Chúng tôi đi vào trong hang,cái hang dài chừng 15m cao khoảng 1,6 m vì lúc đó còn nhỏ nên đi qua đơn giản.Vừa vào đến thì hai đứa thốt lên:-”Ôi!Đẹp quá”
-”Đẹp cứ như mơ vậy”-Hân
-”Ừ.Cảm giác khi ngắm hoàng hôn buông xuống tại đây chắc đẹp lắm!”-Huy vừa nhìn ra xa vừa nói
(Tôi cũng như bạn, có thể chúng ta thích ngắm hoàng hôn đang le lói, nhưng sẽ có những chàng trai, cô gái đang lên đường trước bình minh bạn ạ...:Xù)
-”Ầy.Hay là mình đặt tên cho nơi này đi!!”-Hân bất chợt nghĩ ra
-”Cũng được.Đặt là gì bây giờ??”-Huy
Sau một hồi”đắn đo”suy nghĩ thì Hân nghĩ ra và bảo:“Đặt là 'Biển Tim' đi.Vì đây là nơi chứ kỉ niệm lần đầu tiên chúng ta được tự do khám phá ra một nơi của riêng mình.Mà bờ biển còn có một đường cong như trái tim và cửa hang cũng có đôi chút giống hình trái tim nữa chứ”
Huy thấy cũng có lí nên đồng ý với Hân.
Cả hai đứa cứ chơi đùa vui vẻ các ngày còn lại tại 'Biển Tim' mà không hề biết rằng chúng đang bị theo sát.
-”Ngày mai,cho cả chị Lan chơi cùng luôn nha.Ngày mai chị ấy được nghỉ mà”-Hân nói
-”Ừ.Đợi sang ngày mai đi”-Huy
Ngày hôm sau,đúng như lời Hân,Huy đã lôi kéo được Chị Lan ra 'Biển Tim' mà chúng nó tìm được.Cả ba đang rất vui vẻ thì...ĐOÀNG...
Tiếng súng làm cho cả ba giật nảy mình,chưa kịp định hình chuyện gì xảy ra thì chợt có một tên nhảy ra tóm lấy Hân rồi chĩa súng về phía Huy và Lan nói:“ĐỨNG IM.Không là tao bắn chết bây giờ”
Cái giọng đanh thép ấy làm cho Hân sợ tím mặt.
Lan nhanh trí rút điện thoại từ túi áo ra định gọi điện cho người thân nhưng bất thành.Tên chĩa súng kia đâu chỉ có một mình mà nhiều tên khác nữa.Đếm sơ qua chắc cũng phải mười mấy hai chục tên chứ chẳng ít.
Chúng trói Huy với Lan lại một chỗ và Hân một chỗ riêng.
Huy bạo rạn hỏi:“Các ông bắt chúng tôi làm gì?”
-”Ha!Ha!Ha.Hỏi hay lắm nhóc”-Tên cầm đầu cười với điệu cười tởm lợn
-”Tao bắt con bé kia chứ chả bắt hai đứa mày làm gì.Chẳng qua là để chắc chắn rằng chúng mày sẽ không chạy đi báo tin trước lúc bọn tao rời khỏi đây”-Hắn nói và chỉ về phía Hân
-”Chỉ thế thôi sao?”-Huy hỏi,giọng lạnh tanh
-”Chỉ thế thôi!”-Tên cầm đầu khẽ nhún vai
Tôi và chị Lan chả ai nói với câu nào nữa...
Thế nhưng............
______Hết chương 38______