giúp nó tính tối sẽ lấy sau vì dù sao cậu ở lại chơi cũng vào 3 ngày mới về .Cứ vậy nó quanh quẩn làm phụ bố mẹ nó việc nhà mà quên béng đi cái cuộc hẹn , con My không biết hôm nay bị gì mà cứ quấn lấy chân nó hoài làm nó khó hiểu nhưng cũng không để ý nhiều mà đi làm việc .Chiều theo hẹn bố mẹ nó và 2 thằng nhóc kia đi sang nội nó ăn cơm lên có ở nhà 1 mình . Ở 1mình nó cũng lười ăn cơm , nó chỉ cho My ăn xong rồi ngồi ở hiên hóng gió từ đồng lúa thổi hương thơm dịu nhẹ của hoa cỏ vào nhà .- My mày sao vậy ? Hôm nay mày kì lắm đó - nó đang ngồi suy nghĩ vài việc thì con My đi lại ngồi bên cạnh nó xong đưa 1 chân trước lên cài nhẹ tay nó mấy cái như muốn nói gì đó mà không được chỉ rít nhẹ nhẹMy : cô Linh khoing nhớ gì sao ? Nhưng tôi đang sốt ruột đây nè . Không biết cậu Thành giờ sao nữa . Cô Linh đúng là người vô tâm mà.Con My rít lên rồi không biết làm sao nó đứng dậy đi đi lại lại- hay mày muốn đẻ hả ? Nhưng mày đã có bầu đâu mà đẻ chứ - nó nhăn mày nhìn My đi lại như tiềm kiếm gì đó .- gâuMy: phải rồi . Điện thoạiMy như phát hiện gì liền kêu lên 1 tiếng xong chạy lại há miệng gặm nhẹ lên tay nó kéo kéo như muốn nó đi theo mình .- My mày sao vậy ? Mày muốn đưa tao đi đâu?- nó nhăn mày nhìn rồi cũng đứng dậy đi theo My .My dẫn nó bô phòng nó rồi đưa mắt tìm kiếm .- gâuMy : kia rồi . Cô Linh . Nhanh lên . Điện thoại- gâu gâu ...Con My kêu lên 1tiếng rồi nhìn nó xong nhìn cái điện thoại kêu lên mấy tiếng .- điện thoại ? Mày muốn tao lấy điện thoại cho mày ? - nó nhìn hành động con My mà khóhiểu rồi lại nhìn hướng con My nhìn thì hỏi-gâuMy :y : ơ phải rồi thông minh .Vậy là nó đi lại lấy cái điện thoại mở lên xem thì giật mình khi điện thoại báo cả trăm cuộc gọi nhỡ ( t/g không biết gọi bao nhiêu cuộc thìhết pin sập nguồn lên nói đại hì cái gì sai all bỏqua heng ? ) gõ vào xem là ai gọi thì nó giật mình lần nữa , là hắn gọi nó ? Hắn có việc gì sao ? Hắn .... a .. chết nó rồi . Nó tự hỏi bản thân rồi giật mình nhớ ra cuộc hẹn của nó và hắn , nhìn lên màn hình điện thoại giờ đã là gần 7h rồi , chết ...- My . Mày ở nhà trông nhà nha ? Tao ra đây chút . Đợi tao khóa cửa rồi síu bố mẹ tao về thì cầm ra đưa họ nhé - nó vội vội vàng vàng xoa đầu My dặn dò .My : giờ cô mới nhớ sao ? Đi nhanh đi cô . Tôi biết rồi- gâuCon My gâu lên 1 tiếng rồi quay người chạy ra ngoài , nó chạy theo sau rồi khóa cửa cận thận rồi đưa chìa khóa nhà cho My gặm lấy rồi1 mạch chạy đi đêan điểm hẹn , vừa đi nó vừa lo lắng sợ hãi nó cầu nguyện rằng hắnđừng cóngốc mà đợi nó đến giờ...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.